Dở Khóc Cười
hoạ thơ Tản Đà: Tây Hồ Vọng Nguyệt
Xứ lạ mừng xuân giọt lệ rơi
Giao thừa buồn lắm vắng chân người
Tuyết bay lả tả sương mờ đất
Lá rụng lơ thơ gió hú trời
Cố quốc xa vời chim thổn thức
Quê hương biền biệt bướm sầu vơi
Bao giờ chồn cáo không còn nhỉ
Ta lại về chơi dở khóc cười *