Ta không thể yêu người phụ
bạc
Chỉ say thơ thổn thức bạn
tình
Cả hai đôi lưá chúng mình
Nỉ non ân ái bóng hình bên
nhau...
Thơ nở nụ khi ta đau đớn
Bản tình ca khốn đốn tinh
cầu
Hồn thơ chan chưá sắc màu
Dìu nhau đứng dậy mái đầu
bạc phơ...
Đời vỡ mộng nhạt nhoà vũng
máu
Xé nát tim hơi thở cõi
lòng
Thơ tuôn ai oán tơ đồng
Cung đàn sóng gợn theo
dòng sông trăng...
Thơ lồng lộn điên cuồng nuốt
cả
Mảnh trăng mơ và nhả ra
hương
Yếu mềm nũng nịu môi hường
Theo làn gió thổi canh trường
đắm say...
Dáng thơ xinh vui vầy trau
truốt
Phút giây thiêng da diết
tâm linh
Xôn xao tới cưả thiên đình
Chư tiên cảm động chân
tình thế gian...
Thơ bay bổng lên ngàn xuống
biển
Cùng giai nhân lạc bến
thiên thai
Bần thần tiên nữ thoát y
Trần truồng hoang dại đầm đià
hạt sương...
Ghê sợ quá bốn phương
trăng trối
Nàng thơ ơi! Đêm tối hãi
hùng
Cô liêu bóng quỷ trập
trùng
Hãy ôm ta chặt rợn rừng âm
u...!
cảm tác thơ Mai Hoài Thu:
Hồn Thơ
23.10.1012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét