Thứ Năm, 31 tháng 12, 2020

Chùm Thơ Tình Ngắn 115

 

Xuân Về xứ Lạnh

Cảm tác từ một câu thơ cuả Nguyễn Bính

 

" Đã thấy xuân về với gió đông"

Làng quê thôn xóm lá đầy vương

Muà đông lạnh lẽo đừng quay lại

Cho trái tim hồng khắp bốn phương...

 

Đất lạ quê người chẳng thấy hoa

Anh đào trước cưả đứng đìu hiu

Hoàng hôn rủ bóng xa vời vợi

Mấy chục năm rồi khách vãng lai...

 

Nguyễn Bính anh ơi! một thuở nào

Tình quê trong trắng ánh trăng mơ

Chiều nay bỗng có ai thầm đọc

Tâm dạ xôn xao lệ ưá trào..

 

Nỗi buồn day dứt cứ nôn nao

Một mái nhà tranh một gốc dưà

Ai thắp nén hương lòng tưởng nhớ

Tổ tiên họ mạc với ông bà?

 

Xuân ở xứ người buồn lắm sao

Một trời quan tái chẳng trăng sao

Tuyết rơi lất phất hồn tê tái

No đủ sao mà dạ ngẩn ngơ...?

 

24.1.2011 Lu Hà

 

 

 

 

 

Bàng Hoàng Hoá Chim

 

Đêm qua anh lại nằm mơ

Con chim ảo não bên bờ đại dương

Lang thang cát bụi dặm trường

Tìm em khắp cả bốn phương đất trời

 

Gặp nhau em chẳng nói gì

Hỏi em làm vợ chỉ cười mãi thôi

Hẹn anh trong cõi luân hồi

Kiếp ngày dang dở anh ơi, bến đò

 

Tâm hồn anh cứ lao xao

Nỉ non than thở bài thơ u hoài

Đường bay mỏi cánh rã rời

Thư cưu trống mái ngậm ngùi xót xa

 

Quan quan thiên hạ chi châu

Đầm đầm sương liễu chiều thu u sầu

Loanh quanh chỉ mấy canh giờ

Bên nhau chia sẻ nỗi đau nhân tình

 

Gió lay động bức mành mành

Bàng hoàng cứ tưởng là mình hoá chim?

 

6.1.2011 Lu Hà

 

 

 

 

 

Tà Tà Vầng Dương

chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Em Đến Thăm Anh Một Buổi Chiều

 

Chiều nào Thu đến thăm anh

Liêu xiêu bóng đổ trời xanh nắng vàng

Tóc buông liễu rủ ngỡ ngàng

Gió mơn man thổi lâng lâng má hồng

 

Hỏi rằng: Anh có nhớ không?

Mà nghe thổn thức tiếng lòng mênh mông

Tình xa như đảo hồng hoang

Lênh đênh biển cả bốn phương đất trời...

 

Trập trùng giưã sóng biển khơi

Anh ru em ngủ bồi hồi thiên thai

Ôm em suốt  cả canh dài

Hương thơm ngào ngạt trần ai êm đềm

 

Ngủ đi tan hết nỗi niềm

Cho đời bớt khổ bóng chìm chiêm bao

Hồn anh quyện lẫn trong mơ

Hoà vào chăn gối ngọt ngào bâng khuâng

 

Không gian chững lại khẽ khàng

Hàng hiên tí tách nhẹ nhàng gió mưa

Ngẩn ngơ đã mấy canh gà

Giật mình tỉnh giấc tà tà vầng dương.

 

5.11.2011 Lu Hà

 

 

 

 

 

Từng Đêm Nhớ Em

 

Từng đêm anh viết cho em

Nỗi niềm anh rót trái tim hồng hào

Lâm ly như chén rượu đào

Suối nguồn vô tận rì rào gió thông

Tình anh vượt cả biên cương

Ngàn năm lễ giáo thủy chung vô thường

Nôn nao dào dạt trùng dương

Lênh đênh biển cả bốn phương vẫy vùng

Thuyền ai say sóng mênh mông

Bồng bềnh hoang đảo tha hương hỡi người

Hồn anh theo áng mây trời

Lang thang khắp chốn tìm nơi em chờ

Kiếp này nếu chẳng có nhau

Nghìn thu em nhớ bến đò trần gian

Sáng soi đã có trăng ngàn

Ở đâu khắc đá muôn vàn ái ân

Canh khuya ngọn nến đã tàn

Lòng còn hiu hắt thở than vắn dài!

 

31.12.2010 Lu Hà

 

 

 

 

 

Thương Người Quân Tử

 

Thơ theo dòng nước cuốn trôi

Ầm ầm thác đổ sục sôi tâm hồn

Nghe như dòng chữ trào tuôn

Trái tim sao nỡ bồn chồn tháng năm

Canh khuya tầm tã mưa dầm

Hàng hiên thánh thót âm thầm trần gian

Lao xao mộng tưởng trăng ngàn

Bồng bềnh lơi lả điệu đàn nỉ non

Buông tuồng ướt đẫm môi son

Không gian đứng lại trống dồn một thôi...

Nhớ ai ngồi gốc cây hoè

Khóc đàn kiến lưả luân hồi nổi trôi

Thương người quân tử xa xôi

Trùng dương dặm thẳm ngậm ngùi thở than!

 

26.12.2010 Lu Hà

 

 

 

 

 

Nên Mới Lắm Lời

 

Nhớ ai tôi mới lắm lời

Thư qua thơ lại mãi hoài người ơi!

Đêm đông mộng tưởng xa vời

Côn trùng rên rỉ ngậm ngùi thở than

Thông reo liễu rủ gió ngàn

Hằng Nga dấu mặt cung đàn ái ân

Sinh ra ở chốn nhân gian

Thuyền tình bể ái trầm luân sông hồ

Lênh đênh phận gái má đào

Hồng nhan bạc mệnh u sầu chiều thu

Giờ này nàng ở nơi nao

Để tôi sớm tối ra vào ngóng trông

Vần thơ dang dở vấn vương

Hồn theo mây gió bi thương não nùng

Bao giờ tôi sẽ gặp nàng

Thơ thêm lai láng canh trường lao xao

Tiên Nga bồng đảo nôn nao

Sương mờ khói toả biết đâu mà tìm

Dương trần mưa đọng trái tim

Thiên thu gửi lại nỗi niềm đầy vơi

Xót xa nâng chén rượu mùi

Giao thưà vương lụy sụt sùi nguồn cơn!

 

 31.12.2010 Lu Hà

 

 

 

 

Hỏi Thăm

 

Hoài thu ơi hỡi hoài thu

Ngẩn ngơ sớm tối bên bờ thời gian

Chiều tà lả ngọn đông lân

Nỗi lòng cố quốc khi gần khi xa

Cúc tàn phượng lại nở hoa

Đông qua hè tới hồn thu vẫn sầu

Nhớ thu thì biết làm sao?

Trời xanh thăm thẳm bơ vơ lá vàng!

Lá vàng vương vấn vì thương

Vẫn rơi về cội vô thường người ơi!

Phù du bao kiếp nổi trôi

Sát na một khắc duyên trời một gang!

 

15.1.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Vần Thơ Luân Hồi

chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Chút Tình Gởi Lại

 

Nhớ thương một chút muộn màng

Bướm ong bảng lảng bụi hồng trần gian

Đêm nằm sóng vỗ thở than

Ngày mai chót lỡ duyên căn thuở nào...

 

Dệt chung một tấm thảm đào

Đường kim mũi chỉ dạt dào biển khơi

Bồng bềnh chiếc bách chơi vơi

Đại dương thăm thẳm xa xôi nghìn trùng

 

Tìm nhau giưã chốn hồng hoang

Canh tàn thổn thức chờ mong tháng ngày

Nghĩ mình phận đắng duyên cay

Tàn phai cỏ héo đắm say hương tình

 

Cuối thu én lạc trời xanh

Có về phương ấy mông mênh biển hồ

Giang đầu một chuyến đò mơ

Giọt sương còn đọng vần thơ luân hồi...!

 

 

31.10.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Tương Tư Giang Đầu

chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Chút Tình Gởi Lại

 

Hồn tìm gặp chiêm bao khoảng khắc

Sông Ngân Hà lạc bước trong mơ

Mênh mông sóng vỗ đôi bờ

Hàng lau vi vút bơ phờ hồng hoang

 

Hồn lại sợ lỡ làng trần thế

Buôỉ chiều đông tê tái sương rơi

Đại dương sâu thẳm chơi vơi

Chân trời góc bể biết nơi nào tìm?

 

Hồi tưởng lại đôi chim trống mái

Ven bờ sông ân ái cùng nhau

Cho đời trầu thắm hương cau

Quan quan thiên hạ chi châu nghẹn ngào

 

Tình để lại giọt sầu mưa gió

Cả canh trường chả biết về đâu

Kiếp nào ta lại gặp nhau

Nằm nghe sóng vỗ tương tư giang đầu.

 

31.10.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Muốn Làm Chim Nhạn

tặng Hoa Mai

 

Như chim nhạn cánh đen huyền biếc

Kià hải âu từng bước học bay

Biển xanh một dải đắm say

Dang tay yểu điệu gió mây đất trời

 

Ôi xinh quá nụ cười vời vợi

Sóng rì rào biển gọi thiết tha

Dạt dào cánh tuyết mai hoa

Hoàng hôn thầm bảo Hằng Nga dáng trần

 

Lòng xao xuyến trăng ngàn e thẹn

Hoá thành con chim nhạn tình mơ

Hỉ nhi khổng tước nôn nao

Thư cưu trống mái bến bờ trần ai

 

Biết đâu đấy luân hồi trôi nổi

Ngàn năm sau ta lại gặp nhau

Bên bờ biển vắng chiều thu

Hỏi nàng còn nhớ bài thơ năm nào?

 

1.11.2011 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét