Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014

Sưả Lại Một Vần



 
 Đã mấy tháng rồi tạm lãng quên
Đường trần mê mải với thiên nhiên
Phong sương tuế nguyệt du lòng khách
Chợt nhớ hôm qua ánh mắt huyền


Anh viết lời ca mộng chưá chan
Bài thơ lục bát thoáng chiều hôm
Mây xa lãng đãng hồn du tử
Nhớ lại hoàng hôn bóng xế tàn

Anh vẫn tương tư một nỗi buồn
Tưởng rằng năm tháng sẽ vùi chôn
Bao nhiêu thi phú cho khuây khoả
Thế sự xoay vần ôi thế nhân

Sáng nay tư lự nỗi niềm cơn
Sực nhớ bài thơ viết lặp vần
Lục bát tặng em mà đãng trí
Hai câu trên dưới cũng vần lăm

Lục bát là thơ anh rất yêu
Tố Như thơ thẩn áng mây chiều
Vạn câu gắn bó hồn xao xuyến
Để lại ngàn thu đẹp dáng Kiều

Anh sẽ vì em sửa lại vần
Để thần vệ nữ ở tâm can
Tìm trong tri thức và tư tưởng
Có biết rằng ta ở cõi trần?

Vẫn biết đời ta chẳng được vần
Trời xanh quen thói đánh hồng nhan
Sinh ra chỉ để vương và vấn
Quân tử thuyền quyên nợ thế trần

Anh phải làm thơ có thế thôi
Sinh ra phải chiụ cảnh lưu ly
Như là duyên phận trời cho vậy
Biết chạy đi đâu khỏi chốn này?

Anh chữa lại câu sửa lại lời
Cho buồn vương vấn chóng phôi phai
Cho thơ tròn trịa không ân hận
Muối mặn gừng cay thế mãi thôi!

14.7.2008 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét