Tặng Nàng Thúy Ái
Tuy chưả biết nhau cũng gửi thơ
Mà trong tâm tưởng động xô bờ
Trùng dương thăm hỏi nàng Thúy Ái
Trong cõi tà bà mộng tưởng xa
Nàng đã chân thành nhắc nhở ta
Cô tiên trong ảnh bóng xa mờ
Chớ nên đắm đuối thành thơ thẩn
Lã Vọng bên bờ câu cá thơ
Ta đã cắn câu vào cõi thơ
Tháp ngà trong trắng cuả hồn mơ
Hoài Thương đâu phải người trong ảnh
Như kẻ qua đường ảo vọng qua...?
18.5..2009 Lu Hà
Bây Giờ Cô Ở Đâu?
Cảm tác theo phóng viên Mặc Lâm
Miền Trung sáng nắng chiều mưa
Nhớ thương cô Hạnh bây giờ ở đâu?
Học trò mong mỏi chờ cô
Dạy văn rất giỏi mà đau nỗi lòng
Quên sao tiếng nói dịu dàng
Thuyền quyên yểu điệu phũ phàng tương lai
Tấm lòng nhân ái vì ai?
Thương đàn em nhỏ thiệt thòi học văn
Chân thành bao cảnh gian truân
Bóng chiều heo hút biết lần nơi nao?
Đấu tranh giai cấp hận thù
Ngu dân để trị nên ra nỗi này
Chuông chuà ảm đạm u hoài
Xóm làng xơ xác lệ rơi mấy hàng
Cô đi tơ liễu vấn vương
Con chim quên hót nắng vàng không vui
Các em ơi! Vẫn mải chơi
Lớn lên sẽ hiểu cuộc đời đắng cay!
20.11.2010 Lu Hà
Độc Cầm
hoạ thơ Huệ Thu: Một Chút Buồn Thôi
Độc cầm réo rắt mây trôi
Ngẩn ngơ cành liễu đất trời đổ mưa
Phượng cầu Tư Mã Tương Như
Nỗi niềm ai oán sương mờ gió bay!
Nhành mai xao xác hao gày
Soi gương điểm phấn một ngày dài thêm
Nỗi buồn tê tái êm đềm
Chau mày mắt biếc bên thềm rụng hoa
Ảo huyền như cõi tiên sa
Cỏ non mềm mại ba thu gợi tình
Phong ba mấy độ trường đình
Dặm trường thiên lý nên mình quên nhau?
Điệu buồn sầm sập như mưa
Ngón tay lả lướt nỡ nào nàng im?
Nghẹn ngào máu chảy về tim
Nỗi niềm thổn thức như tìm ai xưa
Phù du tủi phận má đào
Lênh đênh sóng nước bọt bèo trôi xuôi
Ngậm ngùi nước mắt tuôn rơi
Chinh nhân dặm thẳm người ơi! có buồn?...
16.12.2010 Lu Hà
Hành Trang Đơn Giản
hoạ thơ Ngọc Bích
Thấm thoát thoi đưa Hạc đã già
Vô thường tạo hoá khéo nhẩn nha
Hành trang đơn giản là may mắn
Nặng gánh cho đời ta tránh xa…
Con cháu vui vầy luôn có nhau
Traỉ qua năm tháng nắng mưa thâu
Thong dong ta sống đời vui vẻ
Hạnh phúc sân ga buổi xế tà…
Vầng dương lặng lẽ qua song cưả
Nhắn nhủ đời thường nhẹ chuyến qua
Hành lý mang theo là trí tuệ
Tình yêu dương thế chưá sân ga
Quán trọ trần gian đêm thiết tha
Chia tay bịn rịn lúc đi xa
Sân ga sương đọng hồn lưu luyến
Nấp bóng hoàng hôn phủ mái nhà
Bạn hãy cùng ta nâng chén sầu
Đêm nay dù dẫu phải đi xa
Phong trần cổ lục đầy thương nhớ
Nuối tiếc làm chi cánh Hạc già
5.10.2009 Lu Hà
Nhành Mai Cố Hương
Thơ theo hai câu ngỏ cuả Tiêu Uyên
" Xuân này em có về không
Nhành mai cố quận nở bông dịu dàng"
Xuân chờ anh đợi anh mong
Bóng người thục nữ má hồng phôi phai
Em còn ở mãi xa xôi
Để xuân ảo não ngậm ngùi sầu tư
Đông tàn én gọi hoa chào
Năm canh rầu rĩ xót xa cho đời
Nhớ em mà chẳng được lời
Thương em mà chẳng được người mà ôm
Yêu em lại chỉ khóc thầm
Em đi biền biệt tháng năm héo tàn
Xuân về cúc vẫn trong vườn
Hoa mai đã nở tần ngần gió bay
Hàng hiên lã chã mưa rơi
Buồng không lạnh lẽo u hoài nhớ em!
15.1.2011 Lu Hà
Trăng Ngàn Ở Đâu?
Thơ tiếp từ hai câu ngỏ cuả Diêu Linh
" Anh ôm giấc mộng đi hoang
Biết đâu mà kiếm trăng vàng cho em? "
Được lời như gửi nỗi niềm
Trăng vàng anh hái trái tim chân thành
Kià người thục nữ mắt xanh
Yến oanh nhảy nhót trên cành yêu thương
Nổi trôi trong cõi vô thường
Mấy khi có dịp vấn vương tơ tình
Hôm nay được gặp cô mình
Trăng vàng treo ở nóc đình làng ta!
Yêu em quyết trí leo cao
Bắc thang anh với thế nào cũng xong
Hai tay ôm chặt vào lòng
Trăng vàng hoan hỉ trong lồng ngực em!
Ánh trăng hồi hộp êm đềm
Nỉ non âu yếm lưỡi liềm trăng thanh
Sáng ra lay động bức mành
Vừng dương chiếu sáng tâm tình gió bay!
15.1.2011 Lu Hà
Phận Chẳng Chiều Duyên
hoạ thơ Ngọc Bích
Ngoài hiên thánh thót hạt mưa
Giọt dài giọt vắn sầu thơ càng nhiều
Ta nằm thông gió ngàn reo
Mà lòng sao lạnh mưa chiều lệ tuôn
Nghẹn ngào thổn thức nguồn cơn
Đầm đià má lạnh mưa tuôn giọt sầu
Lâu rồi hoa bướm còn đâu
Đắng cay lạc nẻo u sầu vành môi
Ngổn ngang trăm sự bời bời
Nỗi lòng ta vẫn trái côi thương chàng
Gió bay hồn lạc mê man
Sông tương hoài niệm nước tràn khi xưa
Ô chao sầu muộn tan chưa?
Ngoài hiên le lói tàn mưa nắng mà
Lòng còn sao xuyến ngươì ta
Thương cho duyên phận chỉ là hoài yêu….
11.7.2009 Lu Hà
Phũ Phàng Rong Rêu
tặng nữ văn sĩ Võ Thị Hảo
Tôi say từ phút ban đầu
Mênh mông ánh mắt thiên tư xa vời
Văn chương đài các thức thời
Ngàn năm văn hiến sáng ngời sử xanh
Tấm lòng vằng vặc tâm thanh
Như giòng nước chảy long lanh má hồng
Chim sa cá nhảy vội vàng
Hoa chen kém sắc phấn nồng kém vui
Thuyền quyên yểu điệu mấy ai
Được như nàng Hảo đất trời bao la
Thương dân yêu nước chan hoà
Xót xa lòng mẹ mặn mà tình em
Trước sau trọn vẹn nỗi niềm
Trân thành giản dị trái tim nhân loài
Than ôi! cuộc thế suy đồi
Trần gian bể khổ đắng cay tủi sầu
Tiếm danh bổng lộc sang giàu
Văn nô bồi bút nhà lầu xe hơi
Đọc văn như thể thấy người
Thương người thục nữ nổi trôi giưã giòng
Mác Lê chủ thuyết điên cuồng
Trải bao thập kỷ phũ phàng rong rêu!...
14.12.2010 Lu Hà
Gửi Người Trần Ai
Xúc cảm từ bức tranh thiếu phụ giưã đêm khuya
Hoang vu gió thổi chập chờn
Nỗi niềm oan trái âm hồn hiện lên
Côn trùng rên rỉ triền miên
Đất trời ảm đạm mây đen kéo về
Bóng người con gái não nề
Tóc mây loã xoã bốn bề âm u
Hàng thông xào xạc ngân nga
Quê hương tang tóc biển dâu ngậm ngùi
Giang sơn giấc mộng u hoài
Nhân quyền hạnh phúc xa xôi lạnh lùng
Sài lang ma quái hãi hùng
Tham quan ô lại bi thương giống nòi
Mẹ già vợ guá con côi
Nhà tù cải tạo tương lai chôn vùi
Bức tranh rờn rợn không lời
Đôi dòng xúc cảm gửi người trần ai!
1.11.2010 Lu Hà
Chia Ly
hoạ thơ Người Cô Đơn
Nỗi buồn hiu hắt lòng ta
Tái tê mộng tưởng vào ra góc vườn
Giọt châu lã chã bờ sương
Sầu vương lá rụng mảnh vườn xót bao
Lòng ta khô héo vì xuân
Nắng mưa sầu tủi tìm đường nụ hôn
Hoàng hôn thương bóng ai buồn
Môi son má thắm đắng lòng từ đây
Phương xa em nhớ bên này
Cô đơn anh chỉ trái cây trông thì
Mùi na hương bưởi xa xôi
Bên nhau sớm tối một thời em ơi
Yêu đương ân ái cho đời
Mênh mông một cõi đầy vơi tâm hồn
Sóng lòng sôi dậy nụ hôn
Tim ta lặng đứng trong vùng mờ sương
Giơ tay bấm đốt vui buồn
Mộng trên tiếng nhạc réo nguồn thanh giai
Bây giờ dặm thẳm từ hai
Tình xa dấu bụi đường dài chia ly
24.7.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét