Thơ thẩn làm sao khổ thế
này
Tương tư sầu muộn xuốt đêm
ngày
Tuổi đời tớ có đâu còn trẻ
Vẫn nhớ vẫn thương vẫn thở
dài…
Em vẫn lặng yên chẳng nói
gì?
Hay còn kiên nhẫn thử lòng
ai
Duyên tơ gỡ rối tình thêm
nặng
Thổn thức năm canh nỗi ngậm
ngùi
Chẳng biết tình ai độ thuở
nào
Yêu thương tha thiết sóng
xô bờ
Bởi vì năm tháng xa mờ ảo
Cách trở ngăn sông dặm biển
sầu...
Hay vẫn chẳng tin lại có
ngày?
Phù vân tan hợp kiếp bèo
trôi
Mây xa nhắn hỏi lòng
thương nhớ
Món nợ duyên xưa chiụ lỡ
làng...
Sầu khổ tương tư ôi thế
nhân
Trần gian bạc bẽo kiếp hồng
nhan
Anh đi đón gió tình thiên
hạ
Em ở lại nhà phận phấn son
Món nợ tương tư khổ nhỡ
nhàng
Hỏi người thục nữ có buồn
không?
Xưa kia chớm hé tình thơ dại
Mà để ai đi pháo nhuộm đường…
Anh viết tặng em để giải buồn
Bâng khuâng lữ khách buổi
hoàng hôn
Chiều nay lạnh lắm thương
và nhớ
Ngao ngán mà trông tuyết mấy
hòn…
13 .2.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét