Thứ Tư, 22 tháng 2, 2017

Tâm Sự Văn Chương Với Ca Nhạc Sĩ Vũ Hoài Trang



Vũ Hoài Trang: Thời gian tàn phá nhan sắc thật khủng khiếp

Lu Hà: Kiếp Sau
cảm xúc từ tấm ảnh ca nhạc sĩ Vũ Hoài Trang

Kiếp sau ta lấy Hoài Trang
Chính cung hoàng hậu dịu dàng thiết tha
Chủ hôn đã có Hằng Nga
Nhân duyên tiền kiếp gốc đa cuội hầu


Núi sông hưng phế bể dâu
Phong tình cổ lục đốt dầu mà xem
Trăng non thao thức bên rèm
Hương ngây man mát càng mềm màu da

Ngẩn ngơ cát sĩ Lu Hà
Bài thơ thuở trước mặn mà còn đây
Kim bôi hợp cẩn vơi đầy
Một nghìn đêm lẻ bấy chầy canh thâu

Nỉ non gà gáy mưa ngâu
Sương thu lã chã chân cầu sầu rơi!
Bướm ong rầu rĩ lả lơi
Thiên tình hoài mộng cõi người mấy ai

Hỏi thăm rặng liễu Chương Đài
Cành xuân lá thắm vẫn hoài chờ mong
Trải bao thế kỷ chốc mòng
Nôn nao nguyệt bạch theo dòng ái ân!

28.5.2015 Lu Hà


Vũ Hoài Trang: Thi sĩ Lu Ha ơi , hay anh gởi sính lễ bây giờ đi được bới 50% kiếp sau anh khỏi phải lo nữa nhé


Lu Hà: Hoài Trang ơi! Đặt cọc sính lễ 50% cho kiếp sau, hay 50 kiếp sau thì bõ bèn gì? Tính trung bình mỗi kiếp một bài thơ tình thì Lu Hà đã viết tặng Vũ Hoài Trang 73 bài thơ rồi là 73 kiếp đó. Lu Hà sẽ đăng sau vào trang facebook: Nguyển Lu Hà

Lu Hà sẽ theo vần chữ cái A, B, C v.v ... Thì Vũ Hoài Trang đáng tiếc chữ V . Vậy phải xếp hàng chờ cho các cô Kiều Nữ khác mà chùm thơ tình được đăng trước. À còn cái vụ bảo sẽ in một tập thơ Lu Hà tặng Vũ Hoài Trang có thật không đó? Chính ngày xưa Vũ Hoài Trăng đã từng nói vậy, có còn nhớ không?


Vũ Hoài Trang: Em đang soạn tất cả các bài Thơ của tất cả các Thi Sĩ sáng tác gởi tặng riêng em với tựa đề: “Cõi Riêng“

Lu Hà: Vũ Hoài Trang còn nợ của anh một lời hứa đó. Ngày xưa em bảo rằng sẽ phổ nhạc vào một bài thơ của anh tặng em. Không biết cái tài phổ nhạc vào thơ và cảm xúc của em với anh đã tới chưa? Hứng khởi khi nào sẽ nổi lên, chuẩn bị sẵn sàng bao giờ sẽ xuất chưởng thần lực mà để ông anh khổ hạnh này mừng hụt đợi đợi hoài hoài mỏi mòn cả mắt ra đây mà chẳng thấy gì? Thôi đành vậy biết làm sao được cho cái số phận thi nhân bạc bẽo của đời anh, hết kiếp này có lẽ cũng chả còn hy vọng được ca nhạc sĩ Vũ Hoài Trang phổ nhạc và hát cho anh nghe về một bài thơ do chính anh Lu Hà tặng em đâu? Đời anh cũng sắp xế chiều rồi, chỉ còn nhìn thấy lá thu vàng từng cái từng cái rơi rơi.

Nếu như em và Lệ Hải kết hợp lại, hai chị em bảo nhau in một tập thơ toàn là thơ anh Lu Hà tặng hai nàng Đại Kiều Tiểu Kiều là Lệ Hải và Hoài Trang thì có lẽ còn dày hơn cả thơ tập thơ mà cả đời ông Bính, ông Chương hay ông Tử đó gò lưng tôm ra viết. Ông Hàn Mạc Tử cả đời cũng chỉ vỏn vẹn hình nhu 6 hay 7 chục bài thôi mà vang lừng từ Nam ra Bắc, thế mà cũng phải chờ 50 hay 60 năm sau khi xương cốt của ông đã hóa đá thành thạch cao thì thiên hạ vì nhu cầu thương mại tiền bạc họ mới phổ nhạc cho và thi nhau hát hò í ới để nhằm xoa dịu bớt đi nỗi đau của đồng bào miền Nam thống khổ, để nhằm xoa dịu những thân phận hèn mọn bệnh tật còm cõi, nuôi hy vọng mong manh cho những ước mơ khao khát của linh hồn. Theo anh biết ông Tử toàn quen các cô vu vơ cả vì thời đó làm quái gì có mạng Internet mà thủ thỉ tâm tình với các cô? Chả có cô nào chat tâm sự tâm tình với ông cả mà tự Tử thương cái thân côi cút khổ hạnh của mình với cô Nguyễn Thị Hằng Nga nào đó ở trên cung trăng và chàng não nuột nhả ra thơ.

Nhiều nguời chỉ làm thơ tự do vô thường vô phạt chả vần vè quái gì đọc lên chuớng tai ngang tai như khoai lang và gạo rang thiên hạ cũng tung hô nào là Hồ Xuân Hương tái sinh hay Puskin gì đó của thời đạii, đỉnh cao của tháp ngà nền thơ ca thơ ca văn chương Việt Nam. Vì là thơ tự do nên họ còn gắn thêm chữ hiện đại công nghiệp hoá mới oách. Thơ viết gì mà toàn vú vê duơng vật quăng ra rồi bịt mũi khen nhau chí choé là Hồ Xuân Hương sống lại rồi. Họ chẳng hiểu quái gì về thơ nữ thi sĩ họ Hồ em ạ. Họ so sánh thơ đường đầy hình ảnh âm thanh tính ẩn dụ siêu việt trí tuởng tuợng cao đến cảnh giới thanh tục vi vô siêu linh thần bí tự nhiên vừa có cả huơng vị hạ giới dâm tình. Thơ bà Hồ không mang tính dâm tục mà chính thiên hạ người ta sẵn cái tâm ma trong đầu nên họ suy diễn ra dâm tục vì hình ảnh trí tưởng tuợng của bà thăng na ná giống cái của qúy đó. Ai nỡ lòng nào dám trách nỗi khổ đau của một thân phận guá phụ quả phụ mà có những khát vọng của ái tình dục vọng trong giấc mộng thiên thu? Họ so sánh thơ bà Hồ với thơ tự do tục tĩu kịch kỡm thô bạo của một ngã cha ky chú kiết nào đó làm thơ tự do là vô lễ thóa mạ tiền nhân và hạ thấp danh dự phẩm gía của người phụ nữ Việt Nam mà không biết ngượng, họ không biết mình chỉ là đồ vô liêm sỉ chứ thơ phú cái quái gì?

Anh viết nhự vậy cũng là từ tấm lòng thật. Nếu là nguời thi sĩ chân thật đúng nghĩa thi nhân chả bao giờ biết nói dối trái với lòng mình trái với lương tâm mình mà như nhiếu người anh thấy làm thơ chỉ cốt sao làm đẹp lòng thiên hạ, đẹp lòng tập thể số đông theo kiều thơ ca ngợi công lao trời biển của lãnh tụ, lão đại, bố gìa hay ca ngợi ông nông dân gì có cái chày huyền sương to bằng củ chuối hay ca ngợi cô lao công, chị công nhân bướm hồng xuân to bằng cái lá đa. Họ gọi là nghệ thuật vị nhân sinh gì đó. Hay ca ngợi ông kèo bà cột là anh hùng dũng sĩ rỏm mặt to bự bằng cái mẹt. Cái gì cũng vĩ đại, cũng cực đại, cũng to cả. Họ mắc bệnh vĩ cuồng mà không biết.

Anh Lu Hà có ý nghĩ như vậy đó trong đầu đó Hoài Trang ơi! Hãy coi anh như anh trai trong nhà hay bạn tình tâm linh không phải là người xa lạ mà phải khách xáo ngoại giao, xã giao, rào trước đón sau đắn đo dấp dính tìm lời hay ý đẹp tế nhị xáo rỗng xun xoe ve vuốt em mà tự lừa dối lòng mình. Tấm lòng đa tình si mê cuồng dại của anh dành cho em có thật lòng hay không dù chỉ là ảo vọng xa vời huyền hoặc của tâm linh đâu cần phải môi kề má ấp chén anh chén em nhậu nhẹt bù khú nhảy nhót múa may mới là tình trong thơ anh bày tỏ giãi bày hết cả đó. Hãy đọc đi đọc lại vài lần mới thấm dần từng câu chữ. Khi đã thực sự thấm rồi thì trái tim mới rung lên theo tầng cộng hưởng.Chớ có như người thiên hạ dửng dưng coi thuờng thì thơ hay đến đâu tình cảm có chân thành xúc động đến đâu cũng chỉ như nuớc đổ đầu vịt đổ lá khoai lang mà thôi. Thành ra dù có là vàng mười để lẫn lộn trong đống đồng nhôm sắt rỉ củng thành vô nghĩa vô lý vô gía trị hết.

Chữ chày huyền sương to bằng củ chuối hay bướm hồng xuân to bằng lá đa đâu phải là quá mức tục tằn bậy bạ thiếu đứng đắn? Làm thơ tâm hồn thi sĩ mà lúc nào cũng gia giáo lễ nghĩa thuần phong mỹ tục giả tạo đạo dức như ông Khổng thì còn quái đâu tâm hồn nữa mà làm thơ.

Đôi dòng tâm sự riêng với nữ ca nhạc sĩ thân thuơng Vũ Hoài Trang . Thiên hạ ai đó có nghe ké cũng chả sao chớ đừng vì kèn cựa ganh đua đầu óc thiển cận tiểu nhân hẹp hòi mà mượn gió bẻ măng, bới lông tìm vết, suy diễn bình luận linh tinh tấn công lão phu nghen. Bảo thi sĩ gì ví von chê bai người khác tục tằn thế không biết? Lão Lu Hà chả khiêm tốn tí nào ngông nghênh nói năng chả ra sao cả cứ như là thằng say rượu.

Anh vẫn nuôi mầm hy vọng một lúc nào đó hai nàng Hoài Trang và Lệ Hải cùng phối hợp với nhau in thử vài trăm cuốn thơ Lu Hà tặng Lệ Hải 56 bài và Hoài Trang 73 bài vi chi là 129 bài thơ lấy tên cuốn sách là:
Xuân Kiều Vọng Nguyệt, Xuân Kiều Vọng Các, Động Đình Trúc Hoa hay Hậu Đình Tân Hoa là tiếp theo diễn tích Khúc Hậu Đình Hoa là những bài nhạc do ông vua phong lưu Trần Thúc Bảo sáng tác với hai nàng mỹ nữ Khổng Qúy Tần và Truơng Lệ Hoa cũng giỏi âm nhạc như Hoài Trang Lệ Hải vậy. Nếu em và Lệ Hải quyết tâm có khi nhiều nguời ủng hộ và xin tái bản lại cho các cặp vợ chồng trẻ đọc trong đêm tân hôn nhất là giờ phút linh thiêng nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường phu thê tam bái lại có thêm tập thơ hai em in ra ở trên bàn thờ tổ tiên thì tuyệt vời cho họ yêu nhau, mong sớm sinh ra cô chiêu cậu ấm cho cha mẹ ông bà họ mạc vui mừng.

Chúc Hoài Trang vui vẻ thành công trên con đường sáng tác âm nhạc ca múa áo dài thời trang.

Em Trót Nợ Ai Một Lời Hứa
tâm sự với ca nhạc sĩ Vũ Hoài Trang

Em trót nợ ai một lời hứa
Để lòng hoa tứa máu xót xa
Mây giăng thấm ướt trăng ngà
Quảng Hàn lạnh lẽo Hằng Nga có buồn?

Trời lồng lộng mưa tuôn gió hú
Sóng đại dương nức nở thét gào
Trần gian cánh hạc ly tao
Trán nhăn tư lự nghẹn ngào giai nhân

Ồ lạ chửa bước chân hạnh phúc
Tiếng nhạc vàng chen chúc qua mau
Thời gian tàn héo úa màu
Không gian bàng bạc nhạt màu phấn son

Đêm thao thức chon von đình núi
Giọt sương rơi sầu tủi bi ai
Làm sao với tới tượng đài
Hồng nhan tri kỷ u hoài thở than

Thơ cứ viết canh tàn leo lắt
Một mình ta hiu hắt con tim
Mong chi mải miết đi tìm
Đại dương xa cách bóng chim nhạt mờ

Bao oan trái hững hờ số kiếp
Người trần gian nối tiếp theo nhau
Nắng mưa vần vũ nát nhàu
Biển dâu cau mặt mày chau liễu hờn

Nghe réo rắt chờn vờn đâu đó
Nửa cung đàn cổ đợ trăng soi
Phong tình cổ lục lần coi
Biển cồn sóng vỗ mặn mòi hồn thơ!

30.5.2015 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét