Thứ Hai, 23 tháng 9, 2019

Tôi Cần Phải Đấu Tranh (2)


Truyện dài của Lu Hà phần 2

Sau khi xuất viện tôi được nghỉ ở nhà 2 tuần không phải đi làm, nhưng với điều kiện chiều thứ 6 nào tôi cũng phải đến một căn phòng nhỏ ở trung tâm thành phố chỉ có hai bà y tá già ở đó phát thuốc chống lao cho tôi, tuy căn bệnh đã dứt điểm trị xong, những con vi trùng lao bị bao vây tiêu diệt không còn sống xót một tên, một mống nào. Nhưng để đề phòng những tên giặc lao còn đang thoi thóp ngắc ngoải có thể trở lại hoành hành tàn phá hai lá phổi của tôi, nên vẫn phải kiên trì uống thuốc một thời gian dài nữa chừng 3 tháng, thuốc nhập từ Tây Đức rất đắt tiền. Ở Việt Nam có thể tán gia bại sản chỉ nằm chờ chết thôi, tiền đâu đủ để mà mua thuốc, tôi lại là chẳng phải thành phần con ông cháu cha vai vế cổ cánh gì trong xã hội. Sau khi thấy hoàn toàn thư thái, tôi tranh thủ đi Pirna thăm Sahra, sau 2 năm xa cách thành phố vẫn cổ kính như xưa. Tôi đi trên con đường lát đá đến ngôi nhà mà em ở. Vừa bấm chuông em chạy từ trên cầu thang lao xuống ôm chồm lấy tôi. Em khóc và tôi cũng khóc, nhưng bà ngoại cũng chạy xuống cầm cái chổi đánh vào không khí đuổi tôi đi. Mẹ ra cản không nổi, tôi đành phải chạy ra ngoài, em theo ra cửa tôi hẹn gặp em ở nhà ga.

CHƯƠNG XI. Tôi Cần Phải Đấu Tranh (1)


Truyện dài của Lu Hà phần 1

Tôi cần đấu tranh để được hiện sinh tạo nên những phóng thể cho nhân loại và cuộc đời là cần thiết, tôi phải đấu tranh để được tồn tại là quan trọng trước mắt bằng mọi giá để đạt được mục đích tối thượng mà mình đã ấp ủ từ lâu khi còn ở Việt Nam. Chuyến đi Đức lần này như hổ về rừng chứ không muốn trở về đồng bằng Việt Nam chịu nằm trong cái cũi sắt ở sở thú nữa.

Tôi nghĩ về thân phận mình mà ứa nước mắt ra, có làm 2 bài thơ gọi là cùng đồng cảm về đời một người Việt Nam theo dòng suy tư với ông Thế Lữ:

Tôi Cần Phải Lấy Vợ (12)


Truyện dài của Lu Hà phần 12

Tôi cần phải lấy vợ vừa cần vừa phải, cần là cần thiết cho cuộc đời tôi cho cha mẹ và anh em hai bên nội ngoại, cho tổ quốc Việt Nam, cho nơi chôn nhau cắt rốn, trả lại cái ân tình của hồn thiêng sông núi đã sinh ra tôi. Phải là phải đạo, hợp với thời thế hoàn cảnh lúc đó. Nếu không cưới vợ sẽ nảy sinh ra những tình huống bất ngờ, những chướng ngại vật, những rào cản chông gai, ngáng bước chân tôi ra đi. Một khi tôi đã quyết tâm dời bỏ đất nước này, tôi nguyện suốt đời sẽ không quay trở lại nữa. Tuy rằng nỗi niềm khát khao nhớ thương nơi đã sinh ra mình đau đáu, nhớ mong hàng ngày nhưng lại không dám về thăm, chỉ là luôn cảm thấy bất an, đi một bước là có kẻ bí mật rình mò theo dõi, một tai nạn giao thông bất ngờ sảy đến, một ly nước nước dừa một bát phở có thể bị bỏ thuốc độc thế thì về để làm gì? Một đất nước của ma quỷ bệnh tật và chết chóc?

Tôi Cần Phải Lấy Vợ (11)


Truyện dài của Lu Hà phần 11

Chúng tôi cưới nhau chừng một tháng thì biết ngay Tuyết Mai đã mãn nguyệt khai hoa, chắc chắn tôi sẽ được làm bố và Tuyết Mai sẽ thành mẹ. Đúng như khao khát và nguyện vọng cuả cả hai bên. Với Tuyết Mai mong muốn có con sớm để trả thù người tình cũ là một anh chàng nhà báo đã bỏ rơi cô ta, vì anh ta đã có vợ và 4 đứa con. Anh ta lừa dối cô ta là trai tân, ve vãn rồi lòi ra đã có vợ con, còn tôi là trai tân thực sự. Tuyết Mai cũng vì quá yêu tôi nên muốn có một đứa con để giữ chân tôi, hy vọng hàng tháng tôi sẽ gửi đồ về chu cấp cho hai mẹ con.  Còn tôi thì thấy Tuyết Mai thuộc dòng dõi mang những tố chất di truyền tốt, tuy rằng con nhà nòi cộng sản gộc thì đã sao? Tôi thực lòng muốn có con với cô ta để duy trì nòi giống Việt Nam, con trai hay con gái đều tốt cả, để lại một chút kỷ niệm hình bóng của tôi cho cha mẹ họ hàng và quê hương, rồi tôi sẽ ra đi mãi mãi không muốn bao giờ trở lại nữa. Tôi tin rằng suốt cả cuộc đời tôi, và cả khi tôi đã chết đi đất nước này sẽ vẫn mãi thế thôi, dân vẫn mê muội mọi sự đã có đảng lo và đảng vẫn cứ lừa dối tuyên truyền phỉnh nịnh lường gạt mãi mãi chừng nào nước Tàu không có nội loạn và tự tan rã ra từng mảnh nhỏ như thời xuân thu chiến quốc. Nhưng ở đời ai học được chữ ngờ một nước chủ hầu lệ thuộc quá nặng vào thiên triều đại Hán vẫn có thể tự chuyển mình tách ra là một nước độc lập có chủ quyền thực sự như một phép lạ của tạo hóa? Vậy hãy ráng sống chờ xem một phần trăm của tia hy vọng.

Chùm Thơ Tình Ngắn 30


Giấc Mộng Huyền Ảo

Em mơ giưã vòng tay ôm ấp
Cuả người tình tiền kiếp xa xưa
Em say cung điệu đò đưa
Sông Hương núi Ngự bóng dưà soi gương

Chùm Thơ Tình Ngắn 29


Gái Xuân Quê

Xuân non cỏ biếc da trời thắm
Đôi má hồng au lúm đồng tiền
Em cười tươi tắn hồn nhiên
Khiến tôi mộng ước tơ duyên ưá thèm

Chùm Thơ Tình Ngắn 28



Em Mong Nắng Hạ
tặng Hoài Vân ( Chiếc Lá Vàng )

Anh đi trốn lúc trời mây gió
Dải Ngân Hà tìm ở nơi nao
Trái tim hờn giận làm sao
Hồn trinh ngây ngất bướm đào vẩn vơ

Chùm Thơ Tình Ngắn 27



Duyên Nợ Dở Dang

Nghìn năm duyên nợ dở dang
Thương nàng công chúa lỡ làng tơ vương
Vì cha em phải lấy chồng
Đò ngang đẫm lệ má hồng phôi phai

Chùm Thơ Tình Ngắn 26


Dòng Đời Nổi Trôi
cảm xúc khi đọc thơ Thimyngọc Huynh: Ai Người Thiết Tha

Trời bỗng tối u sầu ảo não
Trận bão giông em đã hết cười
Nhạt nhòa thổn thức chơi vơi

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2019

Tôi Cần Phải Đấu Tranh (10)


Truyện kể của Lu Hà phần 10

Khi Sahra mang thai đứa con thứ 2, thì các cơ quan nhà nước cộng sản Đông Đức và ban quản lý lao động, lãnh sự quán Việt Nam cứ như sôi lên sùng sục. Tôi biết họ đang họp bàn với nhau để tìm cách tống cổ tôi về nước. Tôi biết chính đứa con đang nằm trong bụng mẹ là một vị thần hộ mệnh, chính đứa con này sẽ cứu tôi thoát khỏi nanh vuốt của quỷ dữ. Những tháng cuối cùng trước khi buộc phải rời khỏi nhà máy để về nước. Thằng Thắng đội trưởng  cứ phải chạy đi làm việc với Junghilfe, nó kể rằng đi tới đâu người ta ai cũng khen anh có tài ăn nói. Anh khéo nói đến con kiến nằm trong lỗ tai cũng phải chui ra. Tôi chỉ lặng yên để nghe nó nói để phán đoán tình hình và lên kế hoạch mưu kế. Thời gian nào rời bỏ nhà máy là thích hợp?

Tôi Cần Phải Đấu Tranh (9)


Truyện kể của Lu Hà phần 9

Hợp đồng lao động của tôi với nhà máy may túi da ở thành phố Schwerin là 4 năm tính từ tháng 9 năm 1981 thì đến tháng 9 năm 1985 tôi phải rời khỏi lãnh thổ cộng hòa dân chủ Đức. Hộ chiếu thông hành của tôi lại do ban quản lý lao động trực thuộc lãnh sự quán ở Bá lanh giữ. Tôi đi đâu cũng chỉ có một tấm giấy chứng minh thư tạm thời do công an Đức cấp như những công dân Việt Nam khác lao động và học tập tại đây.

Tôi Cần Phải Đấu Tranh (8)


Truyện kể của Lu Hà phần 8

Jugendamt là phòng phụ trách về vấn đề thanh thiếu niên ở bên Tây Đức, còn bên phía nhà nước cộng sản Đông Đức trước năm 1990 quen gọi là Junghilfesamt. Junghilfesamt dưới sự chỉ đạo trực tiếp của phòng nội vụ đầy nhan nhản ở các huyện, tỉnh, thành. Phòng nội vụ chính là cơ quan quyền lực hung hãn dữ rằn không khác gì tụi linh áo đen SS hay Gerstapo của Hiitler ( Geheimstaatspolizei) ngày xưa. Ở cộng hòa dân chủ Đức gọi tụi ma cô lưu manh ác độc vô học vô liêm sỉ này là Stasi ( Staatsicherheitgeheimdienst. Một cơ quan siêu quyền lực, trên con người, thay cả Thiên Chúa, Thượng Đế ban phát sự sống cho con người. Tiếng Đức gọi là Supper Macht und Übermenschen. Một kiểu chế độ  nhà nươc sắt máu công an trị như ở Việt Nam có rất nhiều cục, phòng, ban bệ chằng chịt giăng khắp cả nước. Dưới sự điều hành của bộ chính trị và Ban tuyên giáo.

Tôi Cần Phải Lấy Vợ (7)


Truyện kể của Lu Hà phần 7

Nếu tôi ở Việt Nam tôi sẽ cưới Hoàn làm vợ, vì với em tôi còn thấy có thi vị của ái tình, nếu tôi có tham vọng quyền thế muốn leo dần lên cao thì tôi cưới Tuyết Mai làm vợ. Nhưng tôi lại biết tin mình sẽ quay trở lại Đức, tôi lại nhớ đến người em gái có mái tóc đen đã cắt đi một bó con con tặng tôi, gọi là tóc thề. Lúc đó tôi chưa nghĩ tới em là dòng dõi Do Thái. Tôi không muốn dây dưa với Hoàn để làm khổ em, nhưng Tuyết Mai lại bỏ cả công việc ở viện khoa học xã hội, để đưa tôi đi chơi, em quyết chiếm đoạt trái tim của tôi? Tôi lại thấy không dấn tiếp mối tình này khi Tuyết Mai đang khao khát lấy chồng, cắt đứt nửa chừng sẽ làm Tuyết Mai điên tiết lên phá hỏng chuyến đi sang Đức của tôi? Tuyết Mai cũng đã từng tự tử vì thất tình đó sao? Nhờ giao du với tôi mà Tuyết Mai cũng chịu ảnh hướng ý chí muốn sống muốn vươn lên của tôi, luôn mỉm cười nhạo báng ngạo nghễ với khó khăn bi thương tang tóc thành công và thất bại trên đường đời. Sẵn sàng đạp bỏ bức tường cũ để xây dựng lại bức tường mới miễn là mình luôn khỏe mạnh và minh mẫn. Nếu Tuyết Mai có một đứa con cô ta sẽ học làm mẹ và tu chí hơn, dù có tôi hay không có tôi bên cạnh. Cũng là cái ân tình của tạo hóa.

Tôi Cần Phải Lấy Vợ (6)


Truyện kể của Lu Hà phần 6

Chuyến về quê này tôi có mang theo một cái đài bán dẫn nhỏ để nghe nhạc và tin tức dọc đường. Thực ra mọi chi tiêu ăn uống hàng tháng trời lang thang các tỉnh thăm họ hàng và cũng để săn lùng đồ cổ toàn tiền của Tuyết Mai, nên tôi thấy cũng ngượng thì ra mình chỉ là thằng đi theo ăn bám mới quyết định bán quách cái đài đi cho một thằng em trong làng, sau này em gái nó lại lấy con trai chú tôi thành ra hai nhà lại thông gia với nhau. Số tiền này tôi giao cho Tuyết Mai giữ và chào chú thím tôi quay xe trở lại Hâ Nội. Tuyết Mai bảo tiện đường vào ghé thăm nhà mẹ và các cậu mợ ở một cái làng khá lớn gần kề thị xã Lập Thạch, mẹ Tuyết Mai là một bà thẩm phán tòa án đã về hưu. Hai cậu cùng chung một tên gọi là Thắng lớn và Thắng nhỏ. Cậu lớn làm xã đội trưởng, cậu nhỏ làm trưởng phòng thông tin huyện, dì út làm nghề dạy học. Khi tôi đến nhà Tuyết Mai giới thiệu tôi là bạn, bạn kiểu gì thì không nói rõ.

Tôi Cần Phải Lấy Vợ (5)


Truyện kể của Lu Hà phần 5

Con ngựa sắt truy ô xích thố của chúng tôi lại bon bon phi nước kiệu qua phà Chí Chủ và dọc theo con đê chạy tuốt về quê nhà. Chú thím tôi mừng lắm, có hai cháu về chơi. Các em đã lớn đi làm việc xa nhà cả. Riêng có thằng Dị con trai lớn nhất ở nhà, để ôm chân bàn thờ ông bà ông vải thay tôi, nó bảo rằng: Anh cả là người từng trải thật, mấy tháng trước em cứ tưởng anh cưới vợ mà nay lại dẫn một chị mới về làng. Bố mẹ tôi vốn dĩ không ưa Tuyết Mai nên đã điện gấp về quê thông báo cho họ mạc hai bên nội ngoại là không nên tiếp đón gì cả. Chú ruột tôi đã từng là giáo viên dạy văn hóa trương trình bổ túc tương đương với cấp 3 cho các học viên của trường sĩ quan lục quân Sơn Tây là người thông thoáng thức thời không câu nệ tiểu tiết. Nói chuyện với Tuyết Mai chú lại tỏ ra rất tâm đắc. Chú rủ ngày mai đi Yên Lập chơi, tiện cái xe máy đó chở chú đi theo. Tôi thấy dù sao thì chú cũng là đàn ông ngồi mé sau Tuyết Mai hay ngồi ôm lưng tôi đều không tiện, nên chú đành phải lẽo đẽo đạp xe đạp theo sau.

Tôi Cần Phải Lấy Vợ (4)


Truyện kể của Lu Hà Phần 4

Sau khi chào ông bà Thất các cô chú gì, cám ơn hết thảy họ hàng, tôi phải chở cho Tuyết Mai một cái bọc có hơn chục cái bát đĩa cổ, tiện đường rẽ qua ngả Phú Thọ thăm nhà ông bà Vệ Bàn vốn là Việt Kiều từ Thái Lan về. Ông Vệ Bàn là cháu bà nội tôi vốn dĩ là vệ quốc quân theo đoàn quân Tây tiến để xây dựng cơ sở cách mạng ở đó và lấy vợ luôn. Vì nghe theo lời kêu gọi của đảng bác, ông Vệ lại khuyên bà Vệ lại mang các anh chị trở về Việt Nam. Tôi nhớ ngày đó các chị xinh tươi như những đóa hoa trà mi, nói tiếng Việt trọ trẹ líu lô như chim hót. Anh Thọ là con út bằng trà tuổi tôi, thích chơi đàn ghi ta.

Tôi Cần Phải Lấy Vợ (3)


Truyện kể của Lu Hà phần 3

Người Việt mình không biết từ khi nào vốn háo danh, thích được bằng khen huân huy chương, nhất thân nhì quen. Lấy vợ lấy chồng thì thích phải là con nhà gia thế cách mạng có bố mẹ làm to, ông nọ bà kia để nhờ vả. Tôi thấy khi còn học nghề hóa chất dẻo ở Đức có mấy thằng con trai cưa cẩm được mấy đứa con gái con các ông bí thư quận huyện, tùy viên quân sự đại sứ quán v.v... thì mặt vênh váo lên kiêu ngạo lắm, mặc dù mấy cô đó theo tôi chỉ vào dạng xinh xắn hơn thị Nở một tý. Ở Việt Nam thì khoe khoang có bạn thân mà bố mẹ  nó là ủy viên bộ chính trị, ủy viên trung ương đảng, bộ trưởng thứ trưởng công an, cục nọ phòng kia. Mặt mũi rạng rỡ tỏ vẻ phấn khởi lắm là mình cũng có tí hơi thần thế. Thấy ai thực sự giỏi giang hơn mình thì mặt mày lúc nào cũng hầm hầm, chỉ thích triệt hại nhau. A dua và nịnh bợ là một căn bệnh xã hội trầm kha, không thể nào chữa lành được. Tôi thấy Tuyết Mai thực sự là một cô gái có học vấn và rất giỏi giang đối nhân xử thế quyền biến như thần và tôi mến cô coi như tri kỷ hồng nhan. Chứ không phải cô ấy thuộc diện 3 C, con cháu các cụ cả.

Tôi Cần Phải Lấy Vợ (2)


Truyện kể của Lu Hà phần 2

Tôi nghĩ với một thành phần lý lịch cơ bản gia thế cách mạng khủng long như vậy, Tuyết Mai học hành đỗ đạt nhiều, trình độ có thể nói là rất uyên bác. Nếu như cô ta ngoan ngoãn chăm chỉ làm việc cúc cung tận tụy phụng sự chế độ thì cái chức chủ tịch quốc hội hay bộ trưởng như bà Nguyễn Thị Kim Ngân, hay bà  Nguyễn Thị Kim Tiến gì đó, nếu giao cho Tuyết Mai chỉ là trò trẻ con. Nhưng Tuyết Mai là một người con gái quá mẫn cảm giàu tình cảm đã yêu ai thì yêu đến chết mới thôi. Từ nhỏ đã sống ở nước ngoài, lớn lên về nước thì cô đã ngoài 25 tuổi lại dính vào tình ái yêu đương. Cô ta từng yêu một anh chàng nhà báo và bị bỏ rơi vì anh ta đã có vợ con. Thành ra cô ta  là người thất tình, cho tới khi gặp tôi như người chết đuối vớ phải cây củi gộc. Tôi lang thang đi chơi với Tuyết Mai là cũng để vực đỡ tinh thần cô ta lên. Cũng nhờ có tôi mà Tuyết Mai đã gượng dậy học tập ở tôi đức tính bền bỉ dẻo dai, vui vẻ mà sống cho tới ngày nay, có con gái và có bạn tình là một người Âu làm đạo diễn điện ảnh thay thế tôi làm cha làm chồng. Họ sống với nhau thật là hạnh phúc. Tuyết Mai không thể ở Việt Nam để phục vụ chế độ, cô ta không thể là tòng phạm với loại người bán nước, với nhóm lợi ích bòn rút tài sản quốc gia, ôm chân làm tôi tớ cho ngoại bang, chịu kiếp nô tài hay táng tận lương tâm dung túng họ hàng đàn em bán thuốc ung thư giả cho người Việt Nam được. Với tính nết ngay thẳng cương trực này Tuyết Mai không thể sống được ở Việt Nam, cô ta sẽ bị cỗ máy nghiền đày đọa xuống tận cùng xã hội, bị dìm xuống tận bùn đen như con giun con dế, suốt đời không thể ngóc cổ lên được. Đừng có vỗ ngực kiêu căng ngạo mạn mình thông minh hơn các ông trong bộ chính trị, tuy họ từng là bạn bè  thân thiết của cha chú mình. Họ là cả một tập thể lên kết với nhau như xi măng cốt sắt, là một khối lãnh đạo đồ sộ, một cỗ máy cơ chế khổng lồ. Thân phận nữ nhi thường tình, đái không vượt qua ngọn cỏ thì làm nên trò trống gì? Hãy an phận hủ thường với kiếp sinh ra là đàn bà nằm dưới đàn ông.

CHƯƠNG X. Tôi Cần Phải Lấy Vợ (1)


Truyện kể của Lu Hà phần 1

Tuyết Mai là một cô gái dáng người thanh nhã, cầm tinh con ngựa còn tôi cầm tinh con rồng. Tôi lớn hơn cô 2 tuổi, rồng bay ngựa phi toàn là giống nòi yêu tốc độ cả. Cô ở khu tập thể Thành Công hàng xóm là gia đình bác Tiệm ông thứ trưởng bộ công nghiệp nhẹ. Căn hộ là tiêu chuẩn dành cho con gái một ông cán bộ cao cấp vào hàng tướng lãnh của đảng, ông hoạt động bí mật và sau đó tử nạn. Ông thứ trưởng cứ tị nạnh với cô chỉ có một mình mà diện tích phòng ở ngang với ông? Cái chết của ông bố Tuyết Mai hoàn toàn bí mật. Có thể ông là một trùm tình báo lão luyện sừng sỏ của cộng sản Việt Nam? Bà nội của cô cũng là họ hàng bề trên của ông Kim Ngọc bí thư tỉnh Vĩnh Phú.

Lăn Lộn Trường Tình (14)


Truyện kể của Lu Hà phần 14

Tôi đang mê man theo dòng hồi tưởng như mạch nước ngầm như dòng sông tri thức tâm linh cuồn cuộn chảy mang theo phù sa bồi đắp màu mỡ cho những cánh đồng văn chương nhưng cũng không ít cành cây củi mục mà không thể dừng lại để vớt bỏ những thứ đó đi. Cô văn sĩ trẻ trung chỉ đáng tuổi con gái đầu lòng của tôi, có nhắc nhở tôi vài lỗi chính tả như đáng lý say sưa lại viết thành say xưa, cao su lại viết thành cao xu. Tôi cảm động vô cùng cám ơn cô nhiều lắm. Nhưng cô bảo tôi nên nâng tác phẩm lên tầm cao hơn đừng mô tả quá chi tiết cảnh tôi và Soan âu yếm nhau dưới gốc cây bàng ở sân ga Việt Trì, hãy cắt bỏ đoạn này đi…

Lăn Lộn Trường Tình (13)


Truyện kể của Lu Hà phần 13

Trong khi tôi đang say sưa viết những dòng hồi ký theo lối tiểu thuyết ái tình lãng mạn từng chương hồi này thì có một cô kiều nữ xinh xắn vô cùng hỏi tôi trong khung chat, cô tự giới thiệu mình cũng là văn sĩ, cô ta cũng có nhiều truyện ngắn đăng trong báo văn nghệ, cô là hội viên của hội nhà văn Việt Nam, đã học xong chương trình đại học văn khoa từ lâu. Cô ta hỏi rằng tôi làm nghề gì ở bên Đức, tôi có con ở Việt Nam không, tên thật của tôi là gì? Cô ta khen ngơị tôi: Anh viết hay quá, chính anh mới đáng là bậc thày của em về nghề viết văn. Tôi bảo: Cô nhà văn xinh đẹp đáng yêu ơi, lời khen của cô như duyên phận tiền kiếp từ ngàn năm nay cô đã trao tặng lại cho tôi, nhưng tiếc rằng tôi đã già rồi bây giờ chỉ là một ông lão đã về hưu. Tôi chỉ là một người công nhân làm nghề thợ tiện thợ hàn và hàng trăm thứ nghề tạp nham khác để kiếm tiền nuôi thân nuôi vợ con.

Lăn Lộn Trường Tinh ( 12)


Truyện kể của Lu Hà phần 12

Cơ bản thời gian đó tôi vẫn là tình bơ vơ, của đáng tội cũng có vài mối tình tạp nham, vài cuộc ân ái truy hoan nhưng không thể gọi là tình yêu được, nên tôi không muốn đưa vào tập hồi ký này kẻo mang tiếng là chuyên kể chuyện dâm dục rồi đăng tải lên mạng Internet nhằm đầu độc thế hệ trẻ. Nhưng phải công nhận tôi rất được lòng các cô gái, được lòng giới đàn bà. Phần lớn người ta khen tôi hào hoa phong nhã, cách nói chuyện rất có duyên, khôi hài dí dỏm…
Một buổi chiều tôi vô tình gặp Minh ở phố Hàng Đậu, em tỏ ra hối hận vì cách đối xử khiếm nhã với tôi và tôi không đến thăm em nữa và cả Lan người em gái xinh tươi kiều diễm của Minh tôi cũng quên luôn.

Lăn Lộn Trường Tình (11)


Truyện kể của Lu Hà phần 11

Tôi không biết làm sao để tiếp cận được với Lan, em đang là sinh viên đại học năm thứ nhất. Cái ao nhà ông bác sĩ viện trưởng có hai con cá trắm trắng. Tôi lăm le tấp tểnh vác cần câu đến chỉ mong câu được con cá em bự hơn. Nên tôi rủ thằng Thuận phóng xe máy đến nhà chơi. Minh tinh ý lắm, biết thừa tôi chẳng tơ tưởng gì đến mình, nên em không tiếp tôi mà mấy tuần trước ngày sinh nhật em còn mời tôi đến dự. Cũng có một chị họ hàng lấy chồng ở Nga cũng đến chơi. Em hân hoan giới thiệu với chị về tôi, mà nay em tỏ ra lạnh nhạt, và đẩy người anh trai cả mới đi bộ đội về tiếp chuyện hai thằng chúng tôi. Chuyện trò vơ váo vài câu tôi xin phép ra về, tôi lồng lộn phóng xe máy như điên như dại trên đường phố Hà Nội. Thằng Thuận ngồi phía sau phải năn nỉ tôi, giảm tốc độ, nó an ủi tôi.

Lăn Lộn Trường Tình (10)


Truyện kể của Lu Hà phần 10

Ngay từ nhỏ tôi đã là một đứa trẻ khác người, nghịch ngượm như quỷ sứ lớn lên chẳng giống ai? Người ta bảo phải kính đảng yêu bác. Nhưng khi đi bộ đội về tôi tự hỏi làm sao cứ phải kính đảng yêu bác. Đảng là ai? Khi tôi muốn đi học thành tài đảng kiếm cớ này cớ khác ngăn cản tôi. Còn yêu bác tại sao tôi phải yêu bác, bác là một ông già đã chết, còn tôi là trai tráng, tôi có pê đê đồng bóng đâu mà tôi cứ phải yêu ông ấy? Mẹ tôi làm công việc quét dọn ở lăng ông, mẹ xì cho tôi cái vé đi thăm. Tôi tự hỏi đi xem triển lãm một cái xác người có gì mà vui. Đời tôi không phải là đã từng chứng kiến nhiều cái xác chết, người chết trôi, chết vì tàu hỏa nghiến phăng đứt đôi, cái xác chú rể tôi bị trói gô khi người ta mổ xẻ chú trong vụ tai nạn ô tô, xác trung đội trưởng Lộc bị chết vì cuốc phải bom bi  vân vân và vân vân…

Lăn Lộn Trường Tình (9)


Truyện kể của Lu Hà phần 9

Bố mẹ tôi bảo lấy vợ đi, muốn lấy ai thì lấy tùy ý. Tôi thấy bố mẹ tôi nó có lý. Tôi đã 27 tuổi, rồi sẽ 28, rồi 29 cứ cái đà này kéo phải dài đến 30 tuổi mà không có vợ là một điều sỉ nhục đối với tôi, bản tính tôi cao ngạo mà phải chịu ế vợ? Tôi không muốn cảnh cha  già con cọc, mai này tôi 60 tuổi ít nhất thì con đầu lòng của tôi phải trên 30 tuổi thì tôi mới vui lòng. Tôi đến nhà thằng bạn ngày xưa học cùng lớp, nó bị viêm tai giữa chảy mủ bị thủng một lỗ nhỏ điếc đặc bên tai phải mà cũng đi học đại học sư phạm khoa tiếng Anh sau khi đi bộ đội về. Em gái nó đã lớn xinh đẹp kiều diễm thích chơi đàn ghi ta. Nhưng tôi nhìn bộ dạng biết thừa là gái phong trần, em muốn tôi dẫn em đi chơi cốt chỉ để ăn ké uống ké… Tôi không đem lòng yêu em nhưng cũng dẫn đi chơi lang thang. Em đến nhà tôi, mẹ tôi dò hỏi biết em thuộc diện lười biếng chả nghề ngỗng gì, mẹ cản tôi không nên quan hệ. Mẹ sợ tôi lấy em về làm vợ mẹ không trị nổi, tôi chỉ tủm tỉm cười không nói gì…

Lăn Lộn Trường Tình (8)


Truyện kể của Lu Hà phần 8

Nếu người ta bảo: Ái tình là một tôn giáo, là một chủ nghĩa thì tôi là một tín đồ trung thành của tôn giáo này là một chiến sĩ đấu tranh cho tự do của chủ nghĩa ái tình. Nghĩa là không ai ép buộc ai, không ai dùng thủ đoạn hay tiền bạc để lường gạt ai. Tình yêu vĩnh cửu hay tình yêu tạm thời có giai đoạn hoàn toàn do tự nguyện tự giác từ hai phía.

Lăn Lộn Trường Tình (7)


Truyện kể của Lu Hà phần 7

Thôi em đừng hỏi nhiều nữa, em hãy cởi quần ra nằm xuống bên cạnh chị. Tôi rón rén nằm bên cạnh chị, cả hai nằm nghiêng úp thìa vào nhau. Chị rơm rớm nước mắt chị kể về cuộc đời chị khổ lắm. Má chị là người miền Nam tập kết ra Bắc. Họ hàng trong Nam chả còn ai, họ đi di tản sang Mỹ hết cả rồi. Chồng chị ruồng rẫy chị, cả đứa con gái cũng bỏ chị nó đang sống với bố nó và ông bà nội. Tôi chỉ biết vỗ về an ủi chị. Chị hỏi em đã có người yêu chưa? Tôi nghẹn ngào đời em cũng long đong về đường tình duyên lắm chị ạ. Chuyện dài lắm từ từ em sẽ kể hết cho chị nghe.

Lăn Lộn Trường Tình (6)


Truyện kể của Lu Hà Phần 6

Một buổi chiều nhà tôi đang ăn cơm chuẩn bị thu dọn mâm, bỗng có tiếng trẻ con xôn xao trên đường, chị hỏi thăm nhà tôi. Tôi mời chị vào nhà, mời chị xơi nước. Tôi quay sang giới thiệu với bố tôi đây là chị H một nghệ sĩ ngâm thơ nổi tiếng, diễn viên hát cải lương. Bố tôi tủm tỉm cười bảo: Tôi cũng từng nghe cô ngâm thơ trên đài tiếng nói Việt Nam. Tôi bảo chị chờ em một chút, em còn ăn cơm chóng vánh thôi, sau em phóng xe đưa chị đi biểu diễn tối nay. Chị bảo tôi cứ ăn từ từ, chị lấy cuốn sổ ra hí hoáy ghi chép. Sau này bà hàng nước trên đường tỏ ra bất mãn, vì bà ta thấy tôi thỉnh thoảng lên uống nước cứ rì rầm nói chuyện với con  gái bà. Con gái bà đẹp da ngăm ngăm đen, thuộc loại đen ròn rất đáng yêu. Nhiều người trong khu tập thể cứ đoán già đoán non tôi sẽ làm con rể bà ta…

Lăn Lộn Trường Tình (5)


Truyện kể của Lu Hà phần 5

Tôi là kẻ kiêu hùng ngã mạn, không dám nhận mình là linh khí của trời đất, do âm dương ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ tạo thành là hòn đá sót lại của bà Nữ Oa khi vá trời, gọi là hòn thông linh bảo ngọc được đầu thai vào gia đình họ Giả mà thành Giả Bảo Ngọc còn nàng là Lâm Đại Ngọc trong tiểu thuyết Hồng Lâu Mộng của Tào Tuyết Cần.
Kẻ dung mạo hương lồng ngọc giát
Ví phong tư rồng cuốn phượng sa
Trông như hoa mai tuyết phủ
Sạch như bông huệ sương pha…

Chùm Thơ Tình Ngắn 25


Đôi Dòng Cảm Tác
tặng Hoài Trang Vu

Xôn xao bãi biển chiều nay
Rì rào sóng vỗ vơi đầy chưá chan
Lượn lờ cánh trắng hân hoan
Kình ngư nhạn lạc bần thần thiết tha

Chùm Thơ Tình Ngắn 24


Đối Đáp Với Thi Nguyên 4

Tốt gỗ hơn tốt nước sơn.
Giữ cương vị muội còn hơn vịt trời

Sao huynh lại thích làm chàng Cuội?
Nhân gian thường nói Cuội không ngoan.
Dẫu cho sống ở Điạ Đàng,
Còn mơ Trấn Thế khóc than đêm trường.

Chùm Thơ Tình Ngắn 23


Đoạn Trường Còn Ghi

Toàn thân bốc lưả liên miên
Bỗng dưng nhớ lại cơn điên ái tình
Đêm qua dưới khoảng trời xanh
Cùng đàn tiên nữ bồng bềnh men say

Chùm Thơ Tình Ngắn 22


Đoạ Đầy Canh Thâu
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu : Dòng Đời Phù Vân

Trăng soi bóng gieo hình bến nước
Theo chân ai từng bước ngẩn ngơ
Nưả đêm mây gió lao xao
Thấy người thiếu phụ thả thơ lên bờ

Chùm Thơ Tình Ngắn 21


Đêm Trăng Sầu Biệt

Nhiều trăng quá cỏ xanh khoả lấp
Tuôn đầy vườn tràn ngập lối đi
Xôn xao hoa lá thầm thì
Gió hôn bóng nguyệt rầm rì sương rơi

Lăn Lộn Trường Tình (4)


Truyện kể của Lu Hà phần 4

Tôi tự nghĩ mình là kẻ trí dũng có thừa, cũng có thể coi là giòng giõi trâm anh thế phiệt, văn chương tốt đất nết nhà. Kể cả thời cộng sản cũng không phải là lép vế trong xã hội, ông bà nội tôi cũng có mấy bằng tổ quốc ghi công. Bản thân tôi cũng từng trong nam ngoài bắc, lăn lộn khói lửa, vào sống ra chết. Các ngón đời xông pha xã hội đã từng nếm trải, mới 27 tuổi đời là một người đàn ông vững trãi. Tôi khá đẹp trai khôi ngô tuấn tú, đôi mắt sáng như sao, tuy không cao to như người ta, nhưng khỏe mạnh không bệnh tật là quý rồi.

Chùm Thơ Tình Dài Số 274


Bấy Lâu
cảm xúc tấm hình của Đoàn Thị Thùy Dương

Bấy lâu lòng vẫn vấn vương
Chập chờn sóng biển thùy dương bến tình
Bâng khuâng thầm gọi cô mình
Trái tim nóng bỏng sân đình làng ta

Chùm Thơ Tình Dài Số 273


Ve Sầu Hoa Phượng Rơi
cảm xúc nhạc Mai Châu & Hoàng Oanh: Ve Gọi Tiếng Hè

Phượng rơi hè phố bâng khuâng
Ve sầu rả rích mấy tầng không gian
Hè về ne cộ khóc than
Gái trai nức nở nồng nàn nhớ thương

Thơ Tình Chùm Số 1.200


Tình Mộng Thiên Thu
Cảm xúc thơ Lương Cẩm Quyên: Anh Và Em

Anh gọi Lương Cẩm Quyên
Em là người nữ sĩ
Nỗi niềm xưa non nỉ
Nhạc thổi hồn Giao Tiên

Thơ Tình Chùm Số 1.199


Phen Này
Thơ ngẫu hứng từ tấm ảnh của Đoàn Thị Thùy Dương

Phen này sẽ tới Na Uy
Khép vành dân chủ cũng tùy nghiệp duyên
Xông pha tranh đấu nhân quyền
Khen thay thục nữ thuyền quyên yếm đào

Thơ Tình Chùm Số 1.198


Bấy Lâu
cảm xúc tấm hình của Đoàn Thị Thùy Dương

Bấy lâu lòng vẫn vấn vương
Chập chờn sóng biển thùy dương bến tình
Bâng khuâng thầm gọi cô mình
Trái tim nóng bỏng sân đình làng ta