Chủ Nhật, 9 tháng 8, 2020

Chùm Thơ Tình Ngắn 90

Dương Quý Phi Tái Thế
tặng Anh Ho Thanh

Giật mình mà tưởng Quý Phi
Phong tình cổ lụy một thời xa xưa
Kià ai bồ liễu má đào
Phất phơ giải luạ tô màu thiên thai


Tấm hình để lại trần ai
Cho thêm vương vấn bồi hồi sông Tương
Phong trần dầu dãi gió sương
Không gian tĩnh lặng thái dương chuyển vần

Vội vàng tôi lại làm thơ
Tâm hồn rạo rực la đà trời xanh
Thẫn thờ ngồi ngắm cô mình
Tâm tình như thể theo hình gió bay

Lạc vào trong cõi trời mây
Nghê thường ẻo lả ái Phi thuở nào
Mai Phi một đoá hoa đào
Yến Phi xào xạc ngọt ngào bướm ong

Trong mơ dào dạt canh trường
Sáng ra mà tưởng vua Đường là ta.

6.4.2011 Lu Hà




Nghẹn Ngào Trăng Thu
tặng Linda Nguyên

Cám ơn cô đã có lời
Theo dòng sóng điện ngậm ngùi nỉ non
Vượt qua biển rộng mây ngàn
Tình thương chan chưá muôn vàn mến yêu

Cô là người mẹ hiền từ
Là em hay chị bên bờ sông Tương
Kiếp nào tôi được làm chồng
Canh khuya dìu dặt mặn nồng ái ân

Cô ơi! Sung sướng vô ngần
Ôm cô mà khóc luân hồi nổi trôi
Bâng khuâng nhớ lại một thời
Hai ngàn mười một bồi hồi xa xôi

Sau này thế kỷ ba mươi
Hay là thế kỷ bốn mươi cũng chờ
Chân thành để lại bài thơ
Linh hồn cô sẽ thấm vào mộng mơ

Ông Tơ bà Nguyệt chứng cho
Thề non hẹn biển ngẹn ngào trăng thu...
Tình yêu thế kỷ sương mù
Chân trời góc bể biết đâu mà tìm...?

8.3.2011 Lu Hà




Em Tôi

Em tôi một đoá thần tiên
Mà sao trời nỡ ép duyên xe tình
Đắng cay hận mái đầu xanh
Phím loan xao xác lá cành rụng rơi!

Tháng năm rầu rĩ hoa trôi
Phù du nưả kiếp phôi phai má hồng
Xót xa duyên phận lỡ làng
Canh khuya trằn trọc càng thương càng buồn

Ngẫm thân phù thể trầm luân
Ái tình bể khổ trần gian phũ phàng
Cách xa muôn dặm trùng dương
Đầm đià thánh thót não nùng trần gian

Mây đen khoả lấp trăng ngàn
Hàng Nga che mặt sông ngân tối mờ
Đêm dài ảo não hoang vu
Ngậm ngùi gió thổi ai mà hiểu cho!

20.12.2010 Lu Hà




Đêm Mưa Trước Giáng Sinh

Mây giăng từng hạt não nùng
Đầm đià vạn hạt lòng càng chưá chan
Nỗi niềm thương nhớ vô vàn
Canh khuya lạnh lẽo đằng vân tủi sầu

Tâm hồn theo gió vân vu
Lạc miền ốc đảo vẩn vơ u buồn
Bâng khuâng tâm trạng bồn chồn
Đêm dài ảo não tuôn tràn mưa rơi!

Tình tôi tha thiết một người
Phương xa nàng cũng ngậm ngùi như tôi
Cớ sao chẳng nói nên lời
Trùng dương dặm thảm đất trời đổ mưa

Giọt mưa đâu cũng giống nhau
Lòng người dương thế muôn màu khác nhau
Lắng nghe tiếng gió lao xao
Vần thơ sầu lụy tương tư nổi lòng!

22.12.2010 Lu Hà




Lục Bát Cho Em
hoạ thơ Hồ Bảo Thanh

Thương em anh mới thế này
Làm thơ lục bát nhỡ ngày xa nhau
Mặn mà lưu luyến đôi ta
Ái ân để lại tình thơ theo vần

Bâng khuâng sương khói phù vân
Ngẩn ngơ thơ thẩn lúc gần lúc xa
Dưạ vai bờ liễu thướt tha
Xoã làn mây tóc nụ hoa xuân cười

Sông quê bên lở bên bồi
Buồn vui theo gió một thời thương yêu
Dầm mưa dãi nắng sớm chiều
Năm canh gà gáy còn bao vụng về…

Tâm tình thư thả em nghe
Nỗi niềm trang trải trăm bề ngổn ngang
Em ơi! Có thấu cho lòng
Bài thơ lục bát theo dòng sông trôi...!

15.12.2009 Lu Hà





Lạc Miền Hoang Đảo

Nưả đêm chim hót véo von
Tung chăn ngồi dậy bần thần làm thơ
Lao xao bến nước con đò
Hồn theo sóng nước dật dờ biển khơi

Lăn tăn làn nước gió bay
Buồm căng no gió thêm say mộng đời
Thương người trong mộng đắng cay
Trầm luân bể khổ ngậm ngùi sầu tư

Trùng dương cách trở đôi bờ
Gặp nhau trong mộng dạt dào hàn huyên
Rượu tình say khướt cơn men
Bồng bềnh hoang đảo con thuyền mênh mông

Nồng nàn hơi thở điên cuồng
Giưã cơn bão tố trùng dương vẫy vùng
Qua song cưả sổ phập phồng
Thoảng nghe trong gió căn phòng lẻ loi

Nhớ em cảm giác bồi hồi
Vội vàng ghi lại kẻo rồi lại quên....

12.12.2010 Lu Hà




Chuông Nhà

Hàng hiên tiếng gió lao xao
Chuông theo chiều gió nôn nao lòng người
Nghe sao rung động bồi hồi
Nhớ ai xa cách biển khơi ngậm ngùi

Cảm thông gió gọi bao đời
Phong trần cổ lụy chôn vùi bể dâu
Khúc đàn Tư Mã phượng cầu
Hồng nhan bạc mệnh má đào phôi phai

Đầm đià mưa nhỏ trần ai
Sương sa hạt lệ mấy hồi lao xao
Leng keng tiếc nấc nghẹn ngào
Hàng thông xào xạc nỗi sầu tương tư

Bây giờ nàng ở nơi nao?
Đông qua thu lại dãi dầu sớm trưa
Xuân về mấy độ hoa đào
Mỗi năm mỗi tuổi theo màu thời gian

Phù du cỏ uá trăng tàn
Tuyết rơi lạnh lẽo cô đơn thế này
Tao nhân mạc khách mấy ai
Vần thơ tri ngộ biển khơi trập trùng...

13.12.2010 Lu Hà




Tạo Hoá Bao Đời

Chẳng hiểu làm sao anh thấy lo
Nỗi buồn thăm thẳm gưỉ trăng sao
Bao nhiêu tâm sự còn lưu luyến
Không lẽ sao đành đắm biển sâu?

Em ở phương trời có thấu không?
Trùng dương dặm thẳm ngóng mây trông
Mênh mông trắng xoá đầy hoa tuyết
Bão tố trong lòng ai vấn vương....

Em vẫn lặng yên chẳng nói gì
Nỗi buồn tầm tã áng mây trôi
Hay lòng em cũng đang xao động?
Một khoảng trời riêng mây gió bay...

Lất phất mưa lòng rên rỉ rơi!
Mưa càng nặng hạt đoá hoa tươi
Nưả không nưả muốn càng thêm khổ
Tạo hoá bao đời em có hay?

Em hãy vui tươi khỏi bận lòng
Thuyền theo sóng nước gió lâng lâng
Men say cuồng nộ buồm no gió
Biển động triều dâng em mến thương!

14.12.2010 Lu Hà




Hoa Mười Giờ

Mười Giờ nở giưã lúc trưa
Lòng tôi nở giưã ước mơ thế trần
Em yêu như ánh trăng ngàn
Cho tôi mơ mộng muôn vàn gió sương

Bồi hồi sóng nước trùng dương
Bầu trời viễn vọng đăng quang sáng ngày
Em đi như ánh sao mai
Lẻ loi hưu hắt giưã đời hừng Đông

Mênh mông biển cả vô cùng
Trăng ngàn vụt tắt lạnh lùng sao mai
Em ơi, sao chẳng vui vầy
Cánh hoa rạo rực thương người đắm say?

Trân thành bày tỏ cùng ai?
Giưã trưa hoa nở lòng tôi héo tàn...
Kết giao hai nước Tấn Tần
Cho hoa lại nở ngại ngần chi em?

Con người sinh ở dân gian
Trái tim non nớt tâm hồn bay cao
Mảnh mai như cánh hoa sầu
Ban mai chờ nắng mười giờ nhả hương...

Chú thích: Loại hoa này cánh mỏng như hoa Tigôn và nở khoảng lúc mười giờ trưa
15.12.2010 Lu Hà




Thao Thức

Nưả đêm thao thức miên man
Như con cò trắng băng ngàn vượt sông
Vượt qua biển cả trùng dương
Tìm nơi cung điện thiên đường ái ân

Lạc vào cưả động nhân gian
Mấy tầng nhũ đá mây vần hào quang
Lần theo lạch nước bờ thông
Trăng thu vằng vặc phấn hồng nỉ non

Ngũ nương bồng đảo mái son
Lừ đừ cá lội suối ngàn trong veo
Chênh vênh sóng vỗ dật dờ
Men say cuồng nhiệt má đào ngẩn ngơ

Ôm nàng cho trọn giấc mơ
Phỉ nguyền ước hẹn ngàn thu mong chờ
Tơ duyên từ bởi kiếp nào
Cung đàn tiếng sáo hồn thơ gọi về

Canh trường dặm nẻo sơn khê
Quê hương tiên tổ giống nòi quê ta
Cánh cò vùng vẫy bao la
Ái hà bể khổ sầu tư giưã đời...

14.12.2010 Lu Hà
















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét