Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2015

Chùm Thơ Tình Dài 167





Lu Hà Thầm Gọi Hiền Châu

Lu Hà đáng mặt trai tài
Hiền Châu thục nữ trang đài thuyền quyên
Nỗi niềm tủi hận tơ duyên
Đại dương ngăn cách sầu miên u hoài...


Hỏi trong thiên hạ mấy ai
Phong lưu nhất mực nét ngài nở nang
Yến oanh tao ngộ thiếp chàng
Phun châu nhả ngọc dịu dàng bướm hoa

Cùng nhau ca khúc thái hòa
Trên trang phây búc nhạt nhòa lệ rơi !
Cung đàn mạng ảo chơi vơi
Trái tim nóng bỏng lả lơi xuân cười

Quản chi góc bể chân trời
Lửa lòng cuồn cuộn ý lời thiết tha
Chủ trương có chị Hằng Nga
Quan san muôn dặm ngôi nhà thủy chung...

Đông tàn mưa tuyết bão bùng
Trông mây cánh hạc trập trùng ngàn khơi
Tần ngần thầm gọi người ơi!
Đôi vai nặng gánh chợ đời ngược xuôi...!

Quê huơng đồng ruộng núi đồi
Vào ra tựa cửa đứng ngồi tương tư
Mấy tuần trăng lẻ có dư
Điệp hồ bến mộng chân như dãi dề..,!

17.12.2015 Lu Hà




Em Mãi Là Của Anh
 cảm đối với thơ Mi Pha: Cười Em Nhé

Yêu em lắm kể chi ngày tháng
Cả những khi trái đắng vị cay
Giận hờn rồi lại đắm say
Thơm mùi hoa sữa anh hay mỉm cười…

Em lúng liếng mắt môi đỏng đảnh
Chút kiêu sa thì trách làm chi
Miễn rằng đêm tối thầm thì
Cái oanh thỏ thẻ rầm rì nhỏ to…

Em cáu bẳn anh lo hái vội
Chùm hoa mơ hoa vối cũng xong
Cài lên mái tóc uốn cong
Cất cao giọng hát ôm vòng eo thon

Khi em khóc bầu non tức tưởi
Trái ổi xanh đắm đuối hiến dâng
Dập dìu hoa bướm bâng khuâng
Niềm vui ngào ngạt mấy tầng không gian…

Hãy quyết chí bền gan em nhé
Yêu thương nhau ngày lẻ tháng dư
Lúc nào anh cũng hiền từ
Tình anh chuối chín thơm dừ tặng em…

Xây mộng đẹp buông rèm cài cửa
Tắt đèn đi chan chứa em ơi!
Dù cho vật đổi sao dời
Dây tơ bện chặt trọn đời cùng em

Hồn ngây ngất nư thèm trăng gió
Thơ lên ngôi lảo đảo men say
Nụ hôn dàn dụa cho hay
Câu thần chữ nối chuỗi ngày thần tiên…!

18.12.2015 Lu Hà



Trời Xui Thiếp Chàng
cảm xúc với Ngọc Nga và Ngọc Trân

Ngọc Trân sao giống Ngọc Nga
Chị em thơm thảo hương trà sương mai
Long lanh đôi giọt trần ai
Lòng anh say đắm nét ngài liễu buông

Gót hài dặm nẻo tang bồng
Trai ru gối hạc bướm hồng phỉ phong
Lụa đào hai dải ước mong
Bâng khuâng cát sĩ long đong bến sầu…

Vẳng nghe tiếng sáo trâm bầu
Hoài lang dạ cổ chân cầu nhớ thương
Phụng cầu Tư Mã vấn vương
Văn Quân yểu điệu nghê thường nguyệt hoa

Mải vui ca khúc thái hòa
Hai nàng tiên nữ nhạt nhòa bóng mây
Biển tình cuồn cuộn ngất ngây
Lửa lòng rạo rực canh chầy mưa sa …!

Ngàn thu ai khóc Lu Hà
Vào ra tựa cửa Hằng Nga ngậm ngùi
Lẽ nào bảo ngọc sóng vùi
Châu về Hợp Phố trời xui thiếp chàng

Tơ đàn thổn thức dở dang
Kiệu hoa pháo nổ bên đàng kìa ai?
Một nền Đồng Tước u hoài
Giang Đông một thuở trang đài Kiều Nhi!

18.12.2015 Lu Hà



Thiên Sầu Cổ Nhạc
thơ tâm tình với Hiền Châu

Người nữ sĩ thiên sầu cổ nhạc
Hồn Phù Sai thổn thức chiêm bao
Oán hờn Câu Tiễn nghẹn ngào
Lu Hà cảm khái nôn nao văn thần

Chàng Phạm Lãi tần ngần hoa nguyệt
Nàng Tây Thi thảm thiết hồng trần
Trầm ngư nhạn lạc tao nhân
Phỉ lòng ước nguyện bần thần trúc mai ...

Bao thế kỷ giao đài phu phụ
Chữ thánh hiền phủ dụ tuyết nga
Chăn tằm dệt tấm lụa ngà
Thảm thơ chan chứa mượt mà bướm hoa...

Tuy xa cách nhạt nhòa vặn dặm
Ý trung nhân đằm thắm thiết tha
Bâng khuâng tóc xõa lược ngà
Mảnh mai trộm nghĩ mưa sa bến sầu

Nhớ thương qúa trân châu bảo ngọc
Phải đâu là trong bộc ngoài dâu
Trăng thu bi lụy Hiền Châu
Giang Đông một thuở Võ Hầu ngẩn ngơ...

Lửa Xích Bích xác xơ lau lách
Tình Chu Du oán trách chi ai?
Gối loan thấm ướt canh dài
Một nền Đồng Tước u hoài Kiều Nhi...

Mùa gió bấc thầm thì Phây Búc
Sài Gòn buồn thúc giục thi nhân
Cung đàn Tư Mã ái ân
Lẽ nào hờ hững Văn Quân má đào...

Thuyền lấp ló dạt dào sóng vỗ
Dạ hoài lang nức nở người ơi!
Thương ai góc bể chân trời
Ngắm chòm mây bạc lệ rơi đôi hàng...!

16.12.2015 Lu Hà


Tình Hoa Nghĩa Bướm
thơ đối khẩu với Trần Hoàng Diệu: Nỗi Lòng Đêm Đông

Hoàng Diệu ơi! Ý thơ đã rõ
Cảnh ngược xuôi láo nháo bon chen
Hư danh vật chất thấp hèn
Lương tâm cám dỗ bạc tiền lên ngôi...

Tuy biết vậy bồi hồi thục nữ
Bởi vì chàng vẫn cứ đắm say
Lửa lòng ngùn ngụt cho hay
Hai vầng nhật nguyệt đắng cay nỗi niềm...

Đời khát vọng êm đềm mộng đẹp
Ơn cha cò bắt tép nuôi con
Mẹ hiền còn nước còn non
Tào khang ân nghĩa môi son má hồng...

Tình hoa bướm mênh mông biển cả
Thuyền đầy trăng chan chứa đảo hoang
Lâu đài thương ái huy hoàng
Nhìn sao bắc đẩu lang thang hải hồ...

Duyện kim cải nhấp nhô sóng vỗ
Cái khuân vàng hiển lộ ra đây
Nửa đêm gà gáy vui vầy
Vai kề má ấp canh chầy huyền mơ...

Hãy ôm chặt hôn bờ môi nóng
Khóa gọng kìm vuốt dóng lưng em
Chuỗi ngày khắc khoải nư thèm
Then cài cửa đóng buông rèm trúc mây...!

16.12.2015 Lu Hà



Lu Hà Đâu Phải Nữ Nhi
viết theo tâm ý Hiền Châu

Lu Hà đâu phải nữ nhi
Trai ru gối hạc thầm thì nhỏ to
Bàn dân thiên hạ chớ lo
Hồn thơ lai láng cánh cò qua sông

Bao cô con gái má hồng
Bâng khuâng thiếu phụ ngóng trông đợi hoài...
Ước mong lương đống anh tài
Nửa đêm gà gáy canh dài thở than..

Phân ưu chia sẻ nồng nàn
Phụng loan quấn quít chứa chan xuân tình...
Ngán xây mấy bức trường đình
Sao bằng quân tử rung rinh bướm đào...

Cái oanh thỏ thẻ nghẹn ngào
Thiếp yêu chàng lắm dạt dào ái ân...
Đoạn trường muôn ngả phong vân
Thanh mai trúc mã Châu Trần nỉ non...

Hoàng hôn ẻo lả nét son
Hằng Nga sõng sượt chon von núi đồi
Hoài lang khúc nhạc bồi hồi
Quản chi sấm sét làn môi thắm cười...!

Thuyền ai thấp thoáng ngoài khơi
Nửa vòng trái đất chơi vơi sóng tình
Giáo đưồng ngọn nến lung linh
Chắp tay cầu nguyện chúng mình bên nhau...!

*Ối trời..Thuongthien Phatac..Lu Hà không phải là nữ
17.12.2015 Lu Hà




Mái Đầu Tương Tư
thơ cảm đối với hình ảnh và Mi Pha: Người Ơi! Nhớ Người

Ngoan cưng ôm chặt lấy anh
Ghé tai thỏ thẻ cái oanh thẹn thùng
Thư cưu trống mái thủy chung
Dòng sông tình ái trập trùng sóng yêu...

Nâng niu dải yếm mĩ miều
Khăn hồng bịt mắt nắng chiều Mi Pha
Ngàn năm ai nhớ Lu Hà
Mảnh hồn cát sĩ nhạt nhòa nắng mưa

Xốn xang từ sáng tới trưa
Bếp thêm rơm củi cho vừa lòng nhau
Dù cho vàng đá phai màu
Vật dời sao đổi dãi dàu biển dâu

Quản chi hao cạn đĩa dầu
Cảo thơm lần giở mái đầu tương tư...
Cung đàn hiển lộ chân như
Cam lồ suối mát hiền từ mặt hoa ...

Tào khang gảy khúc thái hòa
Thanh mai trúc mã một tòa thiên hương
Một nền Đống Tước dễ nhường
Điệu hò mái đầy nõn nường trắng phau...

Phòng loan chăn gối ướt nhàu
Giọt châu thấm áo canh thâu tủi hờn
Bần thần nhân ảnh chập chờn
Bên song cửa sổ trăng vờn bóng câu...!

Nhớ người lã chã mưa ngâu
Non đoài lấp ló phiến sầu thiên thu
Thoảng nghe gió thoảng vi vu
Xót xa cánh hạc vân du chốn nào...?!

16.12.2015 Lu Hà





Rằng Anh...
tức cảnh thi tình với Mi Pha

Rằng anh đâu phải Hà Lu
Trong mây thấp thoáng vi vu Lu Hà
Thoảng nghe tiếng gọi Mi Pha
Chập chờn cánh én quê nhà ta đâu?

Thấy ai ngồi bến giang đầu
Hàng tre xõa tóc dãi dầu tương tư...
Ổi na thơm trái chín nhừ
Bướm chim quấn quít lừ đừ cá bơi...

Nước trong anh thấy hoa cười
Ánh hồng mềm mại lả lơi hương chiều
Liễu xanh yểu điệu dáng kiều
Nồm nam phơn phớt mĩ miều hoàng hôn...

Bâng khuâng cảm giác bồn chồn
Lửa lòng cuồn cuộn sóng cồn trào dâng
Nhởn nha tà áo lâng lâng
Hồn thơ ngây ngất mấy tầng không gian ...

Thuyền tình trăng ái nồng nàn
Ngàn thu thánh thót chứa chan cung đàn
Ngược xuôi biển thẳm non ngàn
Đa tình tự cổ muôn vàn ái ân...

Duyên ta nặng gánh Châu Trần
Phụng cầu Tư Mã Văn Quân thuở nào
Nâng niu chén rượu ngọt ngào
Sắt cầm ngày đó má đào hôm nay!

* Mi Pha: Wow, hay quá Hà Lu ơi, em cảm ơn nhé, chúc ngày an lành ấm áp...
* Hà Lu chỉ là một nickname của Lu Hà thôi.
17.12.2015 Lu Hà



Tình Đã Phai Tàn
Thơ cảm đối với Ngọc Nga: Có Phải Đã Người Dưng…

Em ơi! Tình đã phôi phai
Đoạn trường cay đắng bi ai phũ phàng
Nhắc làm chi chuyện lỡ làng
Thuyền trăng rách nát bẽ bàng hoàng hôn…

Còn đâu chiều lả sóng cồn
Cành chim lá gió nỗi buồn thiên thu
Ái ân cho lắm hận thù
Giai không tứ đại mịt mù sương rơi !

Chuông chùa vang vọng góc trời
Kẻ nam người bắc cảnh đời ngược xuôi
Đông tây bèo dạt mây trôi
Thương thân cát lũy luân hồi thở than

Dù cho vượt núi băng ngàn
Hai đầu ngọn sóng thế gian ngậm ngùi
Xót xa kỷ vật chôn vùi
Chập chờn giấc ngủ còn vui thú gì…?

Bên đàng chim chóc rầm rì
Bướm hoa hờ hững thầm thì gió mây
Dửng dưng chẳng động phút giây
Heo may ngọn cỏ vai gầy lẻ loi

Cầu chi nguyệt bạch sáng soi
Cá chê sông đục mặn mòi chi đâu
Hàng tre ủ rũ giang đầu
Tóc mây thiếu phụ dãi dầu nắng mưa…!

18.12.2015 Lu Hà




Xa Gần Ngẩn Ngơ
thơ đối khẩu với giáo sư Mai Văn Hoan: Tượng Đá

Xót xa tượng đá lỗi thời
Gây bao oan trái cảnh đời lầm than
Mà sao thiếu nữ chứa chan
Ngây thơ khờ dại nồng nàn thiết tha…

Bụi trần phủ lấp sơn hà
Thầm thì nói nhỏ mặn mà chàng ôi…!
Bất ngờ đá vỡ làm đôi
Không tin mình nữa bồi hồi chơi vơi!

Tượng kia bỗng hóa thành người
Cảm ơn em đã trao lời ái ân
Xưa kia đàn hạc thi nhân
Đa tình sầu muộn tần ngần ngó theo…

Người yêu tôi mát mái chèo
Theo người khách lạ một lèo sang sông
Hồn trinh chết gục giữa đường
Trái tim hóa đá ngắm trông sao trời…

Quản chi trần trụi nắng phơi
Bão giông tầm tã sương rơi lạnh lùng
Chân run lộ vẻ hãi hùng
Tượng kia qùy xuống não nùng lạy van…

Thói đời đen trắng dối gian
Lương tâm ai nỡ lường gàn em ơi!
Làm sao sống lại giữa đời
Hồn ma tức tưởi lệ rơi đôi hàng

Rủ nhau lên cõi thiên đàng
Cầu xin Thượng Đế bẽ bàng thế nhân
Ai mang đá chết hai lần
Dạ đau ruột thắt xa gần ngẩn ngơ…!

Sông sâu nước chảy hững hờ
Phù dung bèo bọt đôi bờ đục trong
Nào ai đo được cõi lòng
Đá kia hối hận long đong kiếp người!

10.12.2015 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét