Ngộ nhận cho nên mới lỡ lầm
Như ai cao giá ngọc vô ngần
Hương hoa chẳng giữ cho đời
đẹp
Nên để kiếp này nợ phấn
son
Ai kẻ trước sau biết phận
mình
Bao nhiêu lưu luyến mộng
tình xinh
Tạo nên đối trọng cho em
chọn
Hoa nhụy rưã rồi em phụ
anh
Lu loa vu cáo kẻ yêu mình
Bôi nhọ vì ai cái tiết
danh
Thiên hạ mừng thay nhờ đục
nước
Dăm ba mấy đưá trộm nghe
rình...
Từ đó em thành mất tự do
Tương tư chẳng trọn chuỗi
ngày mơ
Bao nhiêu tình tứ thành vô
ích
Năm tháng héo hon thăm kẻ
chờ...
Ăn ở với người vẫn nhớ anh
Tạo bao cơ hội cố làm lành
Nhưng anh không phải là
con vịt
Trí tuệ con người đâu kém
sinh
Gang tấc kề bên nên biết
nhau
Mưu cao trí đảm sức dư thừa
Tung hoành dũng mãnh muôn
người địch
Khánh kiệt cho mình thế mới
đau
Em đâu thấu hiểu kẻ kiêu
hùng
Tổn hại con tim hoá lạnh
lùng
Tự trọng mất còn gì để sống
Tình yêu nóng bỏng chết
trong băng
Anh sẽ ra đi khắp nẻo trần
Đời trai lãng tử kiếm hồng
nhan
Kiên trì năm tháng tìm tri
kỷ
Phong trần hội ngộ ở nhân
gian
Ở lại muôn đời cái bóng ma
Mối tình lầm lạc chết từ
lâu
Đừng mong anh sẽ quay đầu
lại
Khắc hận trong đời một giấc
mơ
Anh chẳng buồn đâu lại thấy
vui
Muà xuân rơ rói tháng ngày
trôi
Giang hồ nhẹ bước đường
thiên lý
Nữ sắc duyên trời khắp chốn
nơi
Em quá tự tin hợm hĩnh
mình
Cho nên mới phải cảnh điêu
linh
Bao nhiêu kiêu hãnh thành
rẻ rúng
Phút chốc chôn vùi đắm biển
xanh
Nếu đã là yêu phải thật
thà
Cuộc tình đâu phải để ganh
đua
Tranh nhau dằn vặt thân
con gái
Kẻ thắng người thua mới tự
hào?
Anh đã ra đi chẳng đoái
hoài
Tình anh đâu phải mớ tôm
tươi
Chạy rông thiên hạ đem rao
bán
Ế ẩm ai mua chiụ lỡ thời?
Cái trí con người thật lớn
lao
Tìm người vợ đẹp để làm
cha
Cha hùng con mạnh nuôi
dòng giống
Đâu phải gặp ai cũng thiết
tha...?
Khi chọn người yêu phải
xét suy
Cuộc đời đâu phải để cho
ai
Vênh vang tự mãn khoe bè bạn
Nụ cười chưa trọn lệ tràn
rơi....
Anh biết rằng em quá trẻ
con
Nhưng em đã lỡ nhụy hoa
tàn
Còn anh đâu phải là ông
lão
Há dễ mà anh chiụ héo
mòn?....
Cuộc đời như thể giấc
chiêm bao
Ảo mộng duyên tình có thế
sao?
Nhân cách lương tâm là
đáng quý
Kiếp nào gặp lại để bên
nhau?
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét