chuyển thể từ thơ Mai Hoài
Thu
Mai tôi chết anh còn đưa
tiễn ?
Giọt sương rơi thơ thẩn
bên đời
Cỏ cây rầu rĩ hoa rơi
Dải tang nấm mộ khóc người
trầm luân
Tấm khăn liệm gói thân giá
lạnh
Trái tim băng cô quạnh buồn
trôi
Thì thào xào xạc bên tai
Xót cho lữ khách xứ người
bơ vơ
Trong huyệt mộ hố sâu thăm
thẳm
Một thời xa ảm đạm trần ai
Ngậm ngùi tê tái bờ môi
Tình thù duyên thế mệnh trời
đắng cay
Thế là hết một đời thương
nhớ
Còn gì đâu sương gió mưa
rơi
Lời nguyền kết tóc xa xôi
Xe hoa áo cưới lỡ rồi anh
ơi!
Chỉ xin lại một lời khẩn
nguyện
Bên bàn thờ khói quyện mùi
hương
Hồn về chớ lạnh tàn nhang
Bơ vơ lạc lõng mộ hoang cỏ
tàn
Bốn mươi chín ngày còn thảng
thốt
Đi về đâu thống thiết anh
ơi
Tiễn đưa bên chiếc quan
tài
Hồn đi tìm lại những nơi hẹn
hò…
Cõi trần thế bao la thảm
hoạ
Dòng sông thương nhung nhớ
phù sa
Nương dâu bãi bể phồn hoa
Bỗng đâu gió chướng nhạt
nhoà hoàng hôn
Anh có khóc nỗi buồn trống
trải
Hay mủi lòng tê tái đám
tang
Dư thưà một gịọt lệ vương
Tiếc người bạc mệnh má hồng
truân chiên
Than thở mãi hoàng hôn
bóng tối
Gió vi vu rên rỉ côn trùng
Lập loè trên đám cỏ hoang
Lân tinh đom đóm lạc đường
phù du
Hãy nín đi quên vào dĩ
vãng
Một thời qua lãng đãng sầu
bi
Tuyền đài mang trái tim
côi
Sắt son hỏi lại cõi người
trần ai
Một lần nưã để tôi thất vọng
Bao yêu thương vương vấn
trên đời
Chết đi còn lại những gì
Đoạn trường an nghỉ u hoài
ngàn thu.
27.2.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét