Lời Tình Ngỏ Của Chàng Trai Dân Tộc
viết tặng Vanessa Le
Tuyên Quang phong cảnh hữu tình
Non xanh nước biếc cô mình kia ơi!
Khoan khoan tôi hỏi đôi lời
Rằng cô đã có chốn nơi hẹn hò?
Hôm qua gặp ở bến đò
Cô xinh yếm đỏ lững lờ cá bơi
Tôi từ Vũ Ẻn qua chơi
Về nhà lăn lóc bồi hồi nhớ cô
Áo chàm ngăn ngắt hương mơ
Mắt huyền lúng liếng điệp hồ gió bay
Tình cô trong trắng ngất ngây
Xôi vò gạo nếp đắm say lòng người
Nhà tôi ở dưới chân đồi
Có hàng dâm bụt mồng tơi cúc tần
Vịt gà ngan ngỗng đầy sân
Vườn trầu mơn mởn bần thần đợi cau
Mẹ cha tha thiết con dâu
Cô đừng từ chối qua cầu với tôi
Yêu nhau hết đứng lại ngồi
Cỏ tranh nhàu nát trọn đời cô ơi!
27.4.2014 Lu Hà
Trăng Bồng Lai
thơ tiếp từ hai câu ngỏ của Diêu Linh
" Dù cho có khối vàng ròng
Đâu bằng một áng bềnh bồng trăng thanh"
Anh tìm ở chốn mây xanh
Bồng lai bột hải hương lành tình em
Nôn nao phong cảnh êm đềm
Lầu quỳnh gác phượng nỗi niềm chứa chan
Thướt tha khác cảnh nhân gian
Diêu Linh trong đám phi tần của Vua?
Hay đây là chốn tiên nga
Giám quan ngự mã la đà ngẩn ngơ
Dập dìu sóng vỗ dạt dào
Từ nơi Cung Quảng sa vào động tiên
Ở đây ta chẳng cần tiền
Hoa thơm quả ngọt rượu liền năm canh
Bồng lai đỉnh núi Ngũ Hành
Nghe hồ than thở rung cành dương xanh
Bồng bềnh một áng trăng thanh
Diêu Linh tức cảnh long lanh mạn thuyền!
Chập chờn giấc mộng thôi miên
Kìa đôi loan phụng lạc miền đảo xa…
15.1.2011 Lu Hà
Xin Em Một Nụ Hôn
viết tặng Mai Hoài Thu khi nghe Hoàng Đức Tâm ngâm bài: Xin Một Lần Yêu
Xin em chỉ một lần yêu
Bóng hồng tha thướt buổi chiều tà dương
Mây vần sóng vỗ cuồng phong
Tóc đen lay láy thiên đường mộng du
Hàng cây phượng vĩ hát ru
Má em ửng đỏ thiên thu mảnh hồn
Ngọt ngào say đắm nụ hôn
Bần thần thi sĩ biển cồn sóng dâng
Vấn vương em bước sang ngang
Thuyền yêu cập bến dịu dàng suối mơ
Tình si cá lội lờ đờ
Đôi bờ cát trắng con cò qua sông
Chập chờn cánh trắng quê hương
Làn mi khép lại môi hường thiết tha
Đầu non thấp thoáng gần xa
Trăng lên ngây ngất Hằng Nga thẹn thùng
Dạt dào đáy nước thủy cung
Khuân vàng đầy đặn cây rung mượt mà
Ôm em ve vuốt ngọc ngà
Toàn thân rũ rượi sơn hà ngả nghiêng…!
23.4.2014 Lu Hà
Không Lẽ Ta Lại Hững Hờ
viết tặng Vanessa Le khi đọc bài thơ: Khổ Thân Con Gái
Thấy ai tôi lại muốn hôn
Nửa đêm gà gáy bồn chồn ngẩn ngơ
Thiên thai tôi vẫn hằng mơ
Đào nguyên lạc lối thẩn thơ mây hồng
Cồn cào kìa tấm lưng ong
Hoa xuân hé nụ mặn nồng đòi cơn
Hạt sương xao xuyến trào tuôn
Long lanh ánh mắt biển cồn triều dâng
Thuyền tình rẽ sóng băng băng
Men say gió mát hỡi nàng tiên nga
Hình như phảng phất đâu ta
Không gian mạng ảo thiết tha đợi chờ
Vannessa chớ ưỡm ờ
Để cho bao kẻ bơ phờ vì ai?
Hồn thơ dào dạt chương đài
Thu ba tuyết nguyệt áo dài trắng xinh
Thả lời ong bướm cô mình
Xì xào thiên hạ hành tinh rộn ràng
Tìm đâu ra lẽ công bằng
Thói nhà Phu Tử lá vàng xuân rơi…
12.4.2014 Lu Hà
Xa Hương Nhớ Nhà
viết tặng Vanessa Le
Trời Nam sùi sụt vầng mây bạc *
Tần Lĩnh khói bay lệ mấy hàng
Một dải sông Tương sầu tưởng nhớ
Lam Quan dấu ngựa khóc thương chàng
Mưa tuyết não nùng buồn xứ xở
Dòng người xuôi ngược cảnh thê lương
Thuyền ai chấp chới hờn giông bão
Biết đến bao giờ tạnh gió đông
Trau tria sửa tóc làn môi thắm
Kẻ mắt tô son nợ chữ tòng
Gái đã theo chồng thuyền đóng ván
Chôn nhau cắt rốn vấn vương lòng
Mây ngang đỉnh núi nhà đâu tá
Cánh nhạn kia ơi lạc lối nào
Vẳng nghe khúc nhạc hoài lang dạ
Ai biết tình ai phận má đào
Mấy chục năm rồi biệt cố hương
Chân trời góc bể vượt trùng dương
Bạn bè thuở trước ai còn mất
Lá rụng chiều thu luống đoạn trường
* Theo điển tích Tôn Phu Nhân quy Thục và Hàn Dũ bị đày ở ải Lam Quan.
" Lìa Ngô bịn-rịn chòm râu bạc
Về Hán trau-tria mảnh má hồng."
Mảnh Hồn Hiu Quạnh
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Hoang Vắng
Ai ngờ cảnh vật tiêu điều
Đường xưa lối cũ chợ chiều lặng câm
Cỏ may tua tủa kim đâm
Gập ghềnh sỏi đá âm thầm em đi
Lưa thưa từng giọt thầm thì
Vai gày giá lạnh rầm rì thông reo
Hắt hiu gò mối cheo leo
Cô đơn ngôi mộ chân đèo rêu xanh
Giọt sương trĩu nặng trên cành
Vi lô lau lách sao đành chịu im
Bần thần tìm dấu chân chim
Bao nhiêu oan trái đắm chìm mù sa
Ngước lên nửa mảnh trăng ngà
Đầu non le lói Hằng Nga thẹn thùng
Tình sầu chôn chặt thủy chung
Trải qua sóng gió não nùng bể dâu
Em về sửa lại mái đầu
Môi son mím chặt chân cầu thở than
Hồn còn lảng vảng trần gian
Quẩn quanh đâu đó ưá tràn bờ mi!
10.4.2014 Lu Hà
Quê Hương Xa Mù
viết tặng Mai Hoài Thu khi nghe Hoàng Đức Tâm diễn ngâm: Đêm Sài Gòn
Đêm Sài Gòn tận cùng đau khổ
Tiếng yêu thương nức nở u hoài
Mưa giăng hun hút ngõ dài
Phố nghèo san sát bóng ai đèn mờ…
Dáng em nhỏ nghẹn ngào rũ rượi
Bóng hình xưa tức tưởi cô đơn
Gần xa giọt lệ trào tuôn
Ngỡ mình gặp lại nỗi buồn thiên thu
Trời lồng lộng vi vu gió thổi
Anh lang thang đêm tối chập chờn
Viễn Đông hòn ngọc đâu còn
Em miền đất lạ biển cồn sóng dâng
Từ dạo ấy đò ngang tê tái
Em ra đi chẳng ngoái quay đầu
Thẫn thờ thu rụng chân cầu
Ba mươi năm đã dãi dầu muối sương
Hồn hoang tưởng thê lương cố bước
Em ở đâu có hạnh phúc không?
Để anh thất thểu đau thương
Bao nhiêu kỷ niệm quê hương xa mù…!
9.4.2014 Lu Hà
Em Ơi! Còn Nhớ Xứ Dừa
cảm tác thơ thất ngôn bát cú của Phước Bạch: Cõi Xưa
Em ơi! Còn nhớ xứ dừa
Biển xanh cát trắng mây thưa gió lùa
Hoa thơm trái ngọt bốn mùa
Dòng sông cá lội nắng trưa nhạt nhòa
Núi xưa khuất bóng mẹ cha
Ngát hương thiên lý mái nhà yêu thương
Hàng me rợp bóng ven đường
Cùng nhau kể chuyện tha phương cuối trời
Dù cho vật đổi sao dời
Hợp tan mưa nắng mảnh đời lầm than
Bạn bè ríu rít chứa chan
Bát canh rau muống lệ tràn bờ mi
Líu lô trẻ nhỏ đàn chim
Gợi bao kỷ niệm con tim nghẹn sầu
Mất còn tìm lại chân cầu
Bướm ong dìu dặt mái đầu muối sương
Em về thăm lại quê hương
Cánh đồng lúa chín tổ tông họ hàng
Thắt lưng dải yếm sang ngang
Tóc chưa tròn búi dịu dàng thiết tha
7.4.2014 Lu Hà
Đôi Bờ Ly Tao
viết tặng em gái thơ Mai Hoài Thu
Tim anh nhức nhối vô cùng
Tiếng ai nức nở não nùng sầu rơi
Mắt huyền lúng liếng xinh tươi
Trà xuân hương khói một thời thu ơi!
Lá vàng tơi tả chân đồi
Mùa xuân đã đến mà người đi xa
Đêm đen chỉ thấy trăng ngà
Cung vàng thăm thẳm Hằng Nga đượm buồn
Hôm nay nghe lại nguồn cơn
Lòng anh thổn thức lệ tuôn đôi hàng
Thương em gái bước sang ngang
Má hồng chưa thắm ngỡ ngàng mùa xuân
Than ôi! Hai chữ tình nhân
Trăm năm lỡ hẹn trần gian chuyến đò
Khắc sâu vào những bài thơ
Lênh đênh sóng vỗ đôi bờ ly tao
Bao giờ cho thỏa dạt dào
Cho hoa gặp bướm má đào hồi xuân
Kiếp nào tình lại chứa chan
Nghẹn ngào thục nữ tùng quân đi về
5.4.2014 Lu Hà
Sầu Cổ Hoài Vương
cảm tác khi nghe bài ca : Dạ Cổ Hoài Lang
Tuy ta chưa thể vợ chồng
Cao xanh mộng tưởng tơ hồng se duyên
Kể từ hư ảo thôi miên
Phong ba bão táp muộn phiền tương tư
Đá vàng tấc dạ thiên thu
Trần gian ong bướm mịt mù trăng suông
Tào khang mơ ước luân thường
Dấu bèo sương đọng nhớ thương độ nào
Vọng phu cánh nhạn ly tao
Trùng dương xa cách nghẹn ngào bể dâu
Tháng năm dầu dãi mái đầu
Bao lần tâm sự nhịp cầu nỉ non
Đêm nằm luống những nguồn cơn
Đông tây thiên hạ lệ tuôn đôi dòng
Nhắn nhe ai oán sầu vương
Bình an em hỡi tha phương cuối trời
Gặp nhau ta lại cười rồi
Mới đây mà đã ra người cổ xưa
Mảnh mai tóc liễu hàng dừa
Trăng soi đáy nước giọt mưa thắm tình!
29.3.2014 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét