Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2019

Chùm Thơ Tình Dài Số 276


( gồm những bài dài trên 24 câu)

Cung Đàn Dang Dở
cảm cúc khi nghe Thu Hà ngâm video cuối cùng

Nỗi niềm chưa hết đoạn trường
Đời người cung nữ thê lương hãi hùng
Trần gian thống khổ vô cùng
Long đong xuôi ngược bão bùng bể dâu

Chùm Thơ Tình Ngắn 65



Ngại Gì
hoạ thơ Bùi Giáng

Ngại gì biển động gió sương
Tránh sao duyên phận dặm đường ta yêu
Tuổi xuân mưa nắng sớm chiều
Xin em đừng để bóng tà lướt qua
Giang hà để lại nương dâu
Phong trần ảo mộng la đà trời xanh

Chùm Thơ Tình Ngắn 64


Nhớ Một Chiều Thu
hoạ thơ Mai Hoài Thu: Tôi Sợ Lắm Rồi

Vào một chiều thu rụng lá tàn
Chùm hoa phượng vĩ khóc lià tan
Hiu hiu gió thổi buồn se lạnh
Lặng lẽ người đi chẳng ngó ngàng

Chùm Thơ Tình Ngắn 63


Mùa Sau Hội Ngộ
tặng ca sĩ Hồng Nhung và thi sĩ Mỹ Ngọc

Hai cô rực lửa luân hồi
Làm sao tu được bồi hồi nổi trôi
Kiếp sau tôi lại làm người
Đợi nhau dưới gốc cây sồi cô ơi!

Chùm Thơ Tình Ngắn 62


Một Màu Thiên Thai
tặng Michael Rostalski

Xuân về sóng biển mù xa
Hoàng hôn lấp ló bên bờ hoang vu
Kià ai dạo bước ngẩn ngơ
Bóng tà vưà xuống một màu thiên thai

Chùm Thơ Tình Ngắn 61


Mộng Tình Chiêm Bao
tặng ca sĩ Lệ Hải

Em tôi, xinh đẹp nặng lòng
Để anh muốn bế, muốn bồng em lên
Muốn hôn giấc mộng sầu miên
Bướm ong dìu dặt đào nguyên dạt dào ?

Thơ Tình Chùm Số 1.206


Ngày Xuất Gía
tặng nghệ sĩ Trần Thu Hà

Ngày xuất giá muội qua nẻo rẽ
Thuyền sang ngang bao kẻ trông theo
Tòng phu rớm lệ lưng đèo
Con chim chèo bẻo hắt heo gió lùa

Thơ Tình Chùm Số 1.205


Cám Ơn Thi Sĩ Nguyễn Thanh Hoàng

Cám ơn huynh trưởng ngợi khen
Thưa rằng tiểu đệ luyện rèn bấy lâu
Quản chi năm tháng dãi dầu
Lao tâm khố trí mái đầu tuyết sương

Vật Lộn Với Cuộc Sống (9)


Truyện dài của Lu Hà phần 9

Amed chính thức có 3 căn nhà, 2 căn đã được tu bổ sửa chữa lại rất khang trang và đã cho người ở thuê, căn gia đình tôi ở là một căn nhà xuống cấp xập xệ thê thảm, nhưng ông Thổ cũng đòi 800 DM một tháng. Gọi là khoán trắng tao giao tạm căn nhà này cho mày, muốn làm gì thì làm tao cũng mặc kệ, mày muốn quét vôi hay giấy bồi dán tường tao cũng không quan tâm. Miễn là mỗi tháng trả cho tao 800 DM là xong. Tôi biết ông Thổ này rất ranh mãnh, vì ông được nghe đồng hương kể chuyện về gia đình tôi đang chui rúc trong một khu rừng thông hẻo lánh, nơi cùng trời cuôí đất. Nhưng cũng tiện là căn nhà này không bụi bặm như nhà lão Ohm Nazi kiểu mới. Chỉ khổ nỗi  vì gần nhà ông hàng xóm người Đức có sở thích yêu xúc vật. Chúng nó là vật nuôi đâu biết giữ gìn vệ sinh, ăn xong là thải ra nên ruồi nhặng bu đầy. Tuy vậy chỗ ở mới lại gần nhà máy làm việc cũng tiết kiệm được săng nhớt cho tôi, ngòai ra còn có mấy dãy phố liền gần đấy, không còn phải chịu cảnh non cao vực thẳm rừng sâu cô quạnh với những oan hồn chết uổng chập chờn ở khúc đường vòng quanh nhà nữa.

Vật Lộn Với Cuộc Sống (8)


Truyện dài của Lu Hà phần 8

Xưa nay người ta vẫn bảo người tính không bằng trời tính. Công lý thường vẫn bênh vực người lương thiện. Nhưng cái công lý đó cũng không phải do ông trời hay một cá nhân nào đó taọ dựng ra. Nhiều nơi trên thế giới vẫn còn các vụ án oan ngút trời không biết đổ vấy cho ai thì đổ luôn cho số mệnh. Tài mệnh tương đố theo cách lý giải của cụ Nguyễn Du theo nguyên lý nhà Phật là bởi tại cái nghiệp. Cái gì cũng đổ cho nghiệp chưa hẳn là công bằng, kẻ ác sẽ lợi dụng để duy trì quyền thống trị. Sinh thời gần cuối đời cụ Nguyễn Du vẫn khao khát một lần được đi thăm nước Pháp những khái niệm tự do dân chủ bình đẳng bác ái cộng hòa đa đảng nghị viện lần đầu tiên cụ được nghe từ cửa miệng một thủy thủ Pháp, viên thủy thủ được vua Gia Long phong tước hầu và lấy vợ Việt Nam nhưng chỉ là cái danh hiệu rỏm và quyền lực chả có gì. Bổng lộc do nhà vua cấp cho hàng tháng, mật vụ lính kín của triều đình luôn theo dõi nhất cử nhất động lời ăn tiếng nói. Tai vách mạch rừng không dám phát ngôn suy nghĩ riêng công khai sợ bị quy chụp là phản động có ý đồ lật đổ triều đình.

Vật Lộn Với Cuộc Sống (7)


Truyện dài của Lu Hà phần 7

Cái trò kiện cáo liên miên giữa tôi và lão già Ohm cứ tháng này qua tháng khác không có hồi kết thúc. Ohm như con nghiện say đòn kiện cáo, càng kiện càng hăng. Ohm không thể hiểu nổi tại sao kiện vụ nào cũng thua trắng bụng vụ ấy? Ohm lồng lộn  điên tiết lên, Ohm đến các cơ quan nhà nước lăn hết phòng nọ đến ban kia. Ở đâu người ta cũng kêu ca phàn nàn về tôi, họ bảo tôi đòi hỏi quá nhiều. Tôi đã nhẵn mặt ở đây nhất là phòng thanh thiếu niên và phòng xã hội. Họ khuyến khích Ohm cứ kiện hăng lên nữa. Công lao Ohm tu bổ căn nhà đổ nát đó và Ohm có quyền thu lại vốn.

Vật Lộn Với Cuộc Sống (6)


Truyện dài của Lu Hà phần 6

Cuộc chiến tranh tay đôi giữa tôi một chiến sĩ theo nền cộng hòa  tự do dân chủ đấu tranh cho quyền lợi gia đình và lão Ohm một tên Neon Nazi vì quyền lợi cá nhân tham lam ích kỷ cố chấp hại người, càng ngày càng gia tăng. Ohm điên cuồng vì cứ tưởng vay tiền của ngân hàng mang sổ đỏ ra để thế chấp, tu bổ lại căn nhà đổ nát ngót hơn 200 năm nay từ thời  Napolen Ponaparte và Oto von Bismarck còn cởi truồng mặc quần thủng đít.  Ohm tự hào căn nhà của y là di sản văn hóa, là đài tường niệm do tiền nhân để lại. Tiền cho thuê nhà mà Ohm thu lại đang từ 1.000 DM sau rút lại chỉ còn 400 DM theo quyết định của tòa án huyện và cho tôi thời hạn trong 3 tháng phải dọn nhà. Nếu không tìm được nhà mới có thể gia hạn, nếu có lý do chính đáng trình bay trước tòa án. Tư tưởng Nazi dù cũ hay mới vẫn là một căn bệnh trầm kha. Nước Đức kể từ đại chiến 2 sau khi Hitler tự tử trong hầm ngầm cố thủ, tưởng như đã đứt đuôi con nòng nọc, nhưng nó lại được phục hồi sống lại dưới chế độ Margot và Erich Honnecker. Tôi tự hỏi một thế hệ thanh thiếu niên ở phần Đông Đức trước đây, họ từng là đoàn viên thanh niên FDJ và tổ chức thiếu niên Ernst Thämann họ được giáo dục bởi một mớ lý thuyết cộng sản chủ nghĩa giáo điều và tinh thần dân tộc hẹp hòi theo kiểu phát xít kiểu mới, họ sẽ lớn lên cả trong thời gian toàn nước Đức thống nhất họ sẽ là đảng viên các đảng cầm quyền và đối lập, họ sẽ là sĩ quan công an quân đội, luật sư, thậm chí là bộ trưởng các tiểu bang liệu trong tâm hồn họ hoàn toàn lành mạnh không bị nhuộm đen tẩy não bởi Hitler và vợ chồng Honnecker mà cha ông cô dì chú bác để lại cho họ? Họ có còn bài trừ người Do Thái và các dân tộc khác không?

Vật Lộn Với Cuộc Sống (5)


Truyện dài của Lu Hà phần 5

Do thân thế nguồn gốc khác nhau, do hoàn cảnh sinh trưởng khác nhau, do cách nuôi dạy từ nhỏ khác nhau nên tính cách của tôi và ông Ohm hoàn toàn trái ngược nhau.
Tôi được cả một hệ thống ông bà cha mẹ dòng tộc họ hàng hai bên nội ngoại chăm lo bù chi bút chít từ nhỏ, được nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa. Tôi thừa hưởng cái phúc hậu cái trí nhớ dai của người mẹ, cái tinh khôn ranh mãnh lọc lõi lắm mưu nhiều kế của người cha. Còn Ohm được những tên phát xít bần tiện ích kỷ tham lam dã man ngu dt nuôi dạy từ nhỏ.

Vật Lộn Với Cuộc Sống (4)


Truyện dài của Lu Hà phần 4

Tôi và ông già Ohm thuộc hai thế hệ, ông già này đáng tuổi cha chú tôi. Tôi may mắn được sinh ra trong một gia đình nho giáo, thuộc vào tầng lớp trưởng giả trong làng. Ông bà nội tôi trực tiếp nuôi dưỡng giáo dục, nên tôi cảm thấy gần gũi hơn cha mẹ. Anh em họ mạc hai bên nội ngoại cô dì chú bác đều quan tâm săn sóc tôi. Tôi có một tuổi thơ tuyệt đẹp không ai hà hiếp áp bức mắng chửi tôi. Tôi không cần phải rèn rũa kỷ luật tập thể như ông Ohm trong trường nuôi dạy thanh thiếu niên Jugendhitler. Tôi không phải hàng ngày vào buổi sáng chào cờ chữ vạn, cái thập ngoặc đen ngòm mà Hitler thuổng lại hình mẫu bên Đạo Phật nhưng lại mang ý nghĩa chết chóc trái ngược với Phật Tổ gồm 32 tướng tốt. Tôi chẳng cần hát bài ca suy tôn lãnh tụ, mà lãnh tụ đó thực chất chỉ là một ngã lưu manh ích kỷ cá nhân không đáng được suy tôn, mà hàng ngày ông Ohm cứ phải giơ tay chào Heil Hitler ở trại trẻ mồ côi. Tâm hồn tôi là một màu xanh của sự sống yêu thương tha nhân, màu tím bác ái của thơ ca nhạc họa của sự chân thành. Tâm hồn Ohm thì ngược lại bị bộ máy tuyên truyền của Goebbel nhuộm đen đi và bị tẩy não quá nặng.

Vật Lộn Với Cuộc Sống (3)


Truyện dài của Lu Hà phần 3

Tôi vin vào chuyện 2 quán trọ GM, quán trọ vợ chồng nhà người Đức và Ba Lan phục vụ không chu đáo. Nhất là quán mẹ con mụ GM nên tôi lần khân không chịu trả tiền cho trung tâm tỵ nạn gọi là Übergangwohnheim. Số tiền phòng xã hội trả vào tài khoản riêng tôi chuyển hết sang cho trường dạy lái xe ô tô. Có bằng lái lại có chỗ làm ổn định tôi mua ngay ô tô. Có ô tô thật là lợi hại vô cùng tôi tìm ngay được căn nhà hẻo lánh giữa rừng thông. Mua một cái xe Nhật giá 15 ngàn DM, tuy phải trả góp hàng tháng quả là một sai lầm. Phòng xã hội giảm trợ cấp cho gia đình tôi 20%, họ yêu cầu tôi phải bán ô tô đi. Bây giờ tôi ngán ô tô mới lắm, hay xe dùng lại giá cao. Với tôi chỉ cần một chiếc ô tô cũ giá 500 € hay 1.000 € là đủ. Xe nào dù cũ hay mới tốt hay dở thì cứ 2 năm lại kiểm tra kỹ thuật một lần. Nhiều cặp vợ chồng từ Nga, Đông Đức hay các nước cộng sản Đông Âu kể cả người Việt đã ly di vì nợ nần, vì thích mua sắm đồ sịn. Thất nghiệp nhưng lại mua những cái xe Audi giá 50 ngàn Euro. Xin nhớ cho là mãi tới năm 1999 thì nước Đức mới chính thức bỏ đồng D-Mark để tiêu đồng Euro. Vì tham lam vật chất tôi mua cái Nissan chả khác chi phải cung phụng nuôi dưỡng bố già, nay ốm mai đau. Chỉ một cái sổ mũi hắt hơi thôi là lo cuống lên.

Vật Lộn Với Cuộc Sống (2)


Truyện dài của Lu Hà phần 2

Đời tôi viết đến đây nhìn lại là một chuỗi dài những cái khôn ngoan ranh mãnh và ngu dại dồn đuổi nhau hoài. Cũng may mà tôi khôn nhiều hơn ngu nên tôi đến ngày nay vẫn còn nguyên vẹn thần trí và thể xác để ung dung nhẩn nha hàng ngày để viết truyện dài kể về đời tôi cho thiên hạ đọc. Để phòng khi tôi ra đi vĩnh biệt thế giới này để các bạn trên Facebook hay trên các trang mạng Internet khỏi ngỡ ngàng đột ngột và hỏi nhau thi sĩ văn sĩ Lu Hà là ai ?

CHƯƠNG XIII. Vật Lộn Với Cuộc Sống (1)


Truyện dài của Lu Hà phần 1

Xâ hội tư bản không phải là thiên đường, không phải là miền đất hứa mà Chúa đã ngỏ ý ban cho ông Abraham là thủy tổ của người Do Thái và người Ả Rập, cũng chưa hẳn là nơi đất lành thì chim đậu, không phải hễ ai đến đây là có thể bốc được của trời. Nhưng ở đây người ta có quyền học tập, lao động, làm việc hết sức mình và có quyền lười biếng. Lười biếng thì ít tiền, lười thối thây ra nghĩa là chả làm gì cả động đậy đến chân tay, lười đến mức không thèm có gia đình, không vợ không con cũng chả sao, không nhà không cửa thì là vô gia cư bụi đời mà người Đức quen gọi là: “Asoziale và Lumpenproletariat“ Asoziale là tiếng gọi khinh miệt đã có từ thời Đức quốc xã Hitler. Còn cái gọi là vô sản lưu manh, vô sản rẻ rách “ Lumpenprotariat” lại chính từ cửa miệng ông tổ cộng sản Các Mác nói ra. Vậy Hitler có khác chi con đẻ của Các Mác? Nhưng dưới chế độ nhà nước tư bản Đức họ vẫn được nhận tiền cứu trợ của phòng xã hội 10  Euro hàng ngày. Theo tôi là đủ để ăn no mỗi ngày  để duy trì mạng sống với điều kiện không bia bọt thuốc sái. Người nước ngoài với lý do tỵ nạn đến đây  tìm kiếm tự do  gọi là Asyl cũng được nhận được khoảng 143 € đến 150 € một tháng.