Thứ Năm, 31 tháng 12, 2020

Chùm Thơ Tình Ngắn 113

 

 

Bơ Vơ Nẻo Nào

cảm tác thơ


Mai Hoài Thu: Dòng Đời Phù Vân

 

Trăng tròn trái chín trên cây

Ngẩn ngơ soi bóng đắm say nhân tình

Thế gian ơi hỡi cô mình

Hồn thu bảng lảng lá xanh khe vàng

 

Đàn ai vọng tới cung trăng

Hằng Nga thảng thốt ngỡ ngàng thiên thai

Bồi hồi nhìn xuống trần ai

Thấy nàng tiên cá thở dài lệ rơi!

 

Chập chờn huyền ảo xa xôi

Ngàn thu lá rụng chơi vơi má hồng

Xoay vần nỡ cảnh rừng hoang

Kià vầng nhật nguyệt mênh mông vô bờ

 

Biết tìm chàng ở nơi nao

Phù vân trăm ngả xôn xao biển hồ

Cuộc đời như giấc chiêm bao

Thương người thục nữ bơ vơ nẻo nào?

 

8.10.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Đoạ Đầy Canh Thâu

chuyển thể thơ Mai Hoài Thu : Dòng Đời Phù Vân

 

Trăng soi bóng gieo hình bến nước

Theo chân ai từng bước ngẩn ngơ

Nưả đêm mây gió lao xao

Thấy người thiếu phụ thả thơ lên bờ

 

Hồn thơ bay nôn nao hoa lá

Cõi thinh không tơ liễu giao tình

Trời xanh ẻo lả cô mình

Đàn ai vọng tới bồng bềnh đắm say

 

Sương thánh thót đắng cay trần thế

Khách má hồng tê tái truân chiên

Thiết tha một dải thiên nhiên

Long lanh ánh mắt triền miên u sầu

 

Ngàn cát bụi bơ vơ lạc lõng

Lá thu rơi nhật nguyệt vần xoay

Phù vân bao nỗi đắng cay

Hồng nhan bạc mệnh đoạ đầy  canh thâu!

 

8.10.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Bến Thường Về Đâu

hoạ thơ Mai Hoài Thu : Vô Thường

 

Nỗi niềm em viết ra thơ

Mênh mông nước chảy hững hờ cành xuân

Tình ơi, lệ đổ chưá chan

Ái hà bể khổ mưa ngàn tuôn rơi!

 

Năm canh rầu rĩ đầy vơi

Phòng the lạnh ngắt làn môi nguội tàn

Hàng hiên thánh thót sương tan

Bờ phong dầu dãi khôn ngoan chất đầy...

 

Phù du ảo mộng gió mây

Bao muà thu rụng hao gầy cây thon

Trăng lên trăng đứng trăng mòn

Chiêm bao mấy độ vẫn còn tơ vương...

 

Bồi hồi nhung nhớ xót thương

Thuyền em trăm ngả bến thường về đâu...?

 

9.10.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Linh Hồn Về Đâu

chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Vô Thường

 

Trong hư ảo vần thơ nhỏ lệ

Giọt mưa hờ đắm đuối trăm năm

Nỗi niềm thổn thức xa xăm

Muộn màng dang dở con tằm nhả tơ

 

Đời hoa tím bơ vơ trần thế

Phủ mái sầu tê tái chơi vơi

Nhạt nhoà khoé mắt bờ môi

Đêm về nhặt mảnh tả tơi trăng tàn

 

Vầng trăng khuyết nằm ngoan em đợi

Bóng tà dương le lói chân mây

Cuồng phong cuốn lấy vai gầy

Chiêm bao mấy độ đắm say lối mòn

 

Mai thức dậy hỏi còn vương vấn

Nghe trong lòng cuồn cuộn sầu tuôn

Sóng tình chan chưá nguồn cơn

Vô thường cát bụi linh hồn về đâu?

 

 

9.10.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Cô Đơn

chuyển thể thơ Micha Rostalski từ bản văn tiếng Đức

 

Đời ta trống trải căn nhà

Cô đơn buồn bã bốn muà sầu tư

Nắng mưa tầm tã mái đầu

Hoa tàn cỏ dại dãi dầu sương rơi

 

Thôi đừng bận bịu làm chi

Tuổi già chóng đến cuộc đời tàn hơi

Lửng lơ hạt bụi tả tơi

Tro tàn một nắm ngậm ngùi xót xa

 

Một mình cam chịu khổ đau

Tháng năm đằng đẵng ai nào đoái thương

Thiên hà vạn vật vô thường

Tâm linh chủ thể bốn phương đất trời

 

Đứng lên để sống làm người

Tâm tình thư viết bồi hồi trái tim

Nỗi lòng buộc chỉ chân chim

Khai thông đại lộ im lìm trong ta

 

Mặc cho lá rụng muà thu

Muà xuân lại đến mặn mà thiết tha

Bướm ong rộn rã la đa

Sớm khuya ân ái căn nhà nhỏ nhoi...!

 

13.10.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Bàng Bạc Hoàng Hôn

hoạ thơ Hàn Mạc Tử: Ở Đây Thôn Vĩ Giạ

 

Ai chịu về thăm thôn Vĩ Giạ

Bởi mùi hoa cúc vẫn chưa lên

Quanh co ngõ trúc hàng dâm bụt

Bát ngát màu xanh bướm dạo điền

 

Sông thương uốn khúc dưới trời mây

Chim chóc buồn ca gió lắt lay

Hỡi chàng thi sĩ sầu thơ mộng

Thui thủi chờ trăng mãi tới nay...

 

Nhung nhớ kià ai khách ở xa

Mà người thục nữ vội trông ra

Hắt hiu lều cỏ hồn cô quạnh

Nhất niệm thành tâm Phật Cự Đà...

 

16.10.2011 Lu Hà

 

Chú Thích: Hoàng Thị Kim Cúc nghe người em họ gửi Hàn Mạc Tử bức ảnh thôn Vĩ Giạ để an ủi người bệnh

Tuy rằng Cúc chia hề quen và yêu họ Hàn.

Chữ điền, tang điền, lực điền ý nghiã khác nhau. Theo tôi mặt chữ điền là mặt vuông, cằm bạnh

Cô Cúc nghe nói xinh đẹp, nhưng cằm bạnh không thì tôi không biết.

 

 

 

 

Ba Sinh Hẹn Gặp

 thơ nối tiếp hai câu dạo cuả Linda Nguyen

 

"Sông Tiền nước chảy chia hai

Tình anh còn mãi chạy dài canh thâu"

Nhớ cô bác sĩ Linda

Áo bờ lu trắng mặn mà thiết tha

 

Nhưng mà tôi chẳng ốm đau

Để cô chăm sóc la đà trời mây

Tóc dài loã xoã ngang vai

Thướt tha yểu điệu áo dài Việt Nam

 

Tương tư ngày tháng âm thầm

Bệnh không ra bệnh đi nằm viện không?

Bao nhiêu tâm sự mặn nồng

Trùng dương xa cách bướm hồng nỉ non

 

Hàng hiên thánh thót mưa tuôn

Nhớ cô rầu rĩ tâm hồn vẩn vơ

Lời ai như giọt sóng trào

Sông Hương núi Ngự má đào ngẫn ngơ

 

Thư cưu trống mái đôi bờ

Quan quan mỏi cổ kêu gào xót xa

Bướm ong dìu dặt nỡ đuà

Ba sinh nhớ bắc nhịp cầu để qua?

 

16.10.2011 Lu Hà

 

 

 

 

 

Hoa Đừng Chớ Quên

hoạ theo ý và vần, "Thôi Thì Xin Hẹn Kiếp Sau"cuả Mai Hoài Thu

 

Phong lan héo uá mà buồn

Tình thu man mác bồn chồn gió mây

Hồn còn thoang thoảng đâu đây

Ru trong giấc mộng chuỗi ngày mỏng manh

 

 

Tình như mộng đẹp trong tranh

Sáng ra tỉnh dậy gạt nhanh lệ sầu

Phận mình chẳng biết đi đâu

Thu tàn vàng võ mà đau nỗi lòng

 

Cánh hoa e thẹn bẽ bàng

Bởi ai chểnh mảnh dở dang lỡ làng

Gặp nhau ở trốn thiên đàng

Hay nơi hạ giới hoa đừng chớ quên!

 

19.10.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Chân Cầu Tơ Vương

chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Thôi Thì Xin Hẹn Kiếp Sau

 

Đọc thơ ai nỗi buồn man mác

Để lòng ta tan tác trời mây

Sông tương dào dạt vơi đầy

Tháng năm đằng đẵng chuỗi ngày long đong

 

Sáng nay dậy mênh mông sầu đọng

Chậu phong lan vương vấn hồn thu

Đông về héo uá mà đau

Cánh hoa lả tả mái đầu rối tung

 

Tình vời vợi trùng dương xa thẳm

Cõi trần ai ảm đạm duyên nhau

Thôi đành gửi lại muà sau

Thơ đề lá thắm chân cầu tơ vương!

 

29.10.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Sụt Sùi Nguồn Cơn

chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Ngậm Ngùi

 

Nưả đêm gió lạnh uà khe cưả

Lòng bộn bề chan chưá nhớ thương

Ngổn ngang trăm nổi vấn vương

Hồn theo mây gió cố hương đợi chờ...

 

Tình viễn vọng giăng tơ chỉ thắm

Tháng năm trường ảm đạm trăng tàn

Hỏi ai sau dãy non ngàn

Bao muà hoa nở tuổi xuân héo mòn...

 

Hồn thơ gọi vết son in dấu

Nỗi nhớ nhung cổ độ nôn nao

Đêm hè tơ liễu xôn xao

Vầng trăng một nưả lẽ nào quạnh hiu?

 

Đưa tay hứng giọt mưa sầu cảm

Một mình ta môi thắm cho ai

Vách tường chiếc bóng ngậm ngùi

Bơ vơ lạc lõng sụt sùi nguồn cơn...!

 

29.10.2011 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét