Duyên
Nợ Dở Dang
Nghìn
năm duyên nợ dở dang
Thương
nàng công chúa lỡ làng tơ vương
Vì
cha em phải lấy chồng
Đò
ngang đẫm lệ má hồng phôi phai
Nhọc
nhằn trong cõi trần ai
Xót
xa Thánh Mẫu trang đài thướt tha
Con
thơ kìa Chế Đa Đa
Lẻ
loi cung điện trăng ngà mờ soi
Mẹ
về Việt Quốc xa xôi
Trùng
dương muôn dặm lệ rơi đôi hàng
Triều
đình chữ tín bẽ bàng
Hai
Châu Ô- Lý ngỡ ngàng Chế Mân
Hỏa
thiêu giàn lửa khóc than
Nghìn
năm buồn tủi thế nhân đượm sầu
Hôm
nay ngồi đợi chân cầu
Nấp
bên cánh cửa bao mùa mưa rơi!
Phù
du bèo bọt nổi trôi
Thấy
ai tôi lại bồi hồi Huyền Trân*
Luân
hồi vạn nẻo quan san
Thả
dòng lá thắm chứa chan điệp hồ!
*
Ai mà biết được sau 674 năm nàng công chúa Huyền Trân thuở trước lại chính là
cô Nguyễn Huyền Trân hôm nay đứng bên cánh cửa ?
3.2.2014
Lu Hà
Duyên
Nợ Vô Thường
tặng
Hương Lan
Thuyền
tình bể ái em ơi!
Phù
du bèo bọt nổi trôi luân hồi
Hợp
tan mấy bận rồi thôi
Trùng dương cách biệt ở nơi chốn nào
Mười
hai bến nước anh chờ
Đục
trong em chịu bên bờ gió sương
Nam
nhi trăm hướng nghìn phương
Mảnh
mai bồ liễu vấn vương một chồng
Duyên
tình đứt gánh giữa đường
Trách
chi Nguyệt Lão chỉ hồng se tơ
Xót
xa sầu khổ bơ vơ
Lá
vàng rơi rụng mịt mờ trăng mơ
Linh
hồn trinh nữ ngây thơ
Tìm
thôn Vĩ Dạ bến đò Trữ La
Lạc
đường qua ngả Ngân Hà
Vi
vu gió thổi biết đâu mà về
Năm
canh trằn trọc dãi dề
Hàng
hiên thánh thót não nề thở than
Hồng
nhan trong cõi trần gian
Đầm
đià châu lệ chứa chan u hoài!
13.10.2012
Lu Hà
Duyên
Phận Bẽ Bàng
"
Một ngày tình bỗng khói sương
Tôi
về gom chút tàn hương cuối trời" *
Anh
đi biền biệt mất rồi
Không
hề ngoái lại một lời chia ly
Hận
tình là bởi vì ai
Trái
tim băng giá suốt đời chẳng quên
Tưởng
rằng thục nữ thuyền quyên
Ngây
thơ lầm lỡ thản nhiên hững hờ
Cuộc
tình xao xác ba thu
Đời
hoa tan nát mịt mù nổi trôi...
Đến
khi em hiểu than ôi!
Lòng
anh đắm đuối xa xôi khác người...
Yêu
anh thì đã muộn rồi
Chinh
nhân dặm thẳm biển khơi ngàn trùng
Nhớ
thương mây gió bập bùng
Đời
anh như cánh chim bằng tung bay
Tháng
ngày khô héo cỏ cây
Đất
trời lồng lộng đắng cay nỗi lòng
Dù
cho em có lấy chồng
Anh
đi lấy vợ thê lương bẽ bàng.
*
Hai câu này hình như của Nguyễn Bính?
24.1.2011
Lu Hà
Duyên
Phận Trách Nhau
Chữ
duyên chữ phận chữ tình
Được
ba chữ âý chúng mình đẹp đôi
Duyên
tình chan chứa bồi hồi
Thương
cho cái phận tả tơi não nùng
Trách
vì tiền định lỡ làng
Có
duyên không phận dở dang thế này
Nghĩa
tình cũng chẳng gặp may
Bởi
vì mệnh bạc đắng cay má hồng
Thuyền
tình bể ái mênh mông
Ép
duyên đôi lứa chất chồng khổ đau
Tương
tư sầu thảm giang đầu
Bên
bồi bến lở cỏ dầu héo hon
Năm
canh trằn trọc nguồn cơn
Nỗi
niềm chăng tỏ môi son phấn nồng
Bọt
bèo trôi nổi theo dòng
Cánh
hoa rơi rụng đêm đông gió lùa
Buồng
the lạnh lẽo canh thâu
Đàn
ca giun dế chân cầu mưa rơi
Không
tình tủi hận cái đời
Mà
sao trời nỡ ép người vô duyên
Duyên
tình vương vấn sầu miên
Bao
giờ xóa hết muộn phiền tương tư.
8.12.2011
Lu Hà
Em
Còn Đứng Đó
tặng
Thanh Ngân nhân ngày 8.3.2013
Ngày
mai mồng tám tháng ba
Em
còn đứng đó trắng hoa nức trời
Lênh
đênh kià những mảnh đời
Thướt
tha yểu điệu bồi hồi lòng anh…
Bầy
chim nhảy nhót trên cành
Nắng
vàng xao xuyến cây xanh rợp đường
Lâng
lâng vũ điệu nghê thường
Cầu
vồng năm sắc má hồng nôn nao…
Ngàn
sau gặp bến trăng nào?
Sương
rơi vai áo nghẹn ngào liễu buông
Tơ
duyên Tần Tấn vợ chồng
Trầm
luân bể khổ bụi hồng em ơi…!
Tay
cầm nón trắng xa xôi
Bài
thơ dang dở chơi vơi lụy sầu
Từng
thu cỏ uá dãi dầu
Lá
vàng rơi rụng chân cầu gió bay…
Năm
canh thổn thức vơi đầy
Nhớ
mong trằn trọc tháng ngày héo hon
Hàng
hiên lã chã đòi cơn
Trong
mơ dào dạt nụ hôn nưả vời…
7.3.2013
Lu Hà
Em
Đã Lắng Nghe
cảm
tác theo ảnh của Vũ Hoài Trang
Em
đã lắng nghe lời non nỉ
Tiếng
con tim rên rỉ não nùng
Đắng
cay giấc mộng trùng phùng
Mênh
mông dặm thẳm bão bùng biển sâu
Sông
mười năm âu sầu dâu bể
Cuộc
tình ta có thể trăm năm?
Xích
thằng sợi chỉ tơ tằm
Thương
chàng thi sĩ âm thầm làm thơ
Đôi
hạc trắng trời cao thấu tỏ
Cõi
nhân gian chăng chớ biết đâu?
Kìa
ai đợi bến Vân Lâu
Đôi
bờ dương liễu chân cầu rong rêu
Màu
áo trắng mĩ miều hoang dại
Bóng
hoàng hôn tê tái mãi sao
Bao
giờ duyên nợ má đào
Sông
Hương núi Ngự nghẹn ngào Hoài Trang?
Ngày
mai đó sang ngang Nguyễn Bính
Dòng
sông trăng tích tịch tình tang
Hàng
cau Vĩ Dạ nắng vàng
Trúc
mai xanh ngắt dáng nàng thướt tha
4.11.2013
Lu Hà
Em
Đang Đếm Gì?
tặng
cô gái khoả thân
Em
đang ngồi đếm cái gì?
Xôn
xao trần tục thầm thì nhỏ to
Phải
rồi em đếm từng đô
Hạt
xoàn châu ngọc bướm đào non tơ...
Phong
phanh dải luạ dạt dào
Sợi
đen lún phún nghẹn ngào giai nhân
Anh
hào bốn bể phong trần
Cành
mai sương nhỏ trăng ngàn ngẩn ngơ...
Bồn
chồn thi hứng nên thơ
Mật
ong lã chã chảy vào rốn ai?
Tràng
An còn nhớ liễu đài *
Hàn
Hoành trẻ tuổi danh tài xa xôi...
Bao
năm tuyết hận tả tơi
Thu
ba quện lá vàng rơi mất rồi
Chàng
tìm nẻo cũ chơi vơi
Sông
Tương nức nở lệ rơi đôi hàng...
Phấn
son chi nưã bẽ bàng
Nguyệt
hoa tan nát xóm làng xác xơ...
Công
ty mai mối tình hờ
Nam
Hàn Đài Bắc dật dờ biển khơi...!
*
Tích đời nhà Đường, Hàn Hoành một chàng trẻ tuổi tài danh. Nhà nghèo yêu một cô
họ Liễu ở Chương Đài gần thành Tràng An.
Sau
năm năm xa nhà nàng Liễu lọt vào tay kẻ khác.
2.2.2013
Lu Hà
Em
Hãy Gọi Đúng Tên Anh
Đừng
gọi anh Hà Lu em nhé
Anh
sẽ buồn lắm đấy nghe không
Tâm
hồn thầm lặng tơ vương
Hoàng
hôn buông thả chiều thương cô mình
Em
có nghe yến oanh khúc khích
Muà
thu về lấp lánh vì sao
Tình
anh theo những vần thơ
Ngân
Hà đắm đuối bến mơ mộng hờ
Em
hãy gọi Lu Hà mãi nhé
Tên
cuả anh khắc trái tim em
Ru
em giấc ngủ êm đềm
Bài
ca muôn thuở nỗi niềm bay xa...
Anh
chỉ muốn yêu chiều da diết
Cả
những điều nhỏ nhặt vu vơ
Lưả
hồng sưởi ấm đêm thu
Lá
vàng xào xạc mịt mù sương khuya
Tình
thiếu phụ bao la biển cả
Dòng
sưã tươi mát dạ em ơi!
Nuôi
anh khôn lớn nên người
Làm
thơ trả nợ cho đời nở hoa...
5.10.2012
Lu Hà
Em
Hôn Tôi Rồi...
Hôm
nay quần đỏ đáng tiền
Hôm
qua nàng mặc quần đen dịu hiền
Đỏ
đen hai nẻo xuống lên
Như
đời may rủi than phiền mãi thôi...
Ơ
kià quần trắng xa xôi
Quần
hồng đắm đuối bồi hồi lòng tôi
Trắng
hồng bẽn lẽn một thời
Chênh
vênh rừng núi em ơi nghẹn ngào...
Hôm
nao quần tím dạt dào
Xôn
xao ong bướm má đào ngẩn ngơ
Quần
vàng óng ả sợi tơ
Tím
vàng lúng liếng đôi bờ thủy chung...
Che
tay chúm chím trập trùng
Hàm
răng trắng muốt bập bùng lưả thiêu
Xót
xa cảnh vật tiêu điều
Mong
manh quần rách bóng chiều tả tơi...
Quần
lành da thắm môi cười
Rách
lành trong sạch cả đôi mảnh hồn
Bồng
đào non trái đòi cơn
Hương
thơm ngào ngạt em hôn tôi rồi...
cảm
tác từ thơ Bùi Giáng:" Người Con Gái Mặc quần "
20.7.2012
Lu Hà
Em
Là Sóng Biển
Đừng
lo biển cả lao đao
Em
như cơn sóng lật nhào thuyền anh
Thuyền
tình bể ái lênh đênh
Sóng
say dào dạt đầu xanh uá tàn...
Vì
em chẳng quản gian nan
Dựng
buồm tay lái muôn vàn hiểm nguy
Đá
ngầm hải đảo biên thùy
Mênh
mông cồn cát chẳng suy biến lòng
Vững
vàng tráng sĩ kiên cường
Trán
nhăn tư lự yêu thương phong trần
Con
người sinh ở thế gian
Đôi
ta bầu bí một giàn thủy chung
Đài
Loan ngọn lưả bập bùng
Kiều
Hoa Phong Nhã trập trùng phím loan
Rì
rào sóng gọi trào tuôn
Quê
nhà anh đợi đòi cơn mộng vàng
Vần
thơ tao ngộ bên đàng
Muà
xuân đừng để lỡ làng anh ơi!
Thẹn
thùng bên đoá hoa cười
Xôn
xao oanh yến biển đời thiết tha...
cảm
tác thơ và ảnh Cao Kiều Hoa bên bờ biển: Biển Sóng Và Em
26.7.2012
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét