Thứ Năm, 3 tháng 9, 2020

Chùm Thơ Tình Ngắn 110


Cám Ơn Pich Hạnh

Cám ơn cô Pích Hạnh
Đã đăng thơ cuả tôi
Như lòng cô mẫn cảm
Cho cuộc tình xa xôi...


May rằng cô hiểu cho
Cõi trần gian bao la
Lòng người sâu thăm thẳm
Hay mịt mù sương thu?

Ngộ nhận tưởng là yêu
Gian trá vờ ngây thơ
Chập chờn như bóng quỷ
Lương tâm nào thứ cho...?

Thời gian dài điểm sương
Vương vấn gì bi thương
Vượt qua bao khổ aỉ
Cõi trần gian thê lương!

10.5.2011 Lu Hà



Có Thấu Cho Lòng Ta
tặng Iamusa

Nếu kiếp này không gặp
Em chờ anh kiếp sau
Thời gian muôn vạn nẻo
Vũ trụ sông ngân Hà

Anh phải biết làm sao?
Cuộc đời là bể dâu
Nghe tim hồn viễn vọng
Tiếng sóng lòng xôn xao

Trong giấc mơ em gọi
Giưã trùng dương mênh mông
Bao la ngàn cách trở
Thương cuộc tình dở dang

Người em gái cuả ta
Tha thiết tình bao la
Nếm trải từng đau khổ
Xót xa ai hững hờ...

Thời gian đi chẳng lại
Tiếng gió trời ngân vang
Vi vu tình biển gọi
Cơn sóng lòng mênh mang

Viết tặng em bài thơ
Thăm thẳm màu thiên thu
Mây trời cao lồng lộng
Có thấu cho lòng ta!

26.4.2011 Lu Hà




Sinh Lầm Thế Kỷ
tặng thi sĩ Trần Trung Đạo


Hơĩ ngươì thi sĩ của quê hương
Tiếng nấc dâng lên tắc nghẹn lòng
Anh khóc thương đời bao số phận
Sinh lầm thế kỷ nuốt đau thương

Cay đắng làm sao những kiếp người
Có tài có sức vẫn buông trôi
Thở dài tắc lưỡi thôi đành vậy
Biết thế, ừ sao sẽ được gì?

Chỉ tại người ta vẫn kém khôn
Nửa già thế kỷ vẫn lần khân
Đi tìm chân lý nơi đỉnh núi
Giấc mộng vàng son trượt lối mòn

Thuở trước chỉ vài chục triệu dân
Giờ đây đã gấp bốn năm lần
Cơn mê ác mộng còn chưa dứt
Đeo đẳng tình si uá héo tàn

Biết thế làm sao được hở anh
Tháng tư năm ấy buốt năm canh
Lời thơ tứa máu như dòng chảy
Xói tận tim gan cứa ruột mình

Lu Hà




Dặm Hồng Chờ Nhau
chuyển thể thơ Bùi Giáng

Nụ hoa xuân gió bay lất phất
Hạt sương reo ngây ngất hồn ta
Bên trời em bước đi qua
Ngàn thông vẫy gọi nắng chiều xa xôi

Vẫn giữ lại chuyện đời đã mất
Dấu chân đi u uất mù khơi
Hoàng hôn giở khóc giở cười
Nỗi lòng thăm thẳm nhớ người năm xưa

Tay lẩy bẩy én chao hoa tặng
Ánh thiều quang thầm lặng trôi mau
Ra đi để lại hương màu
Cao nguyên miền núi mấy bờ cỏ hoang

Anh thủ thỉ bướm rừng ong nội
Buổi sớm hôm tê tái ai ngờ
Nỗi buồn tinh tú bơ vơ
Trần gian thương kẻ bơ phờ lầm than

Trời quan tái lòng em lạnh thế
Hương hoa ôi, diễm lệ trăng sao
Ngàn thu biết đến bao giờ
Côn trùng rên rỉ mây mù còn xa

Tình thơ đọng giọt sương thu
Dặm hồng em nhé chờ nhau bên đường…

4.3.2010 Lu Hà




Bình Minh Đợi Chờ
hoạ thơ Dương Quân

Sáng nay trời hửng nắng thu
Lá vàng xao xác mây mù sương giăng
Bồi hồi nhớ dải khăn quàng
Cuả người em gái tuổi vàng xinh tươi

Nghẹn ngào từng giọt mưa rơi
Thấm vào lòng đất cho người tình thâm
Đá vàng kể chuyện trăm năm
Còn đây đôi ngả trần duyên tơ lòng

Tưởng đàn dạo khúc yêu thương
Ngờ đâu dây đứt tình trường sầu đưa
Cung thương non nỉ hồn xưa
Gió thu văng vẳng ngẩn ngơ mộng vàng

Nhớ em phố vắng chiều buông
Chia tay sầu đọng ngỡ ngàng muà đông
Tháng năm sóng vỗ phũ phàng
Con thuyền định mệnh dập dàng lô xô

Lạc loài thương cánh hải âu
Bơ vơ giưã biển đôi bờ tử sinh
Gió thu lồng lộng trời xanh
Nắng hồng le lói bình minh đợi chờ…

19.11.2009 Lu Hà



Để Lại Cho Nhau
chuyển thể từ thơ Bùi Giáng

Vì bưã đó cưả đời cạy khoá
Giưã bồn bề tìm đoá hương hoa
Không gian hơi thở ngọt ngào
Linh hồn rạn vỡ cung nga dập dìu

Đôi mắt ướt nhìn sao đắm đuối
Âm thầm nghe bóng tối tàn phai
Bàn tay xiết chặt vì ai
Xá gì hoang dại người ơi vô ngần

Tim phổi gấp muôn vàn rung động
Phút mê ly chết lặng làn da
Nghẹn ngào chẳng kịp buông tha
Đừng mong tiếng vọng trôi xa mọi miền

Còn để lại niềm ân nghiã ái
Hiểu nhau rồi thấm trải bao la
Bọt bèo trọn kiếp phù du
Bao giờ gặp lại khổ đau vì tình….

4.3.2010 Lu Hà





Biển Mù Sương Thảm
hoạ thơ Tuyền Linh

Sương rơi mờ mịt biển sầu
Thuyền tôi mất hướng giưã màu sắc hương
La bàn chỉ hướng phương đông
Tìm sao chẳng thấy bóng hồng em tôi

Cũng liều theo gió trời tây
Con thuyền định mệnh một đời trôi qua
Thơ ngây em ở nơi xa
Ngỡ ngàng ong bướm trăng hoa với tình

Em ơi! Sao nỡ để mình
Bọt bèo trôi nổi nhân tình thế gian
Thương đau cho hạt bụi trần
Cõi hồng vương vấn muôn ngàn gió mây

Lang thang tháng tận ngày dài
Dòng sông chảy xiết uổng đời hoa trôi
Yêu thương từ thuở đưa nôi
Trái tim người mẹ dẫn đời tôi đi

Bao giờ em mới hiểu tôi
Thuyền tình tôi khỏi chơi vơi biển trời
Hoàng hôn rủ bóng xuống rồi
Trăng sao mờ mịt dêm dài trần ai…

4.11.2009 Lu Hà




Gái Giang Hồ
hoạ thơ Hồ Bảo Thanh

Đêm say gian dối oan trình
Xóm nghèo xơ xác lặng thinh ai về?
Xót đau tuổi trẻ tái tê
Hoa ôi cỏ uá chán chề làn da

Còn đâu ân ái đêm qua
Sương rơi cành lá chiều đà thương bao
Một đời son phấn ngạt ngào
Rũ tàn hương nhụy gày hao tối ngày

Luân hồi kiếp quả qua tay
Ngàn khuya thơ thẩn xương gày xót xa
Ba chìm bảy nổi muôn nhà
Còn ai xót đến vượt qua thảm trường…

29.8.2009 Lu Hà




Nụ Cười Năm Nao
chuyển thể thơ Sông Hậu: Đa Tình

Tình thi sĩ mê say da diết
Ai Vương ơi, tha thiết thuở nào
Đa tình sông hậu hồn thơ
Thuyền trôi sóng nước dạt dào em yêu

Yêu là chết thiên sầu vạn cổ
Vấn vương hoài huyền ảo trăng thu
Ngực em căng trái chín đào
Nâng niu nhưạ sống bốn muà nở hoa

Cứ như thế ngày mưa tháng nắng
Mối tình này tuề nguyệt ai hay
Cỏ cây hoa lá đất trời
Nưả đêm thức giấc bồi hồi nhớ em

Sầu ảm đạm trùng dương ngăn cách
Xa nhau rồi gửi cánh nhạn bay
Vần thơ lồng lộng gió mây
Chim kêu ríu rít nụ cười năm nao?

1.4.2010 Lu Hà
























Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét