Hồn thơ tôi đã cháy rồi
Tro than vướng bụi mây trời
cuốn trôi
Sông Tương tầm tã mưa rơi
Hạt châu lã chã lòng người
vấn vương
Thuyền ai giưã chốn mênh
mông
Cuồng phong dữ dội bốn
phương não nùng
Trải qua muôn dặm đoạn trường
Mà sao sông vẫn dửng dưng
hững hờ?
Quan san trăm nẻo sơn hà
Hỏi người thục nữ bây giờ
ra sao?
Bọt bèo bao kiếp phù du
Hữu duyên tương ngộ bắc cầu
mà qua
Dù cho biển rộng sông sâu
Trèo đèo lội suối ngẩn ngơ
má đào
Chong đèn muá bút khai hoa
Bên song cưả sổ dật dờ meo
meo!
Năm Dần một thoáng hết vèo
Ngán con hổ độc còng queo
một mình!
28.12.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét