Đêm
Trăng Sầu Biệt
Nhiều
trăng quá cỏ xanh khoả lấp
Tuôn
đầy vườn tràn ngập lối đi
Xôn
xao hoa lá thầm thì
Gió
hôn bóng nguyệt rầm rì sương rơi
Bước
nhè nhẹ em thôi chẳng nói
Sợ
thảm trăng nhức nhối kêu vang
Hoa
duyên e ấp bẽ bàng
Nhỡ
sai nốt nhạc trăng vàng héo hon
Ánh
tơ xanh chồi non biêng biếc
Gió
du dương ngơ ngác trên cành
Lả
lơi điệu muá đêm thanh
Linh
hồn yểu điệu để anh đượm buồn
Chúng
tôi bước nguồn cơn rười rượi
Lạc
đi đâu chẳng tới bến bờ
Nỗi
niềm chan chưá trong thơ
Rồi
mai đôi ngả bơ vơ cuối trời
Ánh
trăng xa như rơi như vãi
Hạt
trăng vàng tê tái thêm đau
Phong
sương dầu dãi mái đầu
Suối
lòng róc rách canh thâu ưá trào...!
cảm
tác thơ Xuân Diệu: Trăng
14.10.2012
Lu Hà
Đêm
Trăng Vũng Tàu
hoạ
thơ Tuyền Linh
Bên
thềm rỏ lệ trăng lên
Hằng
Nga nàng vẫn tiếng đàn nỉ non
Sợi
vàng mây lẫn trong âm
Tình
ta lỡ kiếp con tằm nhả tơ
Thoáng
nghe lòng cũng bơ phờ
Cô
đơn trăng lặn chẳng chờ ta đâu
Tuổi
vàng nốt nhạc say màu
Khung
trời rộng mở qua cầu gió bay
Đêm
thu bao nỗi đắng cay
Hỏi
trăng còn nhớ bóng ai thuở nào?
Hồn
xưa lạc lối trong mơ
Trăng
thanh thơ gọi ngọc châu lại sầu…
7.11.2009
Lu Hà
Đẹp
Mê Hồn
Cảm
tác từ bức ảnh Lưu Diệc Phi
Mờ
mờ chiều lạnh hơi sương
Thướt
tha áo trắng vấn vương bên đường
Vai
trần thơm ngát mùi hương
Bướm
ong xào xạc nhớ thương thế trần
Lần
theo lạc thú hồng vân
Tiên
Nga giáng thế muôn vàn mến yêu
Kià
ai thơ thẩn ngẩn ngơ
Diệc
Phi đẹp thật má đào họ Lưu
Thả
hồn thi sĩ lần theo
Lâng
lâng ngọn cỏ dạt dào gót sen
Một
vùng quang cảnh thiên nhiên
Cảm
ơn tạo hoá thần tiên thế này
La
đà mê mải đắm say
Đê
mê tóc phủ làn mây loà xoà
Cho
tôi hôn một cái nào
Diệc
Phi ngây ngất nôn nao hồng trần
Cô
ơi! cô đẹp mê hồn
Cho
chàng thi sĩ bần thần làm thơ...!
17.2.2011
Lu Hà
Điệp
Khúc Mùa Hè
tặng
Hoài Vân
Em
đi dáng phố thướt tha
Mùa
hè trang điểm thật là xinh tươi
Trăm
hoa khúc khích reo cười
Bướm
ong dìu dặt lả lơi hẹn tình
Bầu
trời kiều diễm một mình
Thinh
không choáng ngập thiên đình xa xôi
Thương
nàng chức nữ đơn côi
Miệt
mài dệt vải đợi người trần gian
Hàng
me xõa tóc chứa chan
Lâng
lâng bóng liễu nắng tràn cung mây
Bàn
tay tạo hóa đắm say
Thiên
nhiên bức họa ngất ngây cuộc đời
Mộng
hồn đắm đuối chơi vơi
Buồn
vui cảnh ngộ thế thời tạo ra
Ngược
xuôi trong cõi ta bà
Người
gồng kẻ gánh nhạt nhòa mưa rơi!
cảm
xúc khi đọc bài thơ: Dáng Phố
1.6.2013
Lu Hà
Điệu Ru Quan Họ
Nắng
đi ngủ hoàng hôn thức giấc
Buổi
chiều tà theo bước sương mù
Xôn
xao bếp lửa trăng lu
Nhìn
ra thấp thoáng bóng thu hẹn về
Bữa
cơm tối tràn trề ấm áp
Mùi
hương thơm tấp nập ánh đèn
Hằng
Nga thèn thẹn ngồi lên
Đàn
gà chiêm chiếp ở bên đầu hồi
Cô
thôn nữ mỉm cười chúm chím
Ngước
nhìn trời áo tím em say
Bâng
khuâng lòng mẹ vơi đầy
Bát
canh rau muống vui vầy tình quê
Nghe
gió thoảng hồn mê ngây ngất
Cánh
đồng làng xanh ngắt yêu thương
Hỡi
người viễn xứ xa hương
Điệu
ru quan họ vấn vương u hoài!
cảm
xúc khi đọc thơ Hoài Vân: Hồn Quê
7.6.2013
Lu Hà
Đỉnh
Cao Vu Thần*
Bấy
lâu tôi vẫn yêu tiên
Thương
con bướm trắng dịu hiền thướt tha
Liễu
buông suối tóc la đà
Khuân
trang đầy đặn nét ngà hồn nhiên
Lâng
lâng má lúm đồng tiền
Nụ
cười chan chứa ưu phiền xua tan
Tuyết
in mặt ngọc pha thân
Mây
hồng lãng đãng nồng nàn ái ân
Sen
vàng ngỏ nhụy thanh tân
Hây
hây gió thoảng tâm thần ngẩn ngơ
Dập
dìu bến mộng bơ vơ
Hồn
trinh ngây ngất đôi bờ biển dâu
Trải
bao thập kỷ dãi dầu
Hai
con trống mái thư cưu dạt dào
Lưng
đeo bầu rượu túi thơ
Non
xanh nước biếc đỉnh cao Vu Thần
Ngán
đời muôn kiếp giai nhân
Hồng
nhan bạc mệnh trăm phần đắng cay
Năm
canh trằn trọc vơi đầy
Hư
hao năm tháng chuỗi ngày sầu bi!
*Ðời
Xuân Thu (772- 480 trước DL) vua Sở Tương Vương
du ngoạn đến núi Vu
Sơn.
Trong lúc say ngủ, Vua Sở thấy một thiếu nữ tuyệt sắc, tha thướt đến bên mình,
rồi cùng vua chung chăn chung gối…
28.6.2013
Lu Hà
Đỉnh
Giáp Non Thần
viết
tặng ca sĩ Lệ Hải
Tưởng
rằng hồng hạc ra rìa
Mà
sao hạc vẫn đầm đìa trúc mai
Tiếng
oanh thánh thót trần ai
Tràn
trề nhựa sống nguyệt đài líu lô
Trăng
tuần hồ điệp sương mờ
Dâu
xanh cái kén ươm tơ má đào
Thanh
xuân quyến rũ dạt dào
Gần
xa thục nữ xì xào nhỏ to
Non
thần đỉnh giáp huyền mơ
Có
chàng thi sĩ ai ngờ rằng ta
Đêm
khuya xao động Hằng Nga
Hẹn
hò dan díu gốc đa tự tình
Canh
chầy gà gáy bình minh
Chia
ly bịn rịn trường đình xa xôi
Phải
rồi con gái nhà trời
Trốn
cha ân ái với người trần gian
Dù
cho bể khổ non ngàn
Ngậm
vành cắn cỏ buộc chân chỉ hồng
Trăm
năm ân nghĩa đèo bồng
Hồn
thơ nức nở nỗi lòng Sở Vương!*
*
Điển tích kể đỉnh núi Vu Giáp có thần nữ ở.Vua nước Sở đến chơi đền Cao Đường,
mộng thấy một thiếu phụ đẹp tự xưng là thần núi Vu Giáp
4.6.2014
Lu Hà
Dở
Dang Cuộc Tình
Sầu
vương một khúc tơ lòng
Tình
xưa đã chết theo dòng sông trôi
Cần
chi giãy duạ nụ cười
Long
lanh ánh mắt bồi hồi trần ai...
Cơn
mưa rền rĩ canh dài
Thấm
sâu huyệt mộ tuyền đài chẳng thôi
Hồn
theo cát bụi xa xôi
Hững
hờ mây gió lạc nơi cuối trời...
Mảnh
mai tơ liễu chơi vơi
Hoàng
hôn chiều lạnh buồn rơi cúc vàng
Hồng
nhan bạc mệnh lỡ làng
Duyên
thiên tiền định bẽ bàng ngàn thu...
Ngàn
mai chỉ thấy sương mù
Hàng
thông gió thổi âm u điạ đàng
Trùng
dương đôi cánh đại bàng
Mênh
mông biển gọi muộn màng khói sương...
Đêm
sầu em thắp nén hương
Vùi
chôn kỷ niệm yêu đương thuở nào
Thướt
tha yểu điệu má đào
Tan
đi theo bóng mây mờ mà thôi...
cảm
tác riêng khi đọc thơ Hương Nguyên: Lỡ Làng
6.8.2012
Lu Hà
Dở
Dang Duyên Tình
Anh
ơi! Ngày ấy mặn nồng
Thuyền
yêu sóng vỗ trên dòng sông Tương
Thả
hồn mộng ước mênh mông
Vùi
chôn dĩ vãng lửa lòng đắm say…
Bao
nhiêu kỷ niệm vơi đầy
Ái
ân chưa thỏa đắng cay lệ tràn
Nào
ngờ hoa rụng hương tàn
Bão
giông suồng sã để xuân úa sầu
Yêu
thương ngào ngạt mái đầu
Nỡ
nào anh để qua cầu lá bay
Chiều
tà ngao ngán trông mây
Đất
trời u ám tháng ngày héo hon
Vô
tư ngóng núi chờ non
Tương
lai mù mịt lệ tuôn đôi hàng
Gánh
gồng chi nữa bẽ bàng
Chạnh
lòng em viết dở dang cuộc đời…
Hôm
nay nức nở ra lời
Mong
anh sẽ hiểu ở nơi chốn nào
Mặc
cho duyên phận má đào
Hồng
nhan bạc mệnh bao giờ đổi thay…?
thơ
tặng Thimyngoc Huynh sau khi đọc bài: Lời Cuối Cho Cuộc Tình
29.4.2013
Lu Hà
Đỏ
Đen
cảm
tác thơ Thimyngoc Huynh: Bạc Bài
Thắng
thua sống mái đỏ đen
Giàu
sang anh quyết bạc tiền bon chen
Sá
chi eo óc muộn phiền
Vợ
con ngao ngán phận hèn chẳng tha
Tâm
tư cùn rỉ sa đà
Quanh
năm sát phạt cửa nhà nát tan
Vay
người quịt nợ hàng ngàn
Đô
la từng bó điêu tàn xác xơ
Khuyên
can biết đến bao giờ
Em
đành im lặng xin chào Goodbye
Sớm
khuya hừng hực máu mê
Thấy
anh say khướt não nề xót xa
Tham
lam lười biếng mà ra
Bất
tài nhà lớn hồn ma lạc loài
Thân
cò tủi nhục bi ai
Khói
hương nghi ngút tuyền đài khóc than
Casino,
bác thằng bần
Người
khôn của khó cù lần khổ đau
Khăn
tang em đứng chân cầu
Thả
con thuyền giấy mái đầu héo hon…!
10.5.2013
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét