Nhớ xưa tức tưởi tiêu điều
Tình tôi đã chết bóng chiều giai nhân
Tưởng rằng ngày tháng chưá chan
Xới tung nghiã điạ trần gian u sầu
Hồn ma tê tái từ lâu
Lòng tôi khô héo ngàn thu lá vàng
Vì sao duyên sự lỡ làng
Kiếp này tủi nhục võ vàng xa xôi
Hận đeo vào sổ luân hồi
Ngán đời ta phải gặp người bán tơ
Đẹp gì một sợi chỉ mơ
Xe nhầm nguyệt lão gán vào tình ta
Thế nhân bạc bẽo ai ngờ
Năm canh rầu rĩ cấu cào tâm can
Lênh đênh biển cả vô thần
Thuyền tình tan nát hoa tàn tả tơi
Khi em thấu hiểu sự đời
Thì anh cao chạy than ôi, mất rồi
Bẽ bàng giọt lệ đầy vơi
Võ vàng ngơ ngác còn nhồi phấn son
Mấy mua xơ xác thu buồn
Trắng trong chẳng giữ héo mòn đời hoa
Rượu tàn lạc nẻo đường xa
Ê chề quay lại tình ta mất rồi
Đại bàng vùng vẫy biển khơi
Ai như trận gió đến rồi lại đi ?
Viết cho N
30. 6. 2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét