Thứ Bảy, 14 tháng 10, 2017

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 31



 


“Trường Tình Ca Hồn Ma Trinh Nữ“ của tôi gồm 37 khổ và 148 câu thơ song thất lục bát, cảm dịch từ thơ 7 chữ cũng 37 khổ của Đinh Hùng bài: “ Trái Tim Hồng Ngọc“.

Tôi cảm hứng từ linh hồn Đinh Hùng mà để nhập thần hấp dẫn sang linh hồn tôi, ý thơ ngôn từ có thể hoàn toàn khác hẳn với Đinh Hùng. Bài thơ này theo trường phái tượng
trưng siêu nhiên, siêu hình học, lạc vào cảnh giới vô thức của tâm linh nhưng luôn theo một trình tự lo gic duy tâm biện chứng pháp. Thơ tả cảnh giới  thanh u của một âm hồn trinh nữ lần đầu trong đời tôi được nghe Thu Hà diễn ngâm. Vì thơ dài nên Thu Hà đã diễn ngâm clip số 1 là 12 khổ 48 câu. Clip số 2 cũng 12 khổ 48 câu. Clip số 3 sẽ là 13 khổ 52 câu. Vậy diễn ngâm tới đâu tôi sẽ theo sát bình giảng tới đó để tri ơn cô Thu Hà và giúp ích cho các bạn muốn thưởng lãm tường tận ý nghĩa bản trường ca ma mị thú vị này.

Liệu có ma không? Có thế gới bên kia sau khi ta chết không? Có nhiều người tưởng như đã chết ba bốn ngày nằm trong bệnh viện, tâm điện và não điện đồ chỉ là những nhấp nháy mồ nhạt, bỗng nhiên tỉnh lại kể rằng mình dã sang thế giới bên kia gặp lại người quen, đến những thị trấn lạ chợ búa sầm uất…Với Abert Einstein. Ông đã đưa ra những giả thuyết có thể nói là nền tảng cho hiện tượng siêu nhiên bí ẩn này. Như bạn đã biết, cơ thể chúng ta mang theo một năng lượng, năng lượng này không hề tự sinh ra hay tự mất đi, mà chuyển từ dạng này sang dạng khác. Vậy chuyện gì xảy ra với khối năng lượng đó khi chúng ta chết? Rất có thể nó sẽ trở thành trạng thái… linh hồn.

Linh hồn trong quan niệm của người Việt Nam có từ rất lâu đời. Được dân gian ghi chép lại qua ca dao, tục ngữ. Chẳng hạn như dân gian hay gọi: ba hồn bảy vía”, hồn lìa khỏi xác”, hồn xiêu phách lạc… Hay đại thi hào Nguyễn Du cũng đã từng đề cập đến chuyện linh hồn trong tập truyện Kiều nổi tiếng rằng: “Thác là thể phách, còn là tinh anh”. Nghĩa là cái chết chỉ ở thể xác bề ngoài, còn linh hồn thì vẫn là thứ tồn tại mãi mãi. Như vậy, linh hồn là một khái niệm mơ hồ, nó tồn tại ở dạng vô hình, trong suy nghĩ của con người. Mặc dù con người không biết nó là gì nhưng vẫn luôn tin rằng nó tồn tại.

Có một số người có khả năng đặc biệt có thể giao lưu được ở thế giới tâm linh mà ta vẫn thường gọi là thầy cúng hoặc người có khả năng ngoại cảm . Goi là nhà ngoại cảm. Bây giờ các bạn hãy cùng tôi làm một cuộc hành trình với con ma trinh nữ ái tình đáng yêu của tôi và của Đinh Hùng. Con ma trinh nữ của tôi được mô tả kỹ lưỡng luân lưu theo nhiều tiền kiếp rất ma mị thú vị như thế nào?



Trường Tình Ca Hồn Ma Trinh Nữ
Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Trái Tim Hồng Ngọc

“Thuyền mất lái hoa quên mất chủ
Hồn bơ vơ trú ngụ nơi nào?
Tủi sầu lạc bến ly tao
Ghen tuông hờn giận nghẹn ngào từng đêm“

Một linh hồn trinh nữ bơ vơ trên con thuyền tình mất lái dưới ánh trăng bồng bềnh hư ảo, mặt hoa da phấn kiều diễm thiết tha không còn tình quân nữa như bông hoa tự do vừa mới mất chủ, sầu tủi nhưng vẫn còn ý thức ghen tuông giận hờn trách cứ  với người dương thế bạc bẽo không chăm đốt đèn thắp nhang khói để cho mình bị đói hương…

“Khúc hành lạc êm đềm thổn thức
Môi đào xinh rạo rực vòng ôm
Bờ vai ướt đẫm sao hôm
Lân tinh đom đóm cá tôm rụng rời”

Nàng thật quyến rũ hấp dẫn dẫn dụ người tình quân dương thế tới thăm mình, lối thơ tượng trưng tả ảo giác vô thức của thi nhân

“Ma trinh nữ lẻ loi sườn giốc
Cùng hồ ly bạch tuộc vươn dài
Mảnh mai rạng liễu chương đài
Tóc mây lõa xõa gót hài thướt tha “

Vẻ đẹp huyền hoặc của nàng trong thế giới ma qủy hồ ly tinh, bạch cốt tinh bạch tuộc. Hồ ly là tên gọi của những con cáo đã thành tinh. Đắc Kỷ ngày xưa là con cáo chín đuôi làm người quyến rũ Trụ Vương. Theo quan niệm của một số người China thì trong các loài vật, loài cáo là loài có thể nói là thông minh nhất sau con người. Bạch tuộc, hay ngắn gọn là tuộc, là một loại sinh vật thân ngắn, mềm, hình ôvan, Bạch tuộc có 8 chi dạng xúc tu. Những cánh tay này là một kiểu buồng thủy tĩnh học cơ bắp.

“Vầng nguyệt bạch sương sa lã chã
Hằng Nga còn ẻo lả gọi em
Anh buồn dõi mắt nư thèm
Đài sen nuối tiếc lem nhem nhụy vàng“

Ma trinh nữ được Hằng Nga trên cung Quảng ưu ái xót thương nhưng nàng còn mang nặng ái tình chốn nhân gian nên không thể về Phật Quốc. Đài sen chỉ sự siêu thoát trốn niết bàn nhưng nhụy vàng còn lem nhem dục vọng mà tìm đường đầu thai.

“Mật hóa đắng bẽ bàng thể xác
Hồn phách tan xào xạc lá rơi
Mùa thu cảnh vật tả tơi
Gập ghềnh Tây Trúc chơi vơi bụi hồng“

Cụ Nguyễn Du từng viết:

“Có trời mà cũng tại ta
Tu là cõi phúc tình là dây oan“ .

Tình yêu số phận long đong bạch mệnh kiếp hồng nhan, vụng đường tu không thể theo bước chân Phật về Tây Trúc, hồn nàng trinh nữ bẽ bàng cay đắng lồng lộn tìm đường đầu thai trong cảnh mùa thu tàn lụi lá rơi xào xạc.

“Theo ngọn sóng bềnh bồng hư ảo
Bột Hải thuyền lảo đảo hương say
Thái Chân pháp thuật cao tay
Thơm mùi hoa bưởi vui vày canh khuya“

Tả trạng thái vô thức của hành gỉa hay thi nhân hồn theo thuyền ra biển khơi  tìm lại người tình năm xưa đã thành tiên ở nơi tiên đảo. Thường có 3 đảo tiên: Bồng Lai,
Phương Trượng và Doanh Châu.

Thái Chân tức là pháp danh của nữ đạo sĩ Dương Hoàn tức Dương Qúy Phi.

“Đường Minh Hoàng cũng vừa mới tới
Rủ anh vào theo lối cung nga
Mắt nhìn đau đáu làn da
Nghê thường vũ điệu mượt mà thanh xuân“

Thi nhân được ma trinh nữ dẫn đường hay tự đến cũng gặp luôn cả vua Đường Minh Hoàng  rủ thi nhân vào điện Thái Hòa. Một cảnh tượng huy hoàng diễn ra trước mắt thật là nguy nga tráng lệ với các điệu múa nghê thường.
Theo truyền thuyế thì khúc vũ này do Đường Minh Hoàng du Nguyệt điện về chế ra cho những người cung nữ múa hát.
Nguyên một đêm Trung Thu, có đạo sĩ tên La Công Viễn,người có phép tiên mới dùng giải lụa trắng, hóa thành một chiếc cầu đưa nhà vua đến Nguyệt điện.
Trong điện bấy giờ sáng rực. Tiếng nhạc du dương, bồng bồng ảo ảo sương khói chập chờn. Những nàng tiên trong những xiêm y xinh tươi, lộng lẫy, uyển chuyển múa hát như đàn bướm đủ màu tha thướt, bay lượn bên hoa. Đường Minh Hoàng càng nhìn càng thấy say mê, quên cả trời gần sáng, nếu không có La Công Viễn nhắc thì quên trở về.

“Chan chứa qúa bần thần ngơ ngẩn
Vuốt tóc em tỉ mẩn dịu dàng
Long Cơ mê mẩn mơ màng
Chị em khúc khích hai chàng tình si “

Thi nhân trong cảnh giới khoái lạc. Long Cơ tên cúng cơm Vua Đường Minh Hoàng. Long Cơ thì ôm ấp nàng Duơng Qúy Phi, còn Lu Hà tôi hay Đinh Hùng thì ôm ấp vuốt ve người tình của mình ngày xưa trên dương thế.

“Mấy thế kỷ thầm thì to nhỏ
Khách đa tình thổ lộ nguồn cơn
Dập dìu hoa bướm đòi cơn
Mây mưa thuê thỏa oán hờn tiêu tan „

Mấy thế kỷ chỉ số nhiều không thể xác định thời gian từ thời nhà Đường đến thời tôi làm thơ thì không thể nói rõ được, tùy theo trí tưởng tượng của hành gỉa và bạn độc. Thơ có tính ước lệ mới hay  còn một cộng một bằng hai thì chán lắm. Sự ân ái tột đỉng thì bao nhiêu giận hờn oán trách cũng tự tiêu tan.

“Thì em hỡi nồng nàn ân ái
Chẳng phôi phai tê tái cõi lòng
Trở về kiếp phận long đong
Trần gian bạc bẽo trông mong cái gì“

Cứ vui đi sung sướng đi cho trọn đêm nay rồi lại chia ly, hãy quên đi kiếp phận con người lận đận long đong cay đắng bạc bẽo nơi dương trần

“Em ghé tai thầm thì nhỏ nhẹ
Được mấy khi thỏ thẻ tri tâm
Hải triều sóng vỗ ầm ầm
Thiên đình nổi giận âm thầm chia ly “

Tả cảnh truy hoan trai gái, rạo rực nóng bỏng mê ly say đắm…. Nhưng hình như có cảnh sát mật vụ nhà trời báo cáo nên Ngọc Hoàng nổi giận sai Long Vương  tức vua Thủy Tề và Thiên Lôi vác búa tầm sét đến bắt mà trai gái đành phải chia ly.

“Miền hạ giới kinh kỳ dằng dặc
Quê hương sầu khói đặc mưa tuôn
Còng queo vỗ gối u buồn
Bâng khuâng ngồi dậy cội nguồn khổ đau“

Thi sĩ trở lại trần gian thì thấy mình nằm trơ  khấc ra trên giường

“Em và anh nát nhàu thể xác
Hồn quện vào thừng trạc bện nhau
Cớ sao kẻ trước người sau
Chia loan rẽ thúy bác màu trần căn “

Nuối tiếc cảnh truy hoan trong mộng. Đúng ra là loan phụng chia ly, thúy uyên là đôi chim uyên ương, bạc màu trần căn. Trần căn bạc bẽo, nhưng tác giả dùng chữ bác thay cho chữ bạc bỏ hết tạp niệm trần căn, tuy thể xác nhày nhua nhưng ước vọng linh hồn cao siêu bất tử tình yêu vĩnh cửu.

Xin mời các bạn thưởng lãm hai bài thơ sau cũng tả cảnh ái ân nơi thế tục:


Tôi Yêu Dạ Lan Hương
viết tặng Hoàng Dạ Lan

Hoàng hậu dạ lan hương
Xinh tươi cái nõn nường
Nhụy hoa vừa hé nở
Ngào ngạt khắp bốn phương

Thương lắm hoa hoàng hậu
Trong cung ngà chất chứa
Trái tim nào trào dâng
Mênh mang tình biển cả

Hãy hát lên bài ca
Ất Mùi hương say đắm
Cho lòng hoa nồng thắm
Ngây ngất cả ngân hà

Những vần thơ dễ thương
Xao xuyến cõi vô thường
Tình em là định mệnh
Để lòng anh vấn vương

Nếu không có trái tim
Buồn sao hồn trống rỗng
Lạnh lùng như chiếc bóng
Chiều hoàng hôn nhấn chìm

Đêm đông sầu gió hú
Tàn lụi màu cỏ cây
Chết dần cùng tháng ngày
Trần gian thành hoang phế

Tôi yêu dạ lan hương
Say đắm tình quân vương
Trong vòng tay hoàng hậu
Ngào ngạt suốt canh trường!

19.2.2015 Lu Hà



 Đại Bàng Và Bướm Hồng

Đại bàng tha thiết bướm hồng
Gái thanh trai lịch mây rồng gặp nhau
Dù cho cây cỏ nát nhàu
Nửa đêm gà gáy tươi màu phấn son

Còn người còn nước còn non
Giao loan hợp cẩn cái con dồi dào
Vân Tiên Từ Hải anh hào
Tây Thi Trịnh Đán má đào ngẩn ngơ

Cô dâu nào có đâu ngờ
Phuơng phi chú rể cột cờ buồm căng
Bần thần rẽ sóng sang ngang
Đẹp lòng cha mẹ họ hàng mừng vui

Từ nay có đất cắm rùi
Nguyện xây tổ ấm lui cui sớm chiều
Nôn nao cánh trắng mỹ miều
Hoàng hôn èo lả phiêu diêu chốn nào?

Từng đêm sóng vỗ dạt dào
Vầng trăng lừng lững nghẹn ngào chàng ơi!
Mơn man quấn quít lả lơi
Hàng long phục hổ chơi vơi bến tình

18.2.2015 Lu Hà

“Bởi định mệnh trở trăn tục lụy
Chốn quỳnh hoa túy lúy men say
Trời cho chẳng trọn kiếp này
Nửa chừng xuân héo trả vay phũ phàng “

Tả cảnh duyên tình dở dang đầy oan trái trong chốn phong trần phồn hoa

“Cung đàn hạc dở dang Tư Mã
Trác Văn Quân ủ rũ bỏ đi
Trữ La dòng suối Tây Thi
Chu Công thê thảm tu mi má hồng“

Tư Mã Tương Như nhờ tài đánh đàn mà mê hoặc quyến rũ nàng Trác Văn Quân nửa đêm bỏ nhà chèo thuyền qua sông. Trữ la là dòng suối nơi Phạm Lãi tức Đào Chu Công gặp nàng Tây Thi, họ yêu nhau mà không lấy được nhau.

“Nấm mồ hoang cánh đồng hưu quạnh
Khối tương sầu oán trách trời cao
Đầu thai hồn lạc chốn nào
Dùng dằng chẳng nỡ ứa trào giọt châu“

Nơi yên nghỉ hồn ma trinh nữ, tức người yêu Đinh Hùng.

“Bóng áo trắng chân cầu nức nở
Phượng vĩ rơi duyên nợ liễu đào
Vụt bay cùng với ngàn sao
Chín tầng khí quyển kêu gào thảm thê

Cả vũ trụ não nề thảm khốc
Cõi trần gian khó ngọc bước chân
Dáng chàng cát sĩ phân vân
Hoàng hôn quán trọ tần ngần thở than

Trải gió bụi giang san vần vũ
Cảnh ngược xuôi nước lũ sa bà
Em về cùng ánh trăng tà
Em đi ngược gió ngân hà xa xăm“

Mấy khổ này dễ hiểu miễn giải thích chữ nghĩa thêm, tự đọc tự cảm nhận lấy hồn thơ

“Nghìn giấc mộng về thăm em nhé
Kể cho anh thỏ thẻ từng đêm
Say xưa thiếu nữ êm đềm
Ba Tư huyền hoặc vương thềm bóng trăng “

Nhắc truyện tình một nghìn một đêm lẻ ở xứ Ba Tư. Trong suốt một nghìn lẻ một đêm, nàng Sheherazade đã liên tục kể những chuyện về tình yêu, chiến tranh và pháp thuật, về những vị vua cũng như bọn ăn mày v. v… để giúp một ông Vua một bạo Chúa trở nên thánh thiện

“Tây Vương Mẫu thương chàng thi sĩ
Mộng hồng nhan tri kỷ tri âm
Xót xa hiển lộ từ tình thâm
Hô mây gọi gió đầm đầm mưa sa “

Tây Vương Mẫu là bà hoàng hậu Dao Trì Kim Mẫu cai quản Tây Côn Lôn, cùng với chồng là Hạo Thiên Thiên Đế cai quản Thiên đình, Ngọc Hoàng Đại Đế là con thứ 10 (9 người anh trước bị Hậu Nghệ bắn chết) của bà và Thiên Đế, sau khi Thiên Đế bị Ma tộc hại, Ngọc Hoàng Đại Đế lên thay. Trong Tây Du Kí có nói Tây Vương Mẫu có 1 vườn bàn đào, sau bị Tôn Ngộ Không ăn trộm gần hết.


“Sao bắc đẩu mặn mà nhắn nhủ
Người tình côi đêm ngủ chẳng yên
Chờn vờn ánh mắt dịu hiền
Hàng thông vi vút lạc miền đảo xa

Hồn cuồng loạn xông pha gió bão
Hoa hải đường thơm thảo mùi hương
Mê ly chết nụ môi hường
Chao ôi vô thức vấn vương khối sầu

Mắt xanh biếc mày trau lưỡi mác
Ngực nở nang khoái lạc mê tơi
Thoảng mùi xiêm áo lả lơi
Mặt nhìn tận mặt nụ cười ròn tan

Ôm ghì chặt lùa chân gối hạc
Toàn thân em phờ phạc run run
Tay anh ve vuốt đồng hun
Lạnh như băng gía tuyết phun tinh cầu

Ôi rờn rợn mái đầu tóc xõa
Em là ma trinh nữ về thăm
Nôn nao dưới ánh trăng rằm
Hồ ao tĩnh lặng sủi tăm cá chờ

Tưởng xa cách ai ngờ đầy đặn
Chẳng khác xưa tròn chặn khuân trang
Dáng đi tha thướt nhẹ nhàng
Khi ngồi lúc đứng xênh xang ngọc ngà“

Các khổ thơ này miễn giải thích thêm, chữ nghĩa dễ hiểu, tự đọc tự cảm nhận lấy.

“Thương yêu qúa mượt mà âu yếm
Nũng nịu đòi dấu diếm làm chi
Mơn man ngọc diệp kim chi
Loan bồng phượng bế thầm thì nhỏ to“

Kim chi ngọc diệp hay cành vàng lá ngọc chỉ con cái nhà quyền quí trong xã hội phong kiến hay các cô thiếu nữ xinh đẹp

“Huyết mạch chảy con cò lặn lội
Cánh bướm hồng lạc lối thiên thai
Dìu nhau lên vọng giao đài
Cao sơn hồng thủy trần ai mấy người

Cơn địa trấn tả tơi rung chuyển
Mười chín xuân cung điện vương phi
Thiên đình giục giã em đi
Kiếp sau gặp lại vội gì nghe anh 

Gà eo óc tàn canh vỡ mộng
Mõ làng kêu tiếng trống qua đêm
Bần thần nấn ná nằm thêm
Nửa hồn thiêm thiếp êm đềm Nam Kha “

Mười chín xuân tức người yêu có thật của Đinh Hùng nàng được chọn làm cung phi nhà trời năm 19 tuổi. Lu Hà chỉ giống như thỏi nam châm hút được tinh khí hay nhờ từ trường vũ trụ hấp dẫn dược linh hồn anh Đinh Hùng mà tự nhận người yêu của Đinh Hùng cũng là của mình mà làm thơ.

Trong "Nam Kha ký thuật" của Lý Công Tá đời nhà Đường có kể truyện Thuần Vu Phần nằm mộng thấy chàng đến nước Hòe An. Thuần được vua Hòe An cho vào bái yết. Thấy Thuần tướng mạo khôi vĩ nên gả con gái, cho làm phò mã và đưa ra quận Nam Kha làm quan Thái thú, cai trị cả một vùng to lớn.

Ánh bình minh trăng tà khuất bóng
Dòm song thưa khoảng trống bao la
Ngậm ngùi ghé mắt trông ra
Đại dương sóng vỗ hồn đà nơi nao?

Xương cốt trắng nghẹn ngào lệ nhỏ
Anh tái sinh em có biết không?
Đầu thai kịp chuyến tang bồng
Cung đàn hồ thỉ má hồng xuân nương

Chớ quên nhé nõn nường ngó bẻ
Sợi tơ vương thương kẻ trầm luân
Thở than đã mấy trăng tuần
Bõ thân bèo bọt Châu- Trần mộng mơ

Thơ anh viết mong chờ Nguyệt Lão
Đủ thông minh tuyên cáo đôi ta
Mặc cho thiên hạ gật gà
Tình yêu trong sáng quang hà sáng soi

Bao câu chữ mặn mòi dễ hiểu
Có gì đâu thần diệu vô vi
Trăm năm tơ tóc xuân thì
Ngậm vành kết cỏ đền nghì phiếu mai“

 Kết duyên Châu Trần có ý nghĩa:
"Chợ Dóng một tháng sáu phiên, Bắt cô hàng xén kết duyên Châu Trần."
xuất phát từ tích ở đời Đường bên Trung Quốc có họ Châu và họ Trần đời đời kết hôn, dựng vợ gả chồng cho nhau.


Ngậm vành kết cỏ chỉ sự đền ơn trả nghĩa ân tình.
Ngụy Thù là người nước Tấn, có một người thiếp yêu, khi sắp chết còn dặn con là Ngụy Khỏa phải đem cả người thiếp chôn theo. Ngụy Thù chết, Ngụỵ Khỏa cho người thiếp về, không đem chôn theo. Sau Ngụy Khỏa làm tướng đi đánh nước Tần, gặp tướng Tần là Đỗ Hồi, khỏe mạnh có tiếng, đang lúc đánh nhau, tự nhiên Đỗ Hồi vấp phải đám cỏ mà ngã, bị Ngụy Khỏa bắt được. Đêm về, Ngụy Khỏa mộng thấy một ông già đến nói rằng: "Tôi là cha người thiếp, cảm ơn ông không chôn con gái tôi, nên tôi kết cỏ quấn chân Đỗ Hồi cho nó ngã vấp để báo ơn"..

Phiếu mai có ý nghĩa bát cơm phiếu mẫu khi Hàn Tín lúc còn cơ cực ngày đi câu cá, đói quá mà được bà gìa làm nghề giặt vải cho ăn. Toàn tả sự ân nghĩa ở đời.

“Người cát sĩ đêm dài lang bạt
Song thất tình lục bát u hoài
Hồn thơ lãng tử bi ai
Lạc vào cảnh giới trang đài mộng mơ!“

20.1.2017 Lu Hà

Như vậy tôi đã bình giảng khá tường tận bài thơ tôi làm. Bạn nào thấy câu chữ nào còn khó hiểu hãy vào khung chat hỏi tôi. Tôi cũng không có nhiều thời gian giảng giải dài. Tôi tin còn nhiều câu chữ các bạn trẻ còn hiểu mập mờ. Vì là trường ca tôi không thể gò lưng giảng giải hết còn để thời gian cho những sáng tác mới.
Xin kết thúc ở đây mời các bạn đón nghe 3 băng clip Thu Hà diễn ngâm. Tôi cũng chả có hơi sức đâu đọc lại soát lỗi chính tả,  nếu gõ sai nhầm dấu. Mong các bạn thông cảm.

9.2.2017 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét