Em
Mong Nắng Hạ
tặng
Hoài Vân ( Chiếc Lá Vàng )
Anh
đi trốn lúc trời mây gió
Dải
Ngân Hà tìm ở nơi nao
Trái
tim hờn giận làm sao
Hồn
trinh ngây ngất bướm đào vẩn vơ
Bởi
anh sợ biển trào sóng vỗ
Bao
thác ghềnh sỏi đá ngáng chân
Con
đường cao vọng thế gian
Khó
khăn ngần ngại trăm ngàn khổ đau
Em
tức tưởi giang đầu ngồi đợi
Mộng
điệp hồ đắm đuối anh ơi!
Hằng
Nga nhỏ giọt xa xôi
Lòng
em tan nát biển khơi trập trùng
Hoa
tim vỡ não nùng trần ải
Khúc
nhạc đêm tê tái dạ sầu
Mây
trầm phủ xuống chân cầu
Vai
em thấm ướt mái đầu sương rơi!
Mong
nắng hạ mặt trời bùng cháy
Cơn
bão giông cay đắng chao ôi!
Ngược
xuôi đã nửa đời rồi
Hồng
nhan bạc mệnh nổi trôi bến nào?
Xúc
động khi đọc 8 câu lục bát của Hoài Vân: Trăng Sao Tình Buồn
5.6.2013
Lu Hà
Em
Ơi! Còn Nhớ Xứ Dừa
cảm
tác thơ thất ngôn bát cú của Phước Bạch: Cõi Xưa
Em
ơi! Còn nhớ xứ dừa
Biển
xanh cát trắng mây thưa gió lùa
Hoa
thơm trái ngọt bốn mùa
Dòng
sông cá lội nắng trưa nhạt nhòa
Núi
xưa khuất bóng mẹ cha
Ngát
hương thiên lý mái nhà yêu thương
Hàng
me rợp bóng ven đường
Cùng
nhau kể chuyện tha phương cuối trời
Dù
cho vật đổi sao dời
Hợp
tan mưa nắng mảnh đời lầm than
Bạn
bè ríu rít chứa chan
Bát
canh rau muống lệ tràn bờ mi
Líu
lô trẻ nhỏ đàn chim
Gợi
bao kỷ niệm con tim nghẹn sầu
Mất
còn tìm lại chân cầu
Bướm
ong dìu dặt mái đầu muối sương
Em
về thăm lại quê hương
Cánh
đồng lúa chín tổ tông họ hàng
Thắt
lưng dải yếm sang ngang
Tóc
chưa tròn búi dịu dàng thiết tha
7.4.2014
Lu Hà
Em
Tôi
Em
tôi một đoá thần tiên
Mà
sao trời nỡ ép duyên xe tình
Đắng
cay hận mái đầu xanh
Phím
loan xao xác lá cành rụng rơi!
Tháng
năm rầu rĩ hoa trôi
Phù
du nưả kiếp phôi phai má hồng
Xót
xa duyên phận lỡ làng
Canh
khuya trằn trọc càng thương càng buồn
Ngẫm
thân phù thể trầm luân
Ái
tình bể khổ trần gian phũ phàng
Cách
xa muôn dặm trùng dương
Đầm
đià thánh thót não nùng trần gian
Mây
đen khoả lấp trăng ngàn
Hàng
Nga che mặt sông ngân tối mờ
Đêm
dài ảo não hoang vu
Ngậm
ngùi gió thổi ai mà hiểu cho!
20.12.2010
Lu Hà
Em
Trở Về Đà Lạt
tặng
Thimyngoc Huynh khi đọc bài: Thẫn Thờ Trong Đêm
Em
trở về Đà Lạt
Bên
Thung Lũng tình yêu
Mưa
phùn bay lất phất
Mang
nỗi buồn cô liêu
Rì
rào mây gió thoảng
Điệu
sầu bi văng vẳng
Ru
hồn người thê lương
Chiều
quê hương hoang vắng
Bao
ưu phiền đa mang
Dòng
dư lệ bẽ bàng
Chôn
kín niềm ao ước
Thương
mảnh đời khăn tang
Vịn
câu thơ đứng dậy
Nghe
đàn cừu ngây thơ
Cánh
đồng xưa ngập lối
Cỏ
may dày lao xao
Bước
chân người ảo não
Bên
bờ hồ than thở
Nhang
khói sầu thiên thu
Âm
u hoài vọng cổ…!
7.5.2013
Lu Hà
Em
Vẫn Chẳng Quên
tặng
Nguyệt Nhi
Nguyệt
Nhi vẫn chẳng quên anh
Ở
nơi viễn xứ đầu xanh uá tàn
Đông
về sắp tới muà xuân
Mèo
đi thì lại có thần rồng bay
Thiên
đình mở cánh cổng mây
Thái
Chân Ngọc Nữ vơi đầy nỉ non
Tháng
năm tầm tã mưa tuôn
Vầng
trăng sẻ nưả nguồn cơn võ vàng
Phải
chăng duyên nợ dở dang
Trung
du bắc Bộ hỡi nàng Nguyệt Nhi
Xiêm
y lộng lẫy đất trời
Đa
tình tự cổ bồi hồi ngẩn ngơ
Gió
xô cành trúc ven bờ
Lao
xao mặt nước cá lờ đờ bơi
Bao
giờ thuyền dạt tới nơi
Hỉ
nhi khổng tước tươi cười Nguyệt Nhi!
1.12.2011
Lu Hà
Em
Về Trong Cơn Mưa
chuyển
thể thơ Mai Hoài Thu: Về Đâu?
Hồn
phảng phất nỗi niềm bi thiết
Trong
cơn giông chẳng biết về đâu?
Dừng
chân lạc lõng bên cầu
Cơn
mưa nặng hạt âu sầu lệ rơi...
Tình
muôn dặm xa vời nhân thế
Lối
xưa còn tê tái đôi chân
Gót
chân thổn thức chưá chan
Bâng
khuâng một thuở trần gian đợi chờ.. .
Muà
thu đến biết bao nhung nhớ
Giọt
thương yêu tầm tã nguồn cơn
Xót
xa tâm dạ bồn chồn
Giọt
dài giọt vắn mảnh hồn vỡ tan...
Hàng
me rụng mây ngàn gió lộng
Đường
thênh thang cay đắng nhạt nhoà
Ve
sầu rên rỉ bể dâu
Hồn
theo mây gió trăng ngà nưả đêm
Nhà
ai đó vương thềm êm ái
Lưá
đôi nồng đắm đuối say xưa
Dòng
sông hờ hững trôi xa
Chập
chờn như đám phù du... lục bình...
30.5.2012
Lu Hà
Em
Xinh Sánh Với Trần Ai
tặng
Vũ Hoài Trang
Em
xinh sánh với trần ai
Cùng
nàng Lệ Hải chương đài Hoài Trang
Bờ
mi diễm lệ mơ màng
Làn
môi ươn ướt dịu dàng thắm tươi
Các
cô ca sĩ tôi ơi!
Cho
xin nhắn gửi đôi lời nước non
Tiếng
lòng dào dạt trào cơn
Vẳng
nghe khúc nhạc vương buồn sầu thu
Tiễn
thu trong đám sương mù
Lá
vàng lả tả vi vu gió lùa
Đông
về lả lướt thêu thùa
Bên
song cửa sổ cho vừa lòng nhau
Lơ
thơ bông tuyết nát nhàu
Gót
chân thục nữ nhạt màu thiên thai
Nhớ
thu man mát u hoài
Bướm
ong thơ thẩn áo dài hương say
Lâng
lâng xao xuyến vai gày
Trúc
mai xào xạc cho ngày ly tao
Mùa
đông tan tác vì sao
Dở
dang hoa lá mộng đào tơ vương
13.11.2013
Lu Hà
Gác
Kiếm Giang Hồ
tặng
Phương Thanh
Tiểu
long hiệp nữ nhân từ
Cứu
nhân độ thế chính là Phương Thanh
Đưa
chàng qua cõi u minh
Tào
khang ân nghiã chúng mình với nhau
Sớm
khuya chung một mái nhà
Nàng
ngồi dệt vải bên bờ sông thương
Dưa
cà mắm muối vại tương
Lều
tranh một mái lâng lâng sớm chiều
Hồng
nhan tri kỷ yêu kiều
Tiểu
Long gác kiếm mỹ miều hoa xuân
Ái
ân cho hết canh tàn
Sòn
sòn năm một nồng nàn thiết tha
Ngán
đời thảo khấu giang hồ
Tiểu
long gác kiếm mới là Phương Thanh!
2.3.2011
Lu Hà
Gái
Giang Hồ
hoạ
thơ Hồ Bảo Thanh
Đêm
say gian dối oan trình
Xóm
nghèo xơ xác lặng thinh ai về?
Xót
đau tuổi trẻ tái tê
Hoa
ôi cỏ uá chán chề làn da
Còn
đâu ân ái đêm qua
Sương
rơi cành lá chiều đà thương bao
Một
đời son phấn ngạt ngào
Rũ
tàn hương nhụy gày hao tối ngày
Luân
hồi kiếp quả qua tay
Ngàn
khuya thơ thẩn xương gày xót xa
Ba
chìm bảy nổi muôn nhà
Còn
ai xót đến vượt qua thảm trường…
29.8.2009
Lu Hà
Gái
Ngoan Dệt Vải
Thắp
đèn lên thấy trắng phau
Con
cò mấp máy đêm thâu chẳng rời
Hai
chân đạp xuống liên hồi
Suốt
đâm thích thích thoi chơi nhịp nhàng
Nhỏ
to rộng hẹp lẹ làng
Ngắn
dài khuân khổ y chang ý chàng
Cô
nào muốn tốt dềnh dàng
Ngâm
lâu cho kỹ mơ màng ba thu
Vải
bền óng ả mượt mà
Nhiễu
điều khăn gấm ngọc ngà vàng son
Chăn
tằm canh cửi nuôi con
Sòn
sòn mắn đẻ nước non sơn hà
Gái
ngoan dệt vải thương nhà
Ông
bà họ mạc mẹ cha vui lòng
Thơ
ca là chị Xuân Hương
Không
quen đồng áng văn chương tính trời.
cảm
tác khi đọc thơ Hồ Xuân Hương: Dệt Vải
10.11.2012
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét