cảm tác từ thơ Cao Kiều
Hoa: Đêm Dài Cô Đơn
Thân em lưu lạc xứ Đài
Phồn hoa mộng ước ban mai
nắng đầu
Bướm hoa tầm tã dãi dầu
Có ai thấu hiểu nỗi sầu
bao la
Canh dài nức nở nhạt nhoà
Buồn vui tâm sự chân cầu
sương rơi
Tháng ngày thấm thoát chơi
vơi
Cô đơn chiếc lá tả tơi
xuân chiều
Giận hờn cám cảnh cô liêu
Trúc mai tơ liễu tiêu điều
hoàng hôn
Xác xơ cho một mảnh hồn
Ốm đau hiu quạnh nỗi buồn
thiên thu
Đồng tiền cam chịu cơ cầu
Quê hương nghèo khó mẹ cha
trông chờ
Xót xa kiếp phận má đào
Thuyền trôi sóng vỗ bến bờ
nào đây
Châu sa gò má đắng cay
Nuốt vào trong bụng vơi đầy
hư vô
Ngậm ngùi em viết ra thơ
Hồng nhan bạc mệnh bơ vơ
cánh diều
Đời hoa lầm lỡ bao điều
Lưả rơm hừng hực sớm chiều
nỉ non
Triều dâng biển gọi đòi
cơn
Từng thu lá rụng lệ tuôn
đôi hàng!
2.7.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét