Truyện Tình Hai Họ Dương Hà
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 26
“Hai ngã khờ thiết tha năn nỉ
Chẳng nghi ngờ đạo sĩ gạt lường
Khát khao lên chốn thiên đường
Đạo tràng thánh giá hành hương mịt mù
Sương khói tỏa âm u gió thổi
Áng mây bay trôi nổi sơn hà
Thấy người đồng tử bước ra
Hãy quên Thiên Chúa Phật Đà man di“
Hai bạn Dương Từ Hà Mậu thật thà hiền lành của chúng ta được đạo trưởng cho uống linh đan, linh dược hay cho ngửi hương khói gây mê nên thần trí trở nên phiêu diêu lơ lửng, mơ thấy tiểu đồng và khuyên hai chàng nên từ bỏ đạo phật và đạo Chúa Jesus đi.
“Ăn trái đào nhâm nhi chén nước
Vị thuốc tiên sực nức hương bay
Suối khe thân thể phô bày
Mơ màng ngây ngất hồn say nửa vời
Đều nhất thiết nghe lời chỉ dẫn
Độ nửa giờ hờn giận tiêu tan
Đốt bùa thần chú mê man
Tôn Sư thong thả thế gian đâu còn ?
Kim đan ngấm véo von tiếng nhạc
Cưỡi trên mình đôi hạc trắng phau
Dương Từ Hà Mậu bên nhau
Tín bài nắm chặt đủ màu thiên thai“
Thiên thai tên một ngọn núi cao ở huyện Thiên Thai tỉnh Triết Giang bên Tàu.
“Hoàng cân Lực sĩ hai võ tướng
Lệnh tôn sư dưới trướng dẫn bay
Tàng hình êm ái ai hay
Hồn lìa khỏi xác thấy ngay cõi trời“
Hoàng Cân Lực Sĩ nghĩa là người có sức mạnh, cơ bắp gân guốc bất khả xâm phạm.
Hoàng Cân Lực Sĩ nguyên thủy đầu tiên là những pháp thân, chiết linh của ngài Thái Thượng Lão Quân. Do dùng ánh sáng của khối khí Thái Cực, Thái Hư nơi mình chiết xuất ra, kết hợp với hai khí âm dương trong trời đất mà tụ lại nên anh linh Hoàng Cân Lực Sĩ.
Hoàng Cân Lực Sĩ có hình dạng Cự Nhân, cao to hàng chục thước, có cơ bắp rắn chắc, toàn thân tỏa sắc hoàng kim của ánh sáng từ khối khí Thái Cực, Thái Hư đã tạo nên thân ảnh của họ.
Họ thường không mang bên mình loại vũ khí nào mà chỉ sử dụng Hoàng Cân Quyền là sức mạnh của chân tay, vá dùng dải lụa vàng Hoàng Kim Lăng hay Hoàng Kim Thằng là sợi dây vàng để thi hành chấp pháp. Các pháp khí này của Đức Thái Thượng Lão Quân tinh luyện từ khí Thái Cực, một khi đã trói ai thì không gì có thể cắt đứt hay hủy hoại nó, chỉ có chủ nhân của pháp khí ấy thu pháp thì các sợi dây, dải lụa mới tự nhiên cởi trói mà thôi.
“Thăm chín tầng sáng ngời tấm biển
Chữ thanh thiên hiển hiện rõ ràng
Xác phàm đâu biết mộng sàng
Cứng như khúc gỗ mơ màng Hà Dương
Hai Chấn Tốn cung đương dâng phủ
Mộc tinh thèm trú ngụ đoàn viên
Đường đi Giáp Ất thẳng liền
Chánh đông Thanh đế thôi miên ngôi vàng
Gìn giữ việc điền tang cày cấy
Cả bốn mùa nương rẫy thay phiên
Trời nam được thấy Xích thiên
Mê cung rực rỡ ngang nhiên một tòa
Rồi bỗng thấy chói lòa các ngả
Có Bính Đinh hai ngã vào ra
Chặn đường Châu tước hỏi tra
Tín bài trình diện ghi là viếng thăm
Xùng trời tây xa xăm khách khứa
Phủ Kim tinh trước cửa Canh Tân
Có thần Bạch Hổ giữ phần
Hai chàng đi tới ngại ngần cho qua
Xem lệnh bài các tòa nghiêm ngặt
Cõi thứ ba dìu dặt tây thiên
Thấy vua Bạch đế đi liền
Dương Từ Hà Mậu tới miền Bắc thiên
Tấm bảng ghi Hắc Thiên màu xẫm
Một tòa cung chữ khảm đen sì
Thủy tinh các phủ sâm si
Hướng đi Nhâm Qúy rầm rì sông reo
Thần Huyền Vũ thuyền chèo lướt sóng
Quân sĩ đông đánh trống cờ đen
Cá tôm ngập bến đua chen
Vùng vua Hắc đế sang hèn kể chi
Theo lã thị xuân thu trời gồm có chín khu vực hay gọi chín vòm trời tức trung ương nơi Ngọc Hoàng thượng đế ngự trị và tám phương.
Chấn tốn tên gọi hai quẻ trong tám kinh dịch. Chấn tốn chỉ hướng đông và đông nam.
Truyện Tình Hai Họ Dương Hà
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 27
“Cõi thứ tư ầm ỳ đây đó
Việc nhà trời mây gió nắng mưa
Dương Từ Hà Mậu say xưa
Ông cha dò hỏi chẳng chừa trung thiên
Tấm hoành phi bốn bên sáng lóa
Khôn Cấn treo bức họa cửa vàng
Thổ tinh các phủ trập trùng
Đàng Xà Câu Trận hãi hùng tuần tra
Phần Mộ kỷ bao la ánh sáng
Quân áo vàng thấp thoáng khắp nơi
Sắc cờ Tứ quí tuyệt vời
Trung ương Hoàng đế cõi trời thứ năm
Hà Mậu muốn tới thăm thiên quốc
Chúa Giê xu ao ước bấy lâu
Dương Từ Phật tổ ở đâu?
Hai chàng rầu rĩ bóng câu muộn màng
Qua năm cửa thiên đàng mệt mỏi
Người Hòa Lan giòng giõi nơi nao?
Tăng ni nào thấy ra vào
Cà sa tràng hạt âm hao chẳng tường
Càng thổn thức vấn vương trần thế
Hỏi Hoàng Cân Lực Sĩ rõ ràng
Vẫn còn bốn cõi thiên đàng
Thái dương rộng mở hào quang mặt trời
Bầy kim ô rong chơi phấp phới
Hoàng Đạo cung í ới gọi nhau
Thiên Ôn giục giã bước mau
Máy xây làm việc trước sau nhịp nhàng
Phần Dương Quân khang trang nhà cửa
Tìm cổ nhân chan chứa quê hương
Thiếu âm sánh với thiếu dương
Hai cung đồ sộ soi gương trăng vàng
Vầng Bạch thổ bóng giăng huyền ảo
Có quan tuần xục xạo bốn phương
Hai chàng khúm núm hỏi đường
Thiên Anh xét hỏi kỷ cương thẻ bài
Tìm thân nhân đường dài vô tận
Họ hàng xa còn bận nơi nao
Thánh thần đủ loại xôn xao
Dương Từ Hà Mậu nghẹn ngào lệ rơi!
Thần Viêm Hỏa tả tơi sấm sét
Mặt đen sì bắt chẹt hỏi tra
Vội vàng lôi tín bài ra
Lầm đường lạc lối ta bà lên đây?
Dám quấy rầy Ngọc hoàng thượng đế
Tôn ngộ Không chẳng kể ra gì
Thương thay hai ngã ngu si
Đã không thấy Phật từ bi tọa thiền
Chúa Giê xu các miền tìm khắp
Chốn trần gian dẫm đạp Trung nguyên
Thầy tu Phật pháp triền miên
Ngựa xe rong ruổi tráng niên lụi tàn
Khổng phu Tử gian nan vất vả
Tốn mực tàu ngọc đá nát tan
Thánh hiền mạo muội dung nhan
Hèn chi vua chúa luận bàn mãi thôi.
Trong đoạn thơ này tôi dùng rất nhiều câu chữ theo nghĩa Hán Việt không thể đủ thời gian kiên nhẫn giải thích từng câu từng chữ chỉ vài từ thôi đại để như thái dương và thiếu dương là thuật ngữ trong kinh dịch chỉ mặt trời. Hoàng đạo là quỹ đạo của mặt trời bao gồm 12 cung. Thái âm và thiếu âm chỉ mặt trăng. Bạch thổ là con thỏ trắng tương truyền trên mặt trăng có con thỏ trắng đang giã thuốc tiên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét