Trăng vàng bảng lảng bên
song
Tàu tiêu nhỏ giọt vấn
vương bụi hồng
Nhớ ngày bịn rịn bên sông
Chàng đi ải Bắc nỗi lòng
thiếp mong
Đất trời ảm đạm mênh mông
Bóng chàng biền biệt theo
dòng nước trôi
Ngậm ngùi giọt lệ đầy vơi
Thiếp tôi ruột đứt tả tơi
thế này
Một năm là bấy nhiêu ngày
Buồng the lạnh lẽo đắng
cay ưu phiền
Biệt ly sầu tưởng triền
miên
Nguyện làm mây phủ lạc miền
non cao
Trăng soi giưã biển năm
nào
Bay qua bay lại nghẹn ngào
nỉ non
Má hồng chỉ thắm môi son
Lược gương biếng trải giận
hờn chi nhau
Chàng đi cỏ mọc chân cầu
Mà nay héo uá trắng màu
hoa mai
Trăm hoa thức nở xuân dài
Giục người vội vã trần ai
tủi sầu
Muối tiêu điểm nhẹ mái đầu
Gối loan vàng uá nhạt màu
chỉ thêu
Nỗi buồn choán hết cô liêu
Hoa kia rưã nát tiêu điều
hoàng hôn
Con chàng nay đã lớn khôn
Hỏi cha sao vắng lệ tuôn mấy
hàng
Cuộc đời chinh chiến phũ
phàng
Nấm mồ vô chủ ngỡ ngàng
khách qua...
Con chim khách gọi trái
nhà
Bơ vơ khói toả còi tàu dần
xa
Giờ này chẳng biết ở đâu
Cầu xin phúc đức ông bà tổ
tiên!
16.12.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét