Truyện dài của Lu Hà phần 6
Cuộc chiến tranh tay đôi giữa tôi một
chiến sĩ theo nền cộng hòa tự do dân chủ
đấu tranh cho quyền lợi gia đình và lão Ohm một tên Neon Nazi vì quyền lợi cá
nhân tham lam ích kỷ cố chấp hại người, càng ngày càng gia tăng. Ohm điên cuồng
vì cứ tưởng vay tiền của ngân hàng mang sổ đỏ ra để thế chấp, tu bổ lại căn nhà
đổ nát ngót hơn 200 năm nay từ thời
Napolen Ponaparte và Oto von Bismarck còn cởi truồng mặc quần thủng đít.
Ohm tự hào căn nhà của y là di sản văn
hóa, là đài tường niệm do tiền nhân để lại. Tiền cho thuê nhà mà Ohm thu lại
đang từ 1.000 DM sau rút lại chỉ còn 400 DM theo quyết định của tòa án huyện và
cho tôi thời hạn trong 3 tháng phải dọn nhà. Nếu không tìm được nhà mới có thể
gia hạn, nếu có lý do chính đáng trình bay trước tòa án. Tư tưởng Nazi dù cũ
hay mới vẫn là một căn bệnh trầm
kha. Nước Đức kể từ đại chiến 2 sau khi Hitler tự tử trong hầm ngầm cố thủ, tưởng
như đã đứt đuôi con nòng nọc, nhưng nó lại được phục hồi sống lại dưới chế độ
Margot và Erich Honnecker. Tôi tự hỏi một thế hệ thanh thiếu niên ở phần Đông Đức
trước đây, họ từng là đoàn viên thanh niên FDJ và tổ chức thiếu niên Ernst
Thämann họ được giáo dục bởi một mớ lý thuyết cộng sản chủ nghĩa giáo điều và
tinh thần dân tộc hẹp hòi theo kiểu phát xít kiểu mới, họ sẽ lớn lên cả trong
thời gian toàn nước Đức thống nhất họ sẽ là đảng viên các đảng cầm quyền và đối
lập, họ sẽ là sĩ quan công an quân đội, luật sư, thậm chí là bộ trưởng các tiểu
bang liệu trong tâm hồn họ hoàn toàn lành mạnh không bị nhuộm đen tẩy não bởi
Hitler và vợ chồng Honnecker mà cha ông cô dì chú bác để lại cho họ? Họ có còn bài
trừ người Do Thái và các dân tộc khác không?