hoạ thơ Hàn Thiên Lương
Gió hiu hắt lững lờ trôi
xanh biếc
Thoáng vi vu muôn điệu nhạc
con sông
Đàn sáo lượn chao mình
khoe cánh mượt
Nắng lăn tăn nuối tiếc buổi
tàn đông
Anh đứng đợi giọt sương mờ
lã chã
Vành mi hoen còn dấu lệ
hoàng hôn
Mới xa cách mà đã già thập
kỷ
Sợi tơ lòng vương vấn mãi
không tan
Anh nhớ lắm ngày phượng
tàn cúc nở
Gió mưa bay tiễn biệt nhụy
hương vàng
Bóng in bóng nhạt nhoà
theo khói toả
Khắc u buồn bi lụy nỗi sầu
riêng
Thôi em nhé không gian là
biền biệt
Đã bao muà ảm đạm sáo qua
sông
Con chim nhỏ lạc đàn mong
trở lại
Dáng ai kià đợi mãi bến
thê lương
Dòng sông lớn quê hương
còn quằn quại
Dưới chân cầu giỏ lệ giọt
thu ba
Bao khắc khoải nghẹn ngào
trăm vạn nẻo
Mười năn sau tìm lại dấu
rêu mờ…
2.1.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét