Sông Tương sóng vỗ nghẹn
ngào
Mưa tình nhân thế dạt dào
chảy xuôi
Đông Tây hai ngả ngậm ngùi
Chưá chan giọt lệ biển
khơi trập trùng
Thương em anh mới có lòng
Năm canh rầu rĩ má hồng
phôi phai
Sao em chẳng nói một lời?
Rằng em cũng nhớ bồi hồi
sông Tương
Sáng ngày ẻo lả soi gương
Tháng năm ảo não vấn vương
tâm tình
Trái tim giá lạnh sao đành
Để người tri kỷ vấn mình
thở than
Nỗi niềm canh cánh trăng
ngàn
Cung đàn lạc điệu muôn vàn
sầu tư
Bây giờ người ở nơi nao?
Mênh mông thăm thẳm bụi mờ
thời gian
Dửng dưng lá rụng trăng
tàn
Hoa trôi bèo dạt muà xuân
héo mòn
Xót xa cánh nhạn đôi lần
Đôi bờ lạc lối cho buồn
sông Tương!
25.12.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét