Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2019

Chùm Thơ Tình Ngắn 64


Nhớ Một Chiều Thu
hoạ thơ Mai Hoài Thu: Tôi Sợ Lắm Rồi

Vào một chiều thu rụng lá tàn
Chùm hoa phượng vĩ khóc lià tan
Hiu hiu gió thổi buồn se lạnh
Lặng lẽ người đi chẳng ngó ngàng


Phấp phới mà sao cánh trắng hiên
Con chim lẻ bạn chỉ than phiền
Lòng ai vẫn cứng chai như đá
Hờ hững trên đường chẳng chút riêng!

Tôi nhớ muà thu chuyện dở dang
Hồn tôi thơ thẩn chốn hồng hoang
Thương trời cố quốc xa vời vợi
Tà áo em bay lộng gió ngàn...

Em ở cuối trời anh vẫn đây!
Tháng năm béo tốt chẳng hao gày
Nhớ em ân hận sầu thu thảo
Thu đến thu đi nợ chất đầy...

Em nhé qua rồi tội lỗi sao
Hồn anh chết đắng gió thu hao
Chiều nay lững thững trên hè phố
Lá rụng nôn nao ở xứ nào?

12.11.2011 Lu Hà




Nhớ Nàng Nguyệt Nga

Vằng vặc trăng thu soi lịch sử
Nguyệt Nga muôn thuở với non sông
Cùng anh khởi nghiã vì dân nước
Sống chết màng chi một mảnh hồng

Phế hưng quốc sự trò dâu biển
Miếu nhỏ hồn hoa nắng dãi dầu
Quận chuá phong tư cùng áng nguyệt
Bướm ong say đắm gió mưa sầu

Bòng bưởi vui cùng hoa đại nở
Thiên thu vạn đại giấc mơ tiên
Thái Chân Ngọc Nữ về thiên quốc
Yểu điệu xinh tươi ánh mắt huyền

Lữ khách dừng chân chiều ảo mộng
Miếu nhỏ thần tiên cạnh suối chuà
Đường về Yên Tử không xa lắm
Ngây ngất hoàng hôn thấy bóng Nga!

thơ khi đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Miếu Nhỏ
20.8.2012 Lu Hà

Trích: Miếu Nhỏ

Miếu nhỏ thờ công chúa Nguyệt Nga
Linh thiêng phúc địa lập miếu bà
Trấn giữ cửa rừng Linh Sơn Tử
Bòng thơm đại trắng một đời hoa.

Hoàng quang Thuận




Nhớ Người Em Gái Quê Hương
viết tặng Vanessa Le

Nhớ em như hạt sương sa
Hạt rơi tàu lá hạt ra cánh đồng
Tình em như đóa sen hồng
Hiến dâng cho cả cõi lòng mưa bay

Thương em bao nỗi đắng cay
Năm canh rầu rĩ vơi đầy chứa chan
Tháng ngày chỉ biết lo toan
Mưu sinh bươn bả gian nan tủi hờn

Hẹn thề chung thủy nước non
Hai vai gánh cả giang sơn nhà chồng
Hỡi người em gái quê hương
Nương dâu đồi cọ má hồng phôi phai

Chẳng buồn nghĩ tới ngày mai
Vầng trăng nghèn nghẹn u hoài mãi thôi
Đời em cực khổ lắm rồi
Thắt lưng con cún tả tơi rã rời

Anh nay ở cuối chân trời
Trùng dương sóng vỗ lệ rơi đoạn trường
Dẫu rằng tơ ngó còn vương
Trăm năm lỡ hẹn bụi đường ly tao

1.5.2014 Lu Hà




Nhớ Nợ
viết tặng Bùi thị Minh Hằng

Trại giam hun hút con đường
Bùn lầy cát bụi thảm thương u hoài
Nhớ sao món nợ trần ai
Dòng đời xô đẩy canh dài lệ chan…!

Bạn gìa xin chớ phàn nàn
Ân tình chi để thế gian mấy người
Trả vay vay trả bao đời
Quên làm sao được một thời mây trôi…

Bên song cửa sổ mưa rơi
Nỗi buồn hiu hắt tả tơi cõi lòng
Bao giờ chim được sổ lồng ?
Tự do đôi cánh xuân hồng lại tươi…

Mong người thứ lỗi cho tôi
Mai này trả lại nghĩa đời thảnh thơi…!
Tâm hồn xơ xác chơi vơi
Cảnh đời ngang trái xa xôi mịt mờ…!

cảm tác từ tâm ý Bùi thị Minh Hằng: Nhớ Món Nợ Của Bạn
27.4.2013 Lu Hà



Nhớ Thương Thổn Thức
cảm xúc khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Bâng Khuâng

Mấy ai hiểu được lòng tôi
Đôi khi vắng vẻ nhớ người em yêu
Nôn nao vào những buổi chiều
Hoàng hôn buông thả chim kêu rã rời

Nhớ thương sao xuyến bồi hồi
Loài chim di xứ xa xôi cuối trời
Lá thu rơi rụng tả tơi
Xuân tàn hiu hắt nửa đời héo hon

Giận hoài biển cả sóng cồn
Trùng dương cách trở mảnh hồn thơ ngây
Bồn chồn giây phút đắm say
Bàng hoàng tiếng gọi vơi đầy nỉ non

Hàng hiên lã chã mưa tuôn
Bâng khuâng ray rứt nụ hôn hững hờ
Mộng tình như áng sương mờ
Trong mơ nỡ trách điêp hồ rửng rưng

Bao giờ ong bướm tưng bừng
Long lanh đáy mắt thơm lừng môi son
Trần gian oanh yến đòi cơn
Thư cưu trống mái bên hòn đá xanh…!

30.4.2013 Lu Hà



Nhớ Trái Bầu Non

Một lòng nhớ trái bầu non
Của cô hàng xóm mới tròn đôi mươi
Sáng ra tôi thấy cô cười
Sương còn ngậm hạt lả lơi dạt dào

Hương thơm ngây ngất ngọt ngào
Tóc mây lõa xõa rì rào thông reo
Ngẩn ngơ chiếc lá bay vèo
Vườn trầu xanh ngắt hắt heo trái bầu...

Xa quê vượt suối băng cầu
Hồn tôi vương vấn trái bầu yêu thương
Cám ơn trời đất hóa công
Mà sao tôi vẫn buồn lòng bầu ơi!

Trái bầu thổn thức chơi vơi
Đời trai viễn xứ ở nơi chốn nào?
Hôm nay vẫn thấy cồn cào
Trái bầu hết rắn má đào dần phai...

2.11.2013 Lu Hà



Như Chim Liền Cánh
tặng Candice Phi Phi

Bâng khuâng kià mái tóc đen
Hồn tôi ngây ngất bóng đèn xôn xao
Lúc này đêm đã về khuya
Lòng còn thổn thức bước vào chiêm bao

Mặc cho tình cảm dạt dào
Rèm buông trướng phủ ngọt ngào thâu canh
Tỉ tê muốn rủ cô mình
Như chim liền cánh trời xanh dập dìu

Bay ra bồng đảo hoang vu
Hai con trống mái trên bờ thư cưu
Quan quan tại hạ chi châu
Thuyền quyên yểu điệu má đào nôn nao

Quây quần cùng với tiên nga
Giấc mơ Từ Thức canh gà thoảng qua
Sáng ra tỉnh dậy rầu rầu
Phi Phi đi mất bơ vơ tủi sầu

Hàng hiên lã chã mưa trào
Thinh không vắng vẻ kiếp nào thực đây?

20.2.2011 Lu Hà



Như Có Điều Muốn Nói
tặng ca sĩ Lệ Hải

Một tấm ảnh như có điều muốn nói
Nhắn gửi anh hạt muối xa xôi
Mặn mà xao xuyến người ơi!
Tình là biển cả chơi vơi mãi hoài

Chuyện hoa bướm trần ai một thuở
Cánh bèo trôi chăng chớ nơi nao
Văn nhân thục nữ lao đao
Đa tình cổ hận bến nào gặp nhau?

Anh đã đợi giang đầu nhật nguyệt
Giọt sương rơi da diết chứa chan
Lòng em cơn sóng ngút ngàn
Hàng Nga nhỏ giọt trần gian cảm phiền

Ồ ánh mắt thôi miên thầm bảo
Bởi kiếp này duyên lỡ tằm tơ
Lá dâu hờ hững bơ vơ
Trời cao vằng vặc nào ngờ đâu anh?

Kìa tiếng sét mầm xanh hoa nở
Chút hồn thơ rạng rỡ nụ cười
Thôi thì nhắn nhủ cho đời
Trăng thu vằng vặc nguyện soi sáng lòng.

7 giờ sáng 9.11.2013 Lu Hà



Như Cởi Tấm Lòng
tặng cô gái trên Facebook

Được nhời như cởi tấm lòng
Rằng cô đâu có dễ dàng đi tu
Xuân thì đang độ nở hoa
Tu thì tiếc lắm ta bà đang vui

Đường về Tây Trúc xa xôi
Thôi thì ở lại cùng tôi kiếp này
Bao nhiêu oan trái đắng cay
Hồn thơ chia sẻ vơi đầy nỉ non

Đêm khuya chung mảnh trăng ngàn
Tâm hồn rạo rực đừng buồn nghe cô
Mấy dòng nhắn nhủ từ xa
Chúc cô an lạc qua bờ tương tư

Ái hà bể khổ sầu đưa
Yên bề gia thất cưả nhà bình an!

10.2.2011 Lu Hà




Như Đám Bèo Trôi

Đời tôi như đám bèo trôi
Lênh đênh chìm nổi biển khơi mịt mù
Bao nhiêu cay đắng âu sầu
Làm ngươì lữ khách tìm đâu là nhà

Tha hương lục điạ ta bà
Tấm thân trầm gưỉ nhờ vào người ta
Đất lành chim đậu tự do
Đắp xây cuộc sống mộng cầu tương lai

Ngày tàn tháng cạn đêm dài
Năm canh hoen lệ bao ngươì trầm luân
Lần hồi cơm chẳng có ăn
Bưã no bữa đói bạo tàn thẳng tay

Tự do dân chủ hiếm hoi
Món đồ xa xỉ quê tôi xói mòn
Rêu rao yêu nước thương dân
Độc tài đảng trị chết dần trong tim

Bao muà phượng nở cúc tàn
Mà tôi vẫn cứ âm thầm xót thương...

12. 5. 2008 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét