Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014

Sương Pha Ngọn Cỏ



 
 tặng Hương Nguyên

Cô này đâu phải Hương Nguyên?
Hao hao dáng vẻ mắt huyền chiêm bao
Chàng này ong bướm lao xao
Trông như Bùi Giáng lao đao trường tình


Kim Cương cũng phải bực mình
Phiêu liêu sáu nẻo yến oanh ghẹo cười
Bùi Giáng nghèo rớt mồng tơi
Đại gia lọ mọ lả lơi bạc tiền

Lu Hà dám hỏi Hương Nguyên
Tấm hình ai đó gọi tên cô nàng
Duyên thiên đầu dọc nhỡ nhàng
Ái ân phận liễu dở dang lỡ làng...

Tóc bồng vòng ngọc đài trang
Ô tô bóng nhoáng mơ màng tiên nga
Lầu son vóc ngọc la đà
Lá thu rơi rụng mượt mà xa xôi?

Thế gian chuộng cuả hơn người
Hồn thơ xao xuyến chơi vơi nưả đời
Trái tim thổn thức bồi hồi
Sương pha ngọn cỏ tả tơi ngậm ngùi...

Thuyền anh sóng nước dập vùi
Hương Nguyên có biết sụt sùi cảm thương
Ngán đời lữ khách tha hương
Lều tranh giấc mộng bên dòng sông quê

Ngọt bùi khuya sớm đề huề
Đàn gà con vịt dầm dề nắng mưa
Hoa thơm cỏ mọc bốn muà
Cung đàn dìu dặt chân cầu nỉ non...

Chú thích: Bài thơ này cảm tác từ bức hình Huơng Nguyên gửi cho tôi

25.6.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét