Chán vô cùng cứ mỗi
khi vào Facebook này cứ như là người trên mây nói chuyện với nhau ấy. Ai cũng
nghĩ mình khôn mình giỏi mình biết hết tất cả, chỉ có kẻ khác là khờ dại thôi. : Nói năng linh tinh, phản hồi linh tinh, chả
có tí chút gì đáng gọi là suy luận phán đoán phân tích cả, lại còn tính bảo thủ võ đoán cứ khăng
khăng trước sau chỉ có mình là đúng.
Mỵ Châu và Trọng Thủy
cái gương tày đình trước mắt đó. Làm gì cũng phải có kinh nghiệm, sự từng trải,
học vấn, trí thông minh, phải tự tin vào mình chứ? Chả ai chống đối ai làm gì?
Toàn hiểu lầm hết, hơi một tý lại cho là
thành kiến cá nhân, kêu gọi đoàn kết.
Có quen biết đụng độ nhau bao gìờ đâu mà thành kiến cá nhân? Đoàn kết đoàn kết, thành công thành công đaị thành công là cái miệng ông Hồ nói ra. Vì tính người việt nam nhỏ nhen tủn mủn tham lam háo danh nên Hồ Chí Minh nó rất tinh khôn, nên nó mới đưa ra chiêu bài đoàn kết để nắm cổ họ.
Thời nhà Trần quân mông xâm lược khi mạng sống quyền lợi cả dân tộc bị đe doạ, chả cần phải kêu gọi đoàn kết cho bã bọt mép ra, dân họ tự đoàn kết để mà đánh giặc đấy thôi.
Ở hải ngoại quyền lợi khác nhau biết lấy gì bảo đảm mà đoàn kết chống cộng? Ai cũng xưng mình là người chống cộng chân chính, mình yêu nước hết lòng vì dân? Cái chống cộng thực sự mới là người quốc nội bởi vì mạng sống và quyền lợi họ bị đe dọa trực tiếp?
Người hải ngoại nào dám về Việt Nam mà giải phóng, việc quái gì mà phải giải phóng, họ đều có gia đình cuộc sống đầy đủ, con cái thành đạt thì tội chó gì mà vác mặt về Việt Nam mà giải phóng? Cái lý lẽ đơn giản như vậy mà không chịu hiểu?
Thôi vậy anh có chút lương tâm thì ủng hộ chút nào thì ủng hộ theo cách của anh. Người có tiền ủng hộ tiền bằng cách nào có ích chớ đừng đẻ chui vào túi bọn việt gian chống cộng giả vờ. Người có khả năng làm thơ, viết báo phơi bày sự thật, làm được đến đâu thì làm, chống cộng bằng mồm cũng tốt miễn là nói ra có sức thuyết phục để khích lệ người khác. Nghe cái gì phải bằng cả hai tai, chớ nghe một tai mà chống thành phá, tưởng hay thành hại.
Mỗi người có khả năng nhận thức trí thông minh khác nhau. Lấy gì đảm bảo chắc chắn mình biết hơn hiểu hơn người ta?
Có quen biết đụng độ nhau bao gìờ đâu mà thành kiến cá nhân? Đoàn kết đoàn kết, thành công thành công đaị thành công là cái miệng ông Hồ nói ra. Vì tính người việt nam nhỏ nhen tủn mủn tham lam háo danh nên Hồ Chí Minh nó rất tinh khôn, nên nó mới đưa ra chiêu bài đoàn kết để nắm cổ họ.
Thời nhà Trần quân mông xâm lược khi mạng sống quyền lợi cả dân tộc bị đe doạ, chả cần phải kêu gọi đoàn kết cho bã bọt mép ra, dân họ tự đoàn kết để mà đánh giặc đấy thôi.
Ở hải ngoại quyền lợi khác nhau biết lấy gì bảo đảm mà đoàn kết chống cộng? Ai cũng xưng mình là người chống cộng chân chính, mình yêu nước hết lòng vì dân? Cái chống cộng thực sự mới là người quốc nội bởi vì mạng sống và quyền lợi họ bị đe dọa trực tiếp?
Người hải ngoại nào dám về Việt Nam mà giải phóng, việc quái gì mà phải giải phóng, họ đều có gia đình cuộc sống đầy đủ, con cái thành đạt thì tội chó gì mà vác mặt về Việt Nam mà giải phóng? Cái lý lẽ đơn giản như vậy mà không chịu hiểu?
Thôi vậy anh có chút lương tâm thì ủng hộ chút nào thì ủng hộ theo cách của anh. Người có tiền ủng hộ tiền bằng cách nào có ích chớ đừng đẻ chui vào túi bọn việt gian chống cộng giả vờ. Người có khả năng làm thơ, viết báo phơi bày sự thật, làm được đến đâu thì làm, chống cộng bằng mồm cũng tốt miễn là nói ra có sức thuyết phục để khích lệ người khác. Nghe cái gì phải bằng cả hai tai, chớ nghe một tai mà chống thành phá, tưởng hay thành hại.
Mỗi người có khả năng nhận thức trí thông minh khác nhau. Lấy gì đảm bảo chắc chắn mình biết hơn hiểu hơn người ta?
Mọi thứ tự nó bày ra
trước mắt mình như những quân cờ rối tít mù cả lên, thật giả lẫn lộn, đen thành
trắng trắng thành đen tiểu nhân là anh hùng rồi anh hùng cũng bị nghi là tiểu
nhân. Dân tộc này muôn năm cũng không ngóc cổ lên được , nếu không chịu thay đổi
cách nghĩ thì chỉ làm tôi tớ cho người ta thôi. Nạn nhân của cái gọi là tuyên
truyền. Chả bao giờ tỉnh ngộ được đâu.
Thực tế dân tộc này hơn trăm năm nay kể từ ngày Nguyễn Ánh đánh bại nhà Tây
Sơn, rồi thời cộng sản sinh ra chỉ để làm tôi tớ cho người ta thôi, có bao giờ
khá lên được? Chỉ có bọn buôn dân bán nước, bọn việt gian cò mồi cả quốc nội lẫn
quốc ngoại khéo luồn lách là có của ăn của để. Còn thì tất cả chỉ là trên răng
dưới cát tút thôi. Chán thật.
Thôi hãy quên đi sự
thuyết phục lẫn nhau. Ai yên phận ấy, có khả năng thì làm việc ích quốc lợi
dân, còn không thì nên yên lặng để người khác người ta viết, người ta nói. Sự đời
có ai học được chữ ngờ. Người khác sai thì cái nghiệp người đó phải chịu., mình
biết đâu mà dám khuyên người ta? Nhỡ khuyên đúng thì tốt, khuyên sai hoá ra
mình thành kẻ tội nhân thiên cổ?
Hôm nay tớ thấy có nữ thi sĩ Huỳnh Thị Mỹ Ngọc phàn phàn nàn:
Hôm nay tớ thấy có nữ thi sĩ Huỳnh Thị Mỹ Ngọc phàn phàn nàn:
“ Phải vùng lên đòi lại
nhân quyền, không muốn bị cấm không được làm và đọc thơ nữa. Mấy ngày qua bị cấm
bực dọc rồi nay vùng lên cho nó nổ banh luôn vì ta là ta, phải có nhân quyền
chat với bạn bè và làm thơ. Cả nhà có biết cái cảm giác khi chỉ được đọc mà
không được comment hay trả lời nhắn tin của bạn bè ra sao không “
Tớ mới chia sẻ đôi lời
an ủi động viên: Anh rất hiểu tâm trạng của em, nhưng tốt hơn anh im lặng có
nói ra sẽ làm em hiểu lầm. Với tài sắc của em tìm được một người bạn đời một
người yêu dễ như thò tay vào túi lấy đồ vật. Bạn văn thơ cũng vậy chẳng khó
khăn gì? Nhưng có được một thi sĩ thực lòng muốn tốt muốn làm đẹp nâng đỡ dìu dắt
em quả như mò kim vàng dưới đáy biển vậy.
Anh có nhớ một câu đối
hình như của bà Đoàn Lệnh Khương cháu gái bà Đoàn Thị Điểm cũng là nữ thi sĩ đời
xưa:
Nhất đức tại thiên tùy
sở phú
Thất tình ư ngã khởi
vô tâm
Còn riêng anh xin tặng
Ngọc mấy câu thơ:
Facebook trau dồi hỡi
thế nhân
Văn chương phú lục luyện
tinh thần
Kiếp sau gặp lại tình
huynh muội
Mong kết tơ duyên ở
cõi trần
20.3.2014 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét