Thứ Năm, 31 tháng 12, 2020

Chùm Thơ Tình Ngắn 116

 

Vấn Vương Một Thời

chuyển thể thơ


Mai Hoài Thu: Đêm Hà Nội

 

Muà thu Hà Nội lá bay

Phượng rơi xào xạc chân mây góc trời

Dấu nhoà lệ đổ mưa rơi

Giáo đường phố cổ người ơi chuông chuà

 

Hồ Tây liễu rủ chiều tà

Cô đơn vắng vẻ mái đầu tình nhân

Côn trùng rên rỉ khóc than

Giọt sương ghế đá trần gian u sầu

 

Thu về cúc nở chân cầu

Bâng khuâng hương khói dãi dầu cỏ hoa

Lăn tăn gợn sóng mặt hồ

Thanh gươm phục quốc ruà già nuốt trôi

 

Vẳng nghe tiếng hát chơi vơi

Tràng Tiền Hàng Mã xa xôi ngàn trùng

Ngậm ngùi lữ khách nhớ thương

Kinh đô một thuở vấn vương gọi về.

 

8.11.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Trí Tưởng Mênh Mông

tặng nữ Thi Sĩ Mai Hoài Thu

 

Hoài Thu trí tưởng mênh mông

Tóc mây một dải dặm trường trần ai

Thướt tha yểu điệu chương đài

Con nhà nho giáo canh dài thở than

Trách mình phận bạc trầm luân

Phong ba bão táp muôn vàn trải qua

Văn chương nết đất thói nhà

Theo nghề sư phạm nhạt nhoà lệ rơi

Lang thang đất khách quê người

Học hành đỗ đạt cơ ngơi tiền đồ

Nắng mưa dầu dãi má đào

Tâm tư vời vợi ngọt ngào tình thơ

Chưa ra Hà Nội thủ đô

Thu về cúc nở hồn mơ chân cầu

Hồ Tây chan chưá hàng cau

Rượu tràn Trúc Bạch mái nhà rêu phong

Tràng Tiền Bát Cổ chợ Đông

Ba mươi sáu phố má hồng phôi phai

Hồn thơ lã chã canh dài

Hàng hiên tí tách vơi đầy Hoài thu!

 

8.11.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Tâm Hồn Thi Nhân

chuyển thể thơ Thúy Anh Lam:Một Thoáng Hà Nội Ơi

 

Thành Đại La phải đâu đất nghịch

Vua Lê Hoàn thảm trạng suy vong

Nghe lời sàm tấu bất lương

Cha con tàn sát thân vương máu trào

 

Lý công Uẩn tài ba lỗi lạc

Người anh hùng dân tộc tồn sinh

Thướt tha dáng liễu mong manh

Anh Lam dạo gót kinh thành thuở xưa

 

Mong anh sẽ về qua Hà Nội

Ngắm Hồ Gươm Trúc Bạch Hồ Tậy

Ngại ngùng khi chạm bàn tay

Biết bao kỷ niệm tháng ngày buồn vui

 

Rồi anh thấy hình ai trong mắt

Nhỏ Sài Gòn thắm thiết môi son

Dạt dào hương vị nụ hôn

Hoàng lan ngây ngất tâm hồn thi nhân.

 

8.11.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Má Hồng Phôi Pha

cảm tác từ ảnh và thơ cuả Mai Hoài Thu: Rồi Một Ngày

 

Ơ kià cô gái nhà ai

Anh thư phát tiết thi tài Việt Nam

Suy tư dáng vẻ âm thầm

Hồn thơ trỗi dậy nảy mầm xanh tươi

Thẹn thùng mắt kính bồi hồi

Biết đâu sóng gió biển khơi trập trùng

Tháng năm đằng đẵng canh trường

Giưã hai bức ảnh chặng đường bôn ba

Mảnh mai rồi cũng đậm đà

Lăm dăm ánh mắt mặn mà thiết tha

Một ngày tình bỗng đi xa

Trái tim bé bỏng la đà trời mây

Nỗi buồn vương vấn cỏ cây

Hoàng hôn bảng lảng đắng cay mùi đời

Hỏi người ở chốn xa xôi

Thu về hiu hắt lẻ loi tủi sầu

Cô liêu vạt nắng chân cầu

Tàn hương một nắm khổ đau thiên đường

Cung đàn dìu dặt nhớ thương

Luân hồi trôi nổi má hồng phôi pha.

 

9.11.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Lệ Trào Thiên Thu

cảm tác từ hồn thơ cuả Mai hoài Thu: Rồi Một Ngày

 

Một ngày ta sẽ chia tay

Như cơn sóng dữ đắm say ngậm ngùi

Nỗi buồn tầm tã sụt sùi

Hoàng hôn ảm đạm dập vùi thuyền em

Tìm người như dấu chân chim

Năm châu bốn biển im lìm đìu hiu

Chân trời chiếc bóng liêu xiêu

Vào ra tựa cưả sớm chiều vấn vương

Trước bàn thắp một nén hương

Tình ta đã chết bi thương nghẹn ngào

Mai sau gặp lại nẻo nào?

Bàng hoàng giấc mộng lệ trào thiên thu...

 

10.11.2011 Lu Hà

 

 

 

Nỗi Đau Nhân Tình

chuyển thể thơ Mai hoài Thu: Có Những Cuộc Tình

 

Ông Tơ bà Nguyệt se duyên

Phải chăng mà được bình yên mọi bề?

Phu quân dặm nẻo sơn khê

Sụt sùi nương tử ê chề ngạc nhiên...

 

Tình yêu đôi cánh thôi miên

Lạc miền hoang đảo triền miên u sầu

Hồn thơ ngơ ngác bơ vơ

Canh tàn sáng vội dạt dào nưã thôi?

 

Đêm dài thánh thót mưa rơi

Mộng kề gối cận chơi vơi đoạn trường

Chao ôi, dằng dặc bước đường

Ai từng mong đợi thảm thương tủi hờn

 

Mịt mù xa thẳm nguồn cơn

Mênh mông biển cả nỗi buồn tương tư

Quạ kêu tình chết từ lâu

Bờ mi khép lại nỗi đau nhân tình...

 

11.11.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Nhớ Một Chiều Thu

hoạ thơ Mai Hoài Thu: Tôi Sợ Lắm Rồi

 

Vào một chiều thu rụng lá tàn

Chùm hoa phượng vĩ khóc lià tan

Hiu hiu gió thổi buồn se lạnh

Lặng lẽ người đi chẳng ngó ngàng

 

Phấp phới mà sao cánh trắng hiên

Con chim lẻ bạn chỉ than phiền

Lòng ai vẫn cứng chai như đá

Hờ hững trên đường chẳng chút riêng!

 

Tôi nhớ muà thu chuyện dở dang

Hồn tôi thơ thẩn chốn hồng hoang

Thương trời cố quốc xa vời vợi

Tà áo em bay lộng gió ngàn...

 

Em ở cuối trời anh vẫn đây!

Tháng năm béo tốt chẳng hao gày

Nhớ em ân hận sầu thu thảo

Thu đến thu đi nợ chất đầy...

 

Em nhé qua rồi tội lỗi sao

Hồn anh chết đắng gió thu hao

Chiều nay lững thững trên hè phố

Lá rụng nôn nao ở xứ nào?

 

12.11.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Bến Bờ Lênh Đênh

chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Tôi Sợ Lắm Rồi

 

Muà thu năm ấy điêu tàn

Hiu hiu gió thổi nát tan cõi lòng

Ra đi tắm bụi hồng hoang

Hai hàng phượng vĩ má hồng phôi pha

 

Ưu phiền đượm chút tương tư

Mái hiên xào xạc bồ câu trắng ngần

Lòng riêng cay đắng vô vàn

Em tôi tiễn biệt nồng nàn mến yêu...

 

Còn đâu vào những buổi chiều

Nôn nao hè phố dáng kiều thướt tha

Em ơi! Mây phủ bóng tà

Vầng dương vụt tắt ta bà khổ đau

 

Từ nay bể thảm sông sầu

Mỗi người mỗi ngả bạc màu thời gian

Em đừng rầu rĩ khóc than

Thuyền anh vô định trần gian dãi dầu

 

Quê hương cam chịu cơ cầu

Chân trời xa lạ la đà tự do

Hồn thu tan tác hư hao

Sương rơi mờ ảo bến bờ lênh đênh...

 

12.11.2011 Lu Hà

 

 

 

 

 

Mái Đầu Sương Rơi

chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Đêm Sài Gòn

 

Đêm về nức nở nhạt nhoà

Sài Gòn lạc lối nghẹn ngào bóng hoa

Đường dài mỏi gối quanh co

Vắng em ảo não mịt mù mưa giăng

 

Đèn mờ hiu hắt từng hàng

Vai thon bé nhỏ bẽ bàng chiều thu

Mắt buồn ngấn lệ tương tư

Đuôi sam quày quả giã từ người ta

 

Dập dìu tiếng nhạc gần xa

Thả hồn theo nhịp la đà thâu đêm

Tìm sao lối nhỏ im lìm

Một vùng kỷ niệm nỗi niềm cô liêu

 

Em nơi giá lạnh sớm chiều

Heo may gió thổi tiêu điều lòng anh

Tháng năm cỏ uá màu xanh

Trắn nhăn tư lự mong mình gặp nhau

 

Ba mươi năm đã trôi qua

Má hồng nắng nhạt trời Âu u sầu

Lá vàng rơi rụng chân cầu

Bầu trời ảm đạm mái đầu sương rơi...!

 

14.11.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Lệ Trăng Trắng Trời

chuyển thể thơ Mai hoài Thu: Sầu Tê Tái

 

Sầu tê tái hao gày ảo não

Lúc nưả đêm nỗi nhớ dâng đầy

Một đời lầm lũi đắng cay

Phù vân về cõi đắm say u buồn...

 

Đêm rả ríc mưa tuôn lệ chảy

Hỏi ông trời thấu nỗi lòng chăng?

Đành rằng năm tháng giá băng

Âm thầm khép cưả nhẹ nhàng đớn đau

 

Gánh sầu đổ biển sâu mờ mịt

Dấu tình còn thảm thiết héo hon

Nhạt nhoà mí mắt môi son

Bao muà lá rụng trào tuôn não nùng

 

Hồn thơ gửi vấn vương sao tỏ

Đường trần gian đau khổ người đi

Còn đâu tuổi trẻ xuân thì

Trăng già trằn trọc lệ rơi trắng trời!

 

15.11.2011 Lu Hà

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét