Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2021

Chùm Thơ Tình Ngắn 123

 

 

Mãi Sao Chẳng Thấy

viết tặng Pich Hạnh

 

Còn tìm chi nữa xa xưa

Phong ba vùi lấp nắng trưa úa sầu

Giọt mưa lất phất trên đầu

Chau mày ủ dột bể dâu đoạn trường

 

Nỗi buồn tình ái vấn vương

Trung nhân nét bút tiên hồng ở đâu?

Đồi hoang cỏ mọc dãi dầu

Bước đi thất thểu bạc màu thời gian

 

Tờ mây một thuở chứa chan

Hồn thơ rầu rĩ non ngàn gió sương

Thư cưu trống mái bên đường

Quan quan thảm thiết đôi dòng lệ rơi

 

Cảnh đời oan trái trời ơi!

Trăm năm lỡ hẹn thuyền trôi bến nào

Đò ngang sóng vỗ nghẹn ngào

Ai thương Pich Hạnh má đào phôi phai

 

Phòng the thổn thức canh dài

Đá vàng tạc dạ u hoài mãi thôi

Thần tiên cảm động bồi hồi

Lắng nghe tiếng nấc của người trần gian

 

cảm tác từ tấm ảnh Pich Hạnh trên đồi nắng trưa

31.5.2014 Lu Hà

 

 

 

 

Vạch Chân Soi Bóng Hình

viết tặng Pich Hạnh

 

Vạch chân dấu cỏ ngàn xưa

Bóng hình đổ xuống cũng vừa ban trưa

Ngậm ngùi ngọn gió xa đưa

Chữ V khắc xuống Hạnh chưa lấy chồng

 

Trời xanh thăm thẳm mênh mông

Thiên đình cảm động chỉ hồng se duyên

Trăm năm phận gái thuyền quyên

Sổ trời dây mực xóa tên mất rồi

 

Thương ai góc bể chân chân trời

Thẫn thờ mộng tưởng đành ngồi làm thơ

Xót xa rặng liễu xanh chờ

Vài ba thập kỷ hững hờ nhân sinh

 

Oái oăm cho tấm chân tình

Yến oanh thủ thỉ cô mình ta ơi!

Nghẹn ngào Chức Nữ lệ rơi

Ngưu Lang lạc lối quê người xa xôi

 

Lá rơi xào xạc rã rời

Kiếp sau thì nhớ về nơi bến đò

Dù cho bão táp sông hồ

Đường tơ dan díu hẹn hò nương dâu

 

cảm tác bức ảnh Pich Hạnh vạch chân soi bóng hình giữa trưa

2.6.2014 Lu Hà

 

 

 

 

Hồn Trinh Bướm Trắng

viết tặng Pich Hạnh

 

Hồn trinh bướm trắng hương say

Lạc vào rừng vắng phút giây tự tình

Thơm tho ơi hỡi cô mình

Nâng niu chiếc lá bóng hình xinh tươi

 

Trúc mai quấn quít bồi hồi

Hoàng hôn thư thả lả lơi mận đào

Điệp hồ trong áng sương mờ

Khuân trang đầy đặn lờ đờ cá bơi

 

Oanh đưa lạc lối cổng trời

Cùng ai thơ thẩn dạo chơi Quảng hàn

Canh gà xao xác bần thần

Cầm tay bịn rịn nồng nàn thiết tha

 

Giọt sương phiến đá quê nhà

Cát Tiên nguyên thủy giang hà nhớ thương?

Đêm qua giấc mộng thiên bồng

Mà nay cách biệt má hồng nôn nao

 

Dẫu cho ruột nát gan bào

Tình thơ còn đọng nghẹn ngào giai nhân

Kiếp nào thỏa nguyện tùng quân

Thư cưu trống mái quan quan gọi đò...!

 

cảm tác từ tấm hình Pich Hạnh trong rừng Cát Tiên

7.6.2014 Lu Hà

 

 

Dấu Vết Ngàn Xưa

viết tặng Pich Hạnh

 

Hạnh tìm dấu vết tình yêu

Nắng mưa bụi cỏ tiêu điều hoang vu

Trời xanh gió thổi vù vù

Vi lô lau lách thiên thu gợi sầu

 

Mũ nhung vương miện đội đầu

Tóc mây lõa xoã bạc màu trần ai

Môi hường thắm thiết mày ngài

Bướm ong xào xạc u hoài xa xôi

 

Tình ta đến thế thì thôi

Trăng sao chứng dám một thời yêu thương

Bây giờ phong cảnh dị thường

Ngày xưa oanh yến xuân hồng đào non

 

Chiều tà bóng đổ thêm buồn

Hạt sương thánh thót giận hờn xót xa

Vẳng nghe tiếng gọi Lu Hà

Hồn thơ vương vấn la đà nhạn bay

 

Ngậm ngùi nuối tiếc đắng cay

Đêm qua trong mộng vơi đầy nỉ non

Dặn rằng đồi vắng chon von

Mãi sao chẳng thấy lệ tuôn đôi hàng

 

cảm tác tấm hình Pich Hạnh cúi đầu trên đồi cỏ

31.5.2014 Lu Hà

 

 

 

 

Sao Biển Sao Vui

 

Bắt con sao biển sao vui

Trùng dương biền biệt ngậm ngùi xa khơi

Cớ sao cô lại vui cười

Lòng tôi tan nát rã rời Hạnh ơi!

 

Mộng hồn đắm đuối xa xôi

Nghìn thu nuối tiếc cảnh đời ly tao

Tình ta hoa bướm biết bao

Cát đằng dầu dãi nghẹn ngào chơi vơi

 

Bây giờ kẻ khóc người cười

Đau lòng sao biển một thời yêu cô

Ái tình bể khổ bơ vơ

Nổi trôi bèo bọt hững hờ về đâu?

 

Phụ lòng non nước bể dâu

Xót xa cho kẻ giang đầu đợi ai

San hô gai đá u hoài

Thành con sao biển mệt mệt nhoài kiếm ăn

 

Thương người tình cũ khóc than

Trời cao chứng ám thiên thần hiển linh

Nâng niu kiếp phận tiểu tinh

Hẹn chờ vạn kiếp chúng mình bên nhau.

 

cảm tác hình Pich Hạnh nhặt được con sao biển

31.5.2014 Lu Hà

 

 

 

 

Mái Tóc Thần Kỳ

 

Tóc cô lúc đỏ lúc hồng

Khi nâu khi thắm bềnh bồng huyền đen

Nôn nao vóc hạc dángtiên

Suối thơ mát rượi thôi miên một tòa

 

Quản chi mưa gió nhạt nhòa

Hồn cô băng tuyết chan hòa bướm hoa

Xinh tươi cùng chị Hằng Nga

Thông minh Bách Việt sơn hà mấy ai

 

Gặp cô cửa động thiên thai

Nửa năm xao xuyến nguyệt đài liễu buông

Trần gian nức nở nhớ thương

Vui chi tiên cảnh quê hương cánh đồng

 

Chia ly lá rụng lấp đường

Trời cao thăm thẳm dặm trường xa xôi

Bần thần nuối tiếc cô ơi!

Tình ta chỉ có thế thôi u hoài

 

Cõi người xuôi ngược mệt nhoài

Từng đêm thổn thức canh dài lệ chan

Vấn vương mái tóc nồng nàn

Nhớ người trong mộng non ngàn bể dâu

 

cảm tác từ mái tóc của Pich Hạnh

30.5.2014 Lu Hà

 

 

 

 

 

Tiếng Đàn Ta Lư

viết tặng Pich Hạnh

 

Hạnh ngồi tưởng nhớ đến ai

Thương người thi sĩ canh dài chứa chan

Ta lư trong cõi trần gian

Thanh âm huyền hoặc nồng nàn thiết tha

 

Trăng lên non nước mượt mà

Hạt sương lã chã Hằng Nga tủi hờn

Chập chờn sóng vỗ hoài cơn

Bướm hồng bảng lảng mộng hồn ngất ngây

 

Hương hoa dào dạt đắm say

Trăm năm khúc nhạc vơi đầy nỉ non

Suối reo róc rách bồn chồn

Chân trời góc bể điệu buồn thiên thu

 

Cung sầu ngọn gió vi vu

Nhà sàn hiu hắt cúc cu cánh rừng

Tiếng chìm xao xuyến vô cùng

Mà sao thiếu nữ rửng rưng hững hờ?

 

Trông lên chỉ thấy sương mờ

Ngân hà nhấp nháy bến bờ nào đây

Đục trong trầm bổng gió mây

Vân Kiều cô gái so dây gảy đàn

 

30.5.2014 Lu Hà

 

 

 

 

Hạnh Ngồi Thờ Thẫn

 

Hạnh ngồi thờ thẫn nhớ ai

Hẳn chàng thi sĩ u hoài mộng mơ

Phương trời thăm thẳm làm thơ

Con tằm cái kén nhả tơ cho đời

 

Xót trông bọt biển buồn trôi

Nhân duyên tiền định chơi vơi ý trời

Thuyền ai chấp chới ra khơi

Cánh buồm nghiêng ngả xa xôi bến nào?

 

Bao giờ trọn kiếp má đào

Tiếng đàn Tư mã nghẹn ngào Văn Quân

Chúc hoa chén rượu nồng nàn

Kim bôi hợp cẩn chứa chan ân tình

 

Thủy thần hà bá thánh linh

Ngân hà vũ trụ hành tinh cảm sầu

Ngậm ngùi chao cánh hải âu

Mây bay vần vũ hạt châu đầm đìa

 

Nỗi mình non nước chia lìa

Cát Tiên vắng vẻ bên bìa rừng hoang

Bâng khuâng trên dải cát vàng

Gọi con cua biển dã tràng mãi sao?

 

cảm tác từ tấm ảnh Pich Hạnh trên bờ biển

2.6.2014 Lu Hà

 

 

 

 

Kiếp Nào Thỏa Nguyện Ái Ân

 

Kiếp nào thỏa nguyện ái ân

Phù dâu phù rể trăng ngàn ngẩn ngơ

Hằng Nga đâu dám hững hờ

Màn huỳnh trướng phủ đôi bờ sông Tương

 

Thanh Hoàng Hoàng Yến My Phương

Nguyễn Trung tấu nhạc kìa phường bát âm

Thơ văn trọn kiếp tơ tằm

Thanh mai trúc mã đằm đằm hạt sương

 

Thướt tha quốc sắc thiên hương

Yến anh thỏ thẻ má hồng em yêu

Lâng lâng gót ngọc mĩ miều

Một nền đồng tước Tiểu Kiều khóa xuân

 

Lu Hà thổn thức văn nhân

Huyền sương chày ngọc Chiêu Quân gọi hồn

Dạt dào chan chứa nụ hôn

Nâng niu chén ngọc đòi cơn mộng đào

 

Bàn dân thiên hạ xôn xao

Bướm ong dìu dặt hoa chào én bay

Đào nguyên lạc nẻo say

Sen vàng bảng lảng ngất ngây thế trần!

 

26.5.2014 Lu Hà

 

 

 

 

Thương Khóc Nàng Chiêu Quân

 

Chiêu Quân! Ơi hỡi Chiêu Quân!

Nghìn thu biền biệt trần gian tủi hờn

Dặm trường non nước Kinh môn

Minh Phi quê quán vẫn còn sầu tang

 

Yến anh nấm cỏ ngỡ ngàng

Trăng lên gót ngọc đài trang dịu dàng

Mạch sầu ai oán dở dang

Tiếng Hồ khúc nhạc bẽ bàng người ơi!

 

Chiêu Quân nàng đã đi rồi

Hôm nay có kẻ đứng ngồi tơ vương

Hồn kêu nức nở đau thương

Giữa làn mây trắng cánh hồng hạc bay

 

Phôi pha bức họa còn đây

Càng nhìn càng ngắm mà say vẻ tình

Tỳ bà thánh thót cô mình

Sen vàng bảng lảng biên đình trúc xinh

 

Chúc hoa mộng ước xập xình

Nghê thường vũ điệu bóng hình của ai

Lu Hà lạc lối thiên thai

Nụ hôn dàn dụa canh dài lệ chan!

 

26.5.2014 Lu Hà

 

 

 

 

 

Canh Chày Sầu Mong

viết tặng ca sĩ Lệ Hải

 

Canh chày mơ tưởng sầu mong

Hoài vương sương lệ má hồng phôi phai

Ngẩn ngơ suốt cả canh dài

Nhớ nàng Lệ Hải chương đài liễu buông

 

Phòng the lạnh lẽo gió đông

Chiều hôm cửa bể dặm trường ly tao

Nửa vòng trái đất xôn xao

Dập dìu hoa bướm nghẹn ngào mưa tuôn

 

Phù du bèo bọt sóng cồn

Dàu dàu ngọn cỏ mảnh hồn xa xôi

Chong đèn ngồi dậy bồi hồi

Bút tiên một vẫy gửi người trần ai

 

Gót son thiếu phụ áo dài

Mảnh mai bồ liễu u hoài giày cao

Xoa dầu thổn thức nôn nao

Chân trời góc bể cồn cào nhớ thương

 

Dẫu lìa ngó ý tơ vương

Kiếp nào gặp lại chỉ hồng buộc chân

Ngậm ngùi cảm động văn nhân

Thơ đề lá thắm non ngàn trăng soi!

 

25.5.2014 Lu Hà

 

 

 

 

Hột Mít Quê Tôi

 

Nâng niu từng múi mít

Ngọt ngào tựa đường phèn

Để lòng ai khắc khoải

Mê man miền thần tiên

 

Ăn mít còn hột mít

Tưởng rắn hóa ra mềm

Đêm lửa hồng đem nướng

Ngây ngất ánh trăng thềm

 

Ơn mẹ cha gieo hạt

Càng lớn lại càng thương

Xinh tươi lá mơn mởn

Quả căng tròn ngát hương

 

Văng vẳng ve sầu gọi

Ong bướm cũng xôn xao

Hè về nào xoài tượng

Thổn thức tình nôn nao

 

Nhớ ai hồn da diết

Gọi tên lòng thắm thiết

Hột mít trong bàn tay

Hồn thơ nào kể xíết

 

viết tặng Anna Dưong lấy nick là Hột Mít

 23.5.2014 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét