Thứ Tư, 22 tháng 2, 2017

Thơ Tình Chùm 882



 


Đông Sầu Em Có Biết
Cảm hứng thơ Đinh Hùng: Lạnh Mùa Đông

Nghe gió bấc mưa phùn thổn thức
Đóa sen tàn nuối tiếc giọt thu
Ve sầu rả rích thâm u
Đông về hối hả sương mù hàng cây


Chả ngon giấc canh chầy buồn bã
Cả ngân hà lã chã tuôn châu
Bên song cửa sổ vương sầu
Lòng anh hiu quạnh vó câu lạnh lùng

Hồn thiếu phụ thẹn thùng e lệ
Chốn lầu quỳnh thế kỷ đò đưa
Vén rèm cung Quảng ngàn xưa
Bơ vơ dáng hạc lưa thưa cúc vàng

Anh vẫn thế lang thang đây đó
Tìm bóng em cổ độ trăng soi
Chập chờn đom đóm lẻ loi
Chân cầu rêu móc mặn mòi cá bơi

Em có thấy thu cười ròn rã
Mộng tình say cuối ngả cuộc đời
Điệp hồ lạc lối chân trời
Yến oanh thủ thỉ chơi vơi não nùng

Đêm rầu rĩ côn trùng đông cảo
Cánh đồng hoang thu thảo trầm luân
Đầu thai ngọn gió phân vân
Đằng la bi lụy gốc phần tử sinh!

20.2.2017 Lu Hà



Hương Lài Thoảng Bay
Cảm hứng thơ Đinh Hùng: Liên Tưởng

Hoàng hôn dáng liễu thương thương qúa
Ngây ngất hồn tôi đóa mộng tình
Nôn nao cò lả bóng hình
Bước chân lảo đảo trúc xinh bướm hồng

Hạt bụi đỏ hoài trông trần thế
Hàng phi lao thủ thỉ hát ru
Giai không tứ đại ân thù
Mong ngày hội ngộ vi vu sáo đàn

Hoa giăng mắc nồng nàn phượng vĩ
Như làn môi thần bí tuyết pha
Ảo huyền vóc ngọc làn da
Thanh tao nhập thể tiên nga thẹn thùng

Màu bạch liên thủy chung mãi nhé
Cái oanh còn thỏ thẻ nhắc hoài
Để lòng tôi chẳng nguôi ngoai
Gót hài vạn dặm hương lài thoảng bay

Tôi như giống chim say gãy cánh
Cây lìa cành còn trách chi ai
Trang Sinh hoá bướm thiên thai
Nửa đêm vỗ gối canh dài mưa sa!

20.2.2017 Lu Hà



Khắc Tên Vào Đá
Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Lời Thề Trên Gối

Hơi sương bay lờ mờ khuân mặt
Khóm cúc tần ngào ngạt hương huyền
Lá xanh lạnh lẽo như tiền
Áo xiêm lộng lẫy thôi miên dẫn vào

Tôi lảo đảo nghẹn ngào sầu tủi
Dìu em đi thui thủi màn đêm
Vai gày mái tóc êm đềm
Nụ hôn dàn dụa bậc thềm trăng soi

Hồn hóa bướm lẻ loi phong nhị
Phấn son nhòa thủ thỉ canh khuya
Thâm quầng khóe hạnh đầm đìa
Lời thề chăn gối bên rìa rừng hoang

Mưa rầu rĩ bàng hoàng chớp giật
Sét ái tình run bật toàn thân
Bâng khuâng đỉnh giáp non thần
Môi kề má ấp tần ngần chia ly

Ôm ghì chặt nhung y để lại
Em xa dần tê tái quan san
Tìm đâu muôn nẻo trần gian
Cung đàn Tư Mã nồng nàn thiết tha

Phụng cầu hoàng dương tà xế bóng
Ngọn đèn dầu mõ trống canh ba
Xôn xao eo óc tiếng gà
Bình minh uể oải sa bà khố đau

Cuộc dâu bể trước sau đày đọa
Bao kiếp rồi từng đóa hoa rơi
Thuyền tình bể ái chơi vơi
Đỗ quyên khắc khoải lệ rơi đôi hàng

Cùng cầu nguyện xích thằng kết cỏ
Ngậm vòng vàng tủi hổ trúc mai
Ba sinh duyên nợ khứ lai
Khắc tên vào đá ngọc chai trọn đời!

20.2.2017 Lu Hà




Về Thăm Quê Nhà
Cảm dịch thơ lục bát của Đinh Hùng: Mái Tóc Viễn Phương

Đêm trằn trọc cuốc kêu khắc khoải
Khách hữu tình tê tái quan san
Cây xanh một dải non ngàn
Dòm song cửa sổ chứa chan u hoài

Nhớ quê hương đền đài tuyết hận
Gió mây bay lận đận cánh chim
Đại dương mải miết đi tìm
Trân châu ngọc bảo đắm chìm đáy sâu

Thương dáng liễu bên cầu xõa tóc
Cánh hoa tàn cổ mộc sương gieo
Ngược xuôi gồng gánh gian neo
Quanh năm vất vả đói nghèo chẳng tha

Nơi cắt rốn mẹ cha tần tảo
Chốn chôn rau thơm thảo đầm sen
Sông Thao chum vại người đen
Phèn chua dứa dại bao phen dãi dề

Miền xứ lạ bốn bề cô quạnh
Nửa hồn mây còn trách trời sao?
Điệp hồ lạc bến xôn xao
Vườn thanh hiu hắt trúc đào héo hon

Nghe chim hót véo von chợt sáng
Chiếu chăn nhàu cay đắng xót xa
Thì ra một giấc Nam Kha
Mà ta cứ tưởng quê nhà về thăm.

21.2.2017 Lu Hà



Nụ Cười Mây Gió
Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Một Tiếng Em

Tôi lầm lũi bước đi trong gió
Hồn mây bay biết ngỏ cùng ai
Khổ đau bóng tối thêm dài
Đường trần cát bụi u hoài không thôi

Theo lối nhỏ bồi hồi sỏi đá
Ngõ trúc xưa trông lạ làm sao?
Sương rơi thấm áo nghẹn ngào
Bao nhiêu hy vọng tuôn trào giọt châu

Thế là hết dãi dầu mưa nắng
Gói tóc thề cay đắng xót xa
Nắm tay chẳng nỡ duỗi ra
Nỗi niềm u uẩn trăng lờ mờ soi

Em biết anh lẻ loi tủi hận
Năm tháng dài cam phận mồ côi
Phù du bèo bọt nổi trôi
Đại dương sóng vỗ buông xuôi mái chèo

Suối róch rách cheo leo sườn dốc
Tiếng côn trùng thảo mộc đông di
Sinh sôi nảy nỡ làm chi
Măng non ghẻ lạnh thầm thì thông reo

Buồn thảm quá chân đèo ai đó
Phải em không bày tỏ đôi lời
Bỗng nhiên khanh khách chơi vơi
Nụ cười mây gió lả lơi trăng đùa

Nghe rờn rợn sim mua trắng xóa
Hằng Nga còn ẻo lả trêu ngươi
Trần truồng vắt vẻo gọi mời
Hang sâu vượn hú rã rời nhân sinh

Mùi son phấn lân tinh lấp lóe
Cứ chờn vờn lửa lựu cỏ bồng
Vi lô lau lách cánh đồng
Dập dìu đom đóm thinh không vọng hồn

Anh khao khát nụ hôn cháy bỏng
Người tình nương chiếc bóng gần xa
Hỡi người trinh nữ thành ma
Nửa đêm thổn thức khóc oà tiếng em !

21.2.2017 Lu Hà



















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét