Mưa rả rích bầu trời thê
thảm
Giọt mưa sầu ảm đạm thơ
tôi
Giăng giăng sủi bọt tuôn
trôi
Bóng mơ tan vỡ buồn ơi là
buồn...!
Mưa nặng hạt từng cơn tê
tái
Đôi chim hồng ân ái mong
manh
Bướm ong xơ xác cũng đành
Hàng thông chịu rét lá
xanh tủi sầu...
Thân ô trược dãi dầu ngắn
ngủi
Trái tim này lủi thủi bên
đàng
Dại khờ một chút huy hoàng
Hồng nhan bạc mệnh lang
thang ngậm hờn
Co mình lại cô đơn lạnh lẽo
Giống nòi còn chèo néo đòi
chi...?
Xôn xao mây gió xầm xì
Cõi lòng băng tuyết tim
thì nguội tan...
Thân bồ liễu trần gian lê
bước
Trái tinh cầu ngơ ngác
thương đau
Sương rơi ướt đẫm mái đầu
Tóc xanh héo uá phai màu nắng
mưa...
Bóng chiều ngả lưa thưa
gió thổi
Buổi hoàng hôn mỏi gối
chân chồn
Gượng cười hết thuở vàng
son
Kẻ đưa người đón bồn chồn
thiết tha...
Còn ai hỏi đậm đà lơi lả
Nét mĩ miều lả tả hương
thu
Lá rơi hoang vắng mịt mù
Một mai ta chết âm u cánh
đồng...
Cười xã hội thói thường là
thế
Đời phồn hoa ích kỷ quên
ngay
Bào thai quằn quại nào hay
Nhân loài mấy kẻ tỏ bầy
chút thôi...?
Ta nức nở chân trời lận đận
Mộng thiên đường ẩn hiện mịt
mù
Lưả lòng như ngọn đèn cù
Xót xa nhân sĩ ngồi tù vì
sao?
Kià Hà Vũ lao đao khổ hận
Chàng Việt Khang ai oán lời
ca
Than ôi! Một giải sơn hà
Đắm chìm biển cả quê nhà
ta ơi!
Buồn thứ lữ ngó trời giông
gió
Biết làm sao than thở ngậm
ngùi
Sông Hương núi Ngự xa xôi
Mưa buồn cố quận cảnh đời
lầm than...!
Cảm tác từ thơ nữ thi sĩ
Thi Nguyên: Tim Hồng Nóng Để Mà Chi...?!!!
26.12.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét