Thứ Năm, 5 tháng 11, 2015

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 76



Trích: Thung Nham

Kỳ vĩ hoang sơ rừng NGUYÊN sinh
Ngàn VẠN chim CÒ dưới bình minh
Hang ĐỘNG kéo DÀI thiên kỳ thú
Phượng HOÀNG bay ĐẬU đất YÊN bình


Hoàng quang Thuận

Thôi tôi xin ông Thuận, ông đừng làm thơ nữa. Vì thơ ông bốc mùi thum thủm khó ngửi lắm. Ông không có khả năng và một chút tri giác nào để làm thơ. Tuy rằng ông khoe: thơ ông rất được vừa mũi đảng cộng sản vô thần, nhưng lại hay thích chen lấn công việc của nhà Phật chỉ vì vật chất hưởng thụ và miếng ăn to. Họ xui ông làm thơ như vậy hay ông tự nghĩ ra hoặc nhờ ai làm hộ mà thơ khổ thơ sở, thảm hại như thế này đây? Ông nỡ lòng nào mà trám thơ này vào mồm vua Trần? Lương tâm ông không thấy hổ thẹn xấu hổ sao? Ông lại còn thề thốt có ông Dương Kỳ Anh gì đó làm chứng? Thơ đường gì mà có những 8 lỗi cơ bản nhét đầy vào cả chỉ có 4 câu ngắn tủn mủn?

Này nhé: Kỳ vĩ hoang sơ rừng nguyên sinh? Hoang sơ lại còn nguyên sinh, viết thừa lủng củng vô nghĩa quá ông ơi! Chẳng thơ tí nào cả. Có lẽ bởi tính thích nói dai nói dài từ cha chú ông để lại như các ông Hồ, ông Chinh, ông Hữu hay sao ấy?

Ngàn vạn chim cò dưới bình minh? Làm sao lại có ngàn vạn chim cò có thể đậu trong rừng được, cây cối rậm rạp như ông viết là kỳ vĩ hoang sơ. Chim cò thường tìm đầm ao bến bãi đầm lầy để tìm tôm cá mà nuốt làm sao có thể ở trong khu rừng nguyên thủy này có ngàn vạn chim cò được? Tất nhiên cũng có bãi rộng đủ loài lông vũ như gà, ngỗng, công, phượng đâu chỉ là chim với cò?

Hang động kéo dài thiên kỳ thú? Là cái nghĩa gì, đang tả rừng chứ tả sang hang động đâu? Ông tả Thung Nham kia mà, chắc hẳn là cái thung lũng gọi là Thung Nham?Thêm cái hang động vào rừng vào thơ lắm chữ thưà lộn xộn, ông hoàn toàn quên không miêu tả được cái tâm trạng cuả lòng người trước cảnh thiên nhiên hùng vĩ. Làm thơ phải biết chọn cảnh chứ đừng có riềng mẻ, tương cháo, mắm tôm ném tất cả vào nồi thành món thập cẩm hổ lốn khó nhai lắm ông ơi!

Phượng hoàng bay đậu đất yên bình? Câu thơ càng nhạt nhẽo vô vị thêm, vì chỉ toàn mùi thum thủm chua chua của dấm. Rừng cổ hoang sơ chưa hẳn là mảnh đất yên bình vẫn có thể ở đây còn có hổ báo cáo cầy vẫn có cảnh ăn thịt máu tươi rùng rợn. Chưa nói các quan chức đầu tỉnh thường cậy quyền thế vào đây săn bắn bưà bãi?

Vậy có thơ sau:


Rừng Nguyên Thủy Thung Nham

Nguyên thủy Thung Nham một cảnh rừng
Bướm hoa thảo mộc thật tưng bừng
Hồng hoang từ thuở còn lưu lại
Bàn Cổ vương hoài mãi nhớ nhung

Có phải linh thiêng hồn Đại Việt
Hay lòng Đức Phật rủ tình thương
Muôn đời con cháu người Giao Chỉ
Ta hãy về đây với Cúc Phương

Bích Động hương bay làn khói tỏa
Ai về nhắn nhủ đất Hoa Lư
Muông thú nơi đây kỳ vĩ lắm
Chuông chùa văng vẳng vọng thiên thu.

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Thung Nham
1.9.2012 Lu Hà


Trích: Hang Bụt

Hang Bụt khoát áo dài lóng lánh
Từng tua đính nặng hạt kim cương
Đâu PHẢI trần GIAN mà CÓ được
Lộng lẫy đài sen thật THIÊN đường

Hoàng quang Thuận

4 lỗi phạm đường qui.

Hang Bụt khoát áo dài lóng lánh? Mở đầu đã vô duyên tối nghĩa rồi. Hang Bụt nào khoát áo dài, hay mấy mớ rẻ rách khách thập phương mang đến? Ông định tả nhũ đá trên tường lóng lánh như màu áo cà sa nhưng không toát ra được cái hồn của màu áo cà sa ;mà như đang tả mớ rẻ rách đủ màu nhiều người bỏ quên trong hang?

Từng tua đính nặng hạt kim cương? Vô lý những cái áo dài được tả như rẻ rách đó lấy đâu có tua đính nặng những hạt kim cương? Có thể lắm nhũ đá trên tường rủ xuống có màu óng ánh như kim cương chứ không phải từ mớ rẻ rách ông định gán cho áo Bụt?

Đâu phải trần gian mà có được? Một câu hoang tưởng phản biện chứng pháp dù cả duy tâm lẫn duy vật. Rõ ràng cái hang này ở cõi trần mà trên thế giới này còn hàng tỉ cái hang như thế? Ông có phải là Bật Mã Ôn lên thiên đình đâu mà biết?

Lộng lẫy đài sen thật thiên đường? Trong hang này kiếm đâu đài sen mà lộng lẫy? Đâu cứ phải vì tên gọi là Hang Bụt thì cứ nhất thiết đài sen phải có? Đài sen ở Phật Quốc chứ thiên đường của Chúa đâu có đài sen. Mong ông đừng làm thơ nhắng nhít xằng bậy nữa.

Xin có thơ sau:


Hang Ông Bụt

Nhũ đá sắc màu tôn cảnh Phật
Gọi là hang Bụt qủa không sai
Lóng lánh kim cương từng khối nặng
Khác chi Từ Thức chốn thiên thai

Ai đã đến đây chỉ một lần
Vương sầu bi lụy cõi nhân gian
Phế hưng chìm nổi đời dâu bể
Mưa nắng u hoài giọt chưá chan

Như áo cà sa sư óng ánh
Để hồn thi sĩ mãi bay cao
Thiên nhiên dẫn mộng vào hang động
Một lạch đào nguyên lạc chốn nào ?

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Hang Bụt
1.9.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét