Cô Trần Kiều Ngọc này chỉ đáng tuổi con gái đầu lòng của
tôi. Nhờ cơ duyên may mắn nào đó do trời xui khiến mà vô tình tôi đụợc xem một
clip cô kể về cuộc đời cô từ chuyện mới học dở lớp 2 ở Việt Nam rồi sang Mỹ, học
trường Mỹ nhớ Viêt Nam thèm nói tiếng Việt mà tự đến thư viện đọc sách tiếng Việt
toàn là những tác phẩm nổi tiếng của tự lực văn đoàn và cả truyện tam quốc nữa.
Truyện Tam Quốc Chí ngày xưa khi
học lớp 3 trường làng tôi cũng đọc hết 12 tập,
còn sách của tự lực văn đoàn dưới mái trường xã hội chủ nghĩa thì làm gì có mà
đọc. Tôi rất ngưỡng mộ trí nhớ dai của cô gái này. Tôi cảm động lắm khi cô xin
bố mẹ cho về Việt Nam đi tu theo dòng Kitô giáo, thăm trại cùi bế các em bé Việt
Nam mà rơi nước mắt.
Trở lại Mỹ cô học nghành luật và trở thành luật sư. Vì tấm
lòng yêu thương tha nhân kính Chúa muốn học tập noi gương dấn thân cứu dỗi nhân
loại của Chúa Jesus. Cụ thể cô xót thương cho thân phận người Việt dưới ách cai
trị độc tài cộng sản và dân tộc này dang dần dần bị Hán hóa, đất nước này lại
rơi vào tay Tàu trở lại thời kỳ 1000 năm nô lệ. Từ nhiều năm cô trăn trở hỏi
xin ý kiến các bậc tiền bối cha chú từng là sĩ quan quân lực Viêt Nam cộng hòa,
có cách nào dẹp bỏ chế độ phi nhân bản này không? Cô có khát vọng tập hợp mọi tầng
lớp thanh niên trí thức Việt Nam toàn cầu, tổ chức đại hội kiểu Diên Hồng nhưng
không phải cho các bô lão chủ xướng mà do giới trẻ cầm chịch lấy tên chính danh
là: Con đường nhân bản Việt Nam và Con đường Việt Nam.
Một ý tưởng tuyệt vời lần đầu sảy ra ở hải ngoại không đơn
giản chỉ là hát hò như kiểu đền ơn anh để quyên tiền ủng hộ thương phế binh Việt
Nam cộng hòa còn bị kẹt lại ở Việt Nam. Đây là một đại hội nhằm tập hơp những bộ
óc trẻ tuổi thông minh ưu tú nhất để bàn về công cuộc cứu quốc dẹp bỏ chế độ
công sản phi nhân tính ở quê hương Việt Nam. Các đảng phái, hội đoàn, tôn giáo
chính kiến khác nhau miễn là có lòng yêu thương tổ quốc giống nòi cùng nhau thảo
luận tranh luận rất công khai tự do dân chủ, mọi người tha hồ mà tuôn châu nhả
ngọc chính trị văn thơ vân vân và vân vân...Thật là hiếm có và độc đáo, lần đầu
tiên sảy ra ở hải ngoại. Chắc hẳn cộng sản, chính quyền Hà Nội rất căm tức vì ở
hải ngoại tự nhiên lại có đại hội này trong bối cảnh cung đình Việt Nam cắn xé
tủ tiêu nhau, người Tàu tức China ồ ạt tràn qua biên giới, các công ty Tàu sả độc
hủy hoại môi trường. Nên Hà Nôi sẽ tìm cách đánh phá ngăn cản là cái chắc. Mục
tiêu chính là nhằm chính cô Trần Kiều Ngọc này. Vẩn là theo thủ đoạn miếng võ
Sơn Đông cổ truyền từ thời Mao Trạch Đông: Khai thác mâu thuẫn phân hóa nội bộ,
minh tu Sạn Đạo ám độ Trần Thương. Dương đông kích tây tung hỏa mù, tung tin thất
thiệt nói thế mà không phải thế, nói zậy
mà không phải zậy, tạo ra sự hiểu lầm nhiễu loạn thông tin tư duy . Tại sao lại
là Trần Kiều Ngọc? Vì Trần Kiều Ngọc là luật sư thứ thiệt, không phải bằng gỉa,
có khả năng tập hợp lãnh đạo thanh niên một đối thủ nặng ký với Nguyễn Phú Trọng,
Nguyễn Xuân Phúc, Trần Đại Quang, Ba Dũng toàn những ngã vô lại vô học.
Muốn đánh gục Trần Kiều Ngọc phải tìm sơ hở, không có sơ hở
thì bới lông tìm vết, bới lá tìm sâu, bắt bẻ từng củ hành củ tỏi, tìm từng câu
chữ mà cô Ngọc phát biểu có thể chế biến lợi dụng được, trẻ tư sợi tóc phân
tích suy luận linh tinh bóp méo tinh thần bản chất đại ý câu chữ. Cộng sản may
mắn không phải dùng tụi dư luận viên, ngu lâu, ngu dai, ngu khốn khổ khốn nạn gồm
80 ngàn tên ở Việt Nam tấn công mà có ngay chính những người chống cộng rỏm chống
cộng nửa mùa, chống cộng theo thị trường mà cả những người muốn chống cộng thật
nhưng thích làm lãnh tụ, thích nổi tiếng, chơi trội mà ghen tỵ đố kỵ? Rồi họ
cũng lăn xả vào chống Kiều Ngọc để hy vọng được chia tí đỉnh chung? Tôi rất
thông cảm thấy thương cô Kiều Ngọc này khi sang Mỹ mới 7 tuổi nên cô quen sống
chân thật, thành thật theo nền giáo dục nhân bản văn hóa phương tây, cha mẹ hết
lòng yêu thương chiều chuộng cô không quen cái tính khôn vặt thớ lợ ranh ma qủy
quái của người Việt? Một người sống cách xa mái trường xã hội chủ nghĩa thì khó
mà có thể nhồi sọ mua chuộc hủ hóa nhân cách mà làm tay sai cho cộng sản được.
Trong khi nước nhà lâm đầu đại nạn, công an tự do đánh chết
người trong đồn hàng loạt, côn đồ xông vào tận giáo sứ muốn thủ tiêu cả Cha đạo,
Tàu tập trận cách bờ biển Đà Nẵng vài chục cây số, cá chết, thuốc gỉa, giết người
công khai thì lại làm ngơ cứ lăn xả vào chống Kiều Ngọc. Tôi không hề nghe thấy
Kiều Ngọc nói con đường nhân bản và con đường Việt Nam không chủ trương chống cộng
sản bao giờ? Mà họ cứ xưng xưng hô hoán Trần Kiều Ngọc tuyên bố không chống cộng
sản mà chỉ bàn về từ thiện? Không chống cộng sản thì chống cái con mả mẹ gì?
Xin lỗi tôi chịu không nổi. Họ có ý so sánh gán Trần Kiều Ngọc giống vụ Trúc Hồ
vận động xin chữ ký ủng hộ Việt Khang rồi dùng số chữ ký đó ủng hộ chính quyền
Hà Nội vào ủy ban nhân quyền thuộc liên hợp quốc, nhập nhằng lận trắng con đen
để hạ uy tín Trần Kiều Ngọc cũng dính dáng đến Viêt Tân gì đó.
Này nhé nếu tôi không điếc lác thì trong clip tôi nghe cô Trần Kiều Ngọc giải thích rõ ràng mạch lạc, ý cô là: Bây giờ ở hải ngoại nói chữ chống cộng sản là bình thường nhưng ở Việt Nam những vùng thôn quê hẻo lánh như cái trại cùi trại hủi mà cô Ngọc từng tới đó nói chống cộng họ không hiểu. Vậy muốn vận động họ chống nhà nước độc tài hiệu qủa thì ta nói chống cái ác xuất phát từ trong trái tim nhân từ của Chúa mà chống lũ qủy Sa Tan cừu giống nòi. Tôi hiểu đại ý cô Trần Kiều Ngọc muốn nói vậy. Cô nhấn mạnh cái chính là người Việt quốc nội phải tự đứng lên chứ đừng làm kiểu Đại Lãn há miệng chờ sung, đừng ỷ nại người nước ngoài hay đồng bào hải ngoại giải phóng cho. Người ta nói rất có lý có tình ân cần thực tế cụ thể như vậy mà nỡ lòng nào bẻ quặt cậu nói bóp méo đi, già mồm cưỡng từ đoạt lý vú cả lấp miệng em, còn vu khống trắng trợn nghi ngờTrần Kiều Ngọc là tay sai cộng sản, cộng sản nằm vùng đổi trắng thay đen một cách khốn nạn bỉ ổi như vậy?
Này nhé nếu tôi không điếc lác thì trong clip tôi nghe cô Trần Kiều Ngọc giải thích rõ ràng mạch lạc, ý cô là: Bây giờ ở hải ngoại nói chữ chống cộng sản là bình thường nhưng ở Việt Nam những vùng thôn quê hẻo lánh như cái trại cùi trại hủi mà cô Ngọc từng tới đó nói chống cộng họ không hiểu. Vậy muốn vận động họ chống nhà nước độc tài hiệu qủa thì ta nói chống cái ác xuất phát từ trong trái tim nhân từ của Chúa mà chống lũ qủy Sa Tan cừu giống nòi. Tôi hiểu đại ý cô Trần Kiều Ngọc muốn nói vậy. Cô nhấn mạnh cái chính là người Việt quốc nội phải tự đứng lên chứ đừng làm kiểu Đại Lãn há miệng chờ sung, đừng ỷ nại người nước ngoài hay đồng bào hải ngoại giải phóng cho. Người ta nói rất có lý có tình ân cần thực tế cụ thể như vậy mà nỡ lòng nào bẻ quặt cậu nói bóp méo đi, già mồm cưỡng từ đoạt lý vú cả lấp miệng em, còn vu khống trắng trợn nghi ngờTrần Kiều Ngọc là tay sai cộng sản, cộng sản nằm vùng đổi trắng thay đen một cách khốn nạn bỉ ổi như vậy?
Này nhé, những người thực sự trí thức có trí tuệ cao họ đều
hiểu chủ nghĩa cộng sản, chủ nghĩa Mác Lê Nin đã vào thùng rác của lịch sử.
Liên hiệp Âu Châu ra nghị quyết ngăn cấm tuyên truyền chủ nghĩa cộng sản. Thực
tế chủ nghĩa cộng sản không còn tồn tại ở Việt Nam mà bản chất chế độ Hà Nội là
nhà nước quân phiệt công an trị, tư bản đỏ rừng rú. Nhưng bô sậu trung ương các
xứ quân sợ mất quyền lợi nên họ cứ bám lấy cái váng của chủ nghĩa cộng sản. Sẵn
cái đảng vẫn còn đó thì cứ đội danh công sản đi thì đã chết ai. Nhưng bản chất
họ chẳng có lý tưởng cộng sản quái gì. họ chỉ là những con sâu mọt cơ hội thủ
ác.
Người cộng sản từ thời Việt Minh bóng tối, cướp chính quyền
phế truất vua Bảo Đại trong khi Việt Nam đã là một nhà nước độc lập có chính phủ
lập hiến pháp trị rõ ràng thì họ cướp chính quyền chính phủ hợp phái, đánh đổ nội các Trần Trọng
Kim. Pháp đã rút về nước, Nhật đầu hàng đồng minh thì chính ông Hồ lại khăn gói
qủa mướp năn nỉ xin Pháp trở lại Đông Dương, ông Hồ ký hiệp định sơ bộ bán một
phần lãnh thổ cho Pháp, rồi theo lệnh Tàu phản Pháp, đánh Pháp, rồi lợi dụng
mâu thuẫn Nga -Tàu theo miếng võ cổ truyền phân hóa nội bộ khai thác mâu thuẫn
để tranh thủ viện trợ xua quân xâm lược miền Nam. Cuối cùng ngày nay là đảng cộng
sản dâng nước cho Tàu. Trước tình tình trạng đó cô Trần Kiều Ngọc vận động
thanh niên mở đại hội nhằm qui tụ những người trẻ tuổi những thanh niên ưu tú
nhất ngõ hầu tìm ra sách lược giải pháp chính trị cứu nước ta đang trên đà bị diệt
chủng. Đúng là chó cắn áo rách, không tập trung sức lực mà hỗ trợ đồng bào quốc
nội thì một lũ con cháu Lạc Hồng bất tài hèn mọn lại tranh nhau đấu tố mạt sát
cô Trần Kiều Ngọc chỉ vỉ một câu nói nghe không thủng lỗ tai, không hiểu đúng ý
nghĩa là đám đầu gà óc bã đậu. Cái ngã Anhcalu gì đó xỉ nhục cô Đoàn Thị Thùy
Dương là đĩ điếm mới bị tôi viết bài mắng cho bạc mặt, nhưng vẫn chứng nào tật ấy
cũng vẫn là y tấn công cả cô Trần Kiều Ngọc. Tương lai giống nòi Việt Nam không
thể đặt cọc lên lũ chống cộng đểu này được hay lên tụi công an dân phòng dư luận
viên mà phải nhờ vào lực lượng thanh niên trí thức Việt có ăn học tử tế có hiểu
biết và có tấm lòng thành thực yêu thương tổ quốc giống nòi.
Tôi vừa mới ngủ dậy, tôi thấy nên vào trang cô Trần Kiều
Ngọc để xem qua phản ứng của thiên hạ viết gì về những ý kiến của tôi mà nửa
đêm hôm qua tôi viết? Họ chả có ý kiến chi hết, không lẽ lời tôi viết như nước
đổ lá khoai nước đổ đầu vịt? Người Việt mình ngộ thật, nhưng thấy một khối lượng
comment khinh khủng dài dằng dặc dưới tựa đề của cô Trần Kiều Ngọc: "
Không bao giờ mất giờ đáp lời kẻ chỉ trích "
Cô Trần Kiều Ngọc trích dẫn lời Đức Chúa Jesus trong kinh
thánh.
Kinh thánh thì hễ cứ ai là Kitô giáo đều đọc cả, nghĩa là
cô Trần Kiều Ngọc vẫn chưa muốn bày tỏ ý kiến riêng của mình trước làn sóng dư
luận viên, dân chủ cuội hay thiệt đang chống phá mình. Thế mà tràng giang đại hải
comment bình luận. Tôi lướt qua thấy nhiều ý kiến xây dựng có gía trị thật lòng
và nhiều ý kiến gỉa dối lam nham chả ra sao cả. Số người like ủng hộ ý kiến
chân thành khá đông, số người ủng hộ ý kiến lam nham cũng có. Còn tôi viết rất
dài phân tích tỷ mỉ ngọn ngành thì chỉ có một hai mống còn tất cả thờ ơ. Tôi
cũng chẳng hơi sức đâu mà kiên trì đọc hết cả một núi comment chất ngất này,
tôi không muốn chính mình bị phân tâm ngu độn hóa đi trong đám hỏa mù sương mù
comment, tôi còn dành thời gian cho những việc khác như làm thơ, xem phim, nghe
nhạc chẳng hạn. Tôi cũng bái phục ai đó suốt ngày gom lượm cả một lô comment lam
nham không đầu không đuôi cắt xén để cố chứng minh cho ý kiến nhận định của
mình là đúng về một vấn đề nào đó mình cho là phải thì mình tìm đồng minh. Hoàn
toàn chỉ để phục vụ cho cái đầu óc tiểu nhân cá nhân hư danh của mình mà thôi
chả giúp ích gì cho người dân Việt Nam thấy rõ bộ mặt tàn ác của công sản hay
nhà cầm quyền độc tài. Thực lòng tôi rất ghét đọc những trích dẫn kopie về những
comment lam nham kiểu này. Tôi thích xem, thích nghe các clip các video,
livestream của những người có trình độ kiến thức thật sự thuyết trình để mở
mang tầm mắt
Nhưng tôi thấy có một comment khốn nạn đê tiện lưu manh mất
dạy nhất. Y là thằng chó đẻ nào mà khốn nạn vậy? Y với danh nghĩa bênh vực ủng
hộ cô Trần Kiều Ngọc nhưng y lại sử dụng chiến thuật đục nước béo cò, khuấy đục
thả câu, ngư ông đắc lợi, tọa sơn quan hổ đấu, mượn gió bẻ măng, thuận tay tát
theo nước. Y đăng một lô ảnh gồm những những người đấu tranh dân chủ nhân quyền
rất có tâm huyết và cả những kẻ lá mặt công an mật vụ cộng sản trá hình người
ta quen gọi là các nhà đấu tranh dân chủ cuội. Y đăng một cái tít: "Đây Là
Những Kẻ Vô Liêm Sỉ"
Y lưu manh cực điểm y cố tình vàng mười vàng thứ thiệt và
cả một đống phân tươi giòi bọ vào một bị, một rọ. Hành động này của y là cố
tình thật gỉa lẫn lộn gây cho mọi người tâm lý hoang mang. Với tư cách gì trình
độ gì lương tâm gì mà y dám nhận xét tất cả là những kẻ vô liêm sỉ? Đúng có những
người trong khung hình đó vô liêm sỉ thật cả ngoài đời và trên mạng facebook
nhưng cả những người một lòng một dạ yêu nước thương nòi đấu tranh thật sự.
Cho nên tôi khuyên mọi người nên tìm những clip hay mà
xem. Theo tôi họ rất có trình độ và uyên bác vô cùng. Tôi xin giới thiệu các bạn
như các lievestream của Đoàn Thị Thùy Dương, Huỳnh Quốc Huy, Linh mục Peter
Nguyễn Văn Khải, Truơng Quốc Huy, Hoàng Ngọc Diêu, Lisa Phạm, Trang Lê vân vân và vân vân…
Tôi đã từng tiếp xúc với nhiều loại người trên thế giới.
Bây giờ tôi phải buồn phiền nói rằng: Tôi không tin người Việt, làm bạn với họ
tôi luôn thận trọng cảnh giác sợ bị gài bẫy. Nhưng với người Anh Pháp Đức Ý
v.v... tôi dễ gửi gắm tấm lòng tâm hồn
hơn. Tôi bị mất gốc? Bị Tây hóa và không còn hồn Việt nữa? Bậy tôi mãi mãi vẫn
là người Việt Nam chánh hiệu con nai vàng. Vậy cái gì mà tôi trở thành xa lạ với
số đông người Việt? Bới chính là con người Việt Nam nhân bản còn tồn tại trong
máu thịt của tôi, cái cội nguồn xa xưa muôn thuở của quê hương Việt Nam bởi tiếng
hát ru hời tình mẹ thương con, con cò bay lả bay la, cầu ao giếng nước, miệng
ăn cơm búng luỡi lừa cá xương, cầu tre vắt vẻo, qủa cà dầm tương….Sự chân thật
chân thành với tha nhân còn nguyên vẹn trẻ trung trong trắng tinh khôi như cô
Trần Kiều Ngọc vậy.
Kể từ ngày có ông ké Hồ nửa Tàu nửa Việt không rõ lai lịch
nguồn gốc xuất xứ, không rõ ổng từ cái lỗ nẻ nào mà chui ra? Tôi thấy ổng bị thế
giới lên án 1 trong 10 đồ tể, tội nhân kinh khủng nhất của loài người bởi tính
man rợ thú vật hoang dâm tàn bạo giết người hàng loạt thủ tiêu ám toán phi tang
xóa dấu vết. Một người như vậy mà nhờ phép phù thủy nào mà trở thành lãnh tụ vô
vàn kính yêu là cha gìa dân tộc là ông tiên trong lòng dân Việt Nam?
Tài thật, ông Hồ đã đổi giống cho hàng triệu người Việt
Nam ngày nay trở thành vô cảm, dửng dưng trước nạn xâm lăng, chết đến đít vẫn cảm
thấy mình sống hoà bình, bình thường. Chấp
nhận ăn hàng độc chấp nhận ung thư chấp nhận chết dần chết mòn mà vẫn cứ ai yêu
bác Hồ Chí Minh hơn chúng em nhi đồng, ai yêu chúng em nhi đồng bằng bác Hồ chí
Minh.
Ổng chết từ đời tám hoánh nào rồi, ổng sinh cuối thế kỷ 19,
chết giữa thế kỷ 20 và bây giờ đầu thế kỷ 21 ổng vẫn được gọi là bác mà không
được gọi là cố tổ, cố nội, cố ngoại?
Mà người ta gọi là bác rất say xưa trìu mến mê dại mê mẩn mới
chết. Tụi hồng vệ binh đỏ Thái Ngọc Nhiên vác dao súng đạn tới uy hiếp dọa giết
Cha đạo Nguyễn Duy Tân một cách không khai với lý do: Cha Tân nói xấu bác Hồ của
chúng. Cha Tân nói xấu bao giờ? Chính Cha Tân công khai chứng nhận trên
facebook: ông Hồ sẽ là danh nhân thế giới trong khi tố chức UNESCO không công
nhận. Cha Tân cứ tự ý mình tấn phong ông Hồ lên danh nhân thì sao, quyền tự do
tấn phong cho ai là hợp pháp, có phải phạm luật vi cảnh như đái đường ỉa bậy, đỗ
xe không đúng nơi quy định đâu?. Cha Tân cũng có thể tấn phong tôi, cô Trần Kiều
Ngọc, ông kèo bà cột anh Phèo chị Nở trên facebook là danh nhân thế giới thì có
làm gì tổn hại đến ai? Cứ gì phải liên hợp quốc mới oai. Oai lớn oai bé oai to
oai nhỏ thì cũng là chữ oai. Đúng ra họ phải tri ân cảm ơn Cha Tận đã phong thưởng
ông Hồ là danh nhân thế giới mới phải chứ?
Chết cười chỉ có thế thôi mà cũng gây sự muốn lấy mạng một
người, còn dọa nạt đốt nhà thờ.
Qua ví dụ đó mới thấy người Việt như chập mạch hâm hấp dở
hơi. Vì sao ra nông nỗi này? Người Việt giống như những Roboter, một loại người
máy được sản xuất đồng loạt đại trà theo khuân mẫu Kim Đồng, Lê Văn Tám, toàn
những nhân vật tưởng tượng phịa ra. Một lũ người dắt díu nhau bầy đàn dưới lá cờ
đỏ sao vàng mượn bên tỉnh Phúc Kiến mà cứ ngỡ màu cờ tổ quốc.
Họ sống không biết
phải trái phân biệt đúng sai, suy nghĩ không lo gich, đơn giản như trẻ con. Chỉ
có một câu chống cộng và chống cái ác thôi mà tốn phí thời gian tranh cãi phân
tích hoài. Trong khi đó hàng ngày dân Việt chết dần chết mòn như rạ mà lại
không thèm để ý. Cô Trần Kiều Ngọc nói chống cái ác là cả cho hàng triệu người dân Việt còn đang chập
mạch kiểu con Thái Ngọc Nhiên dễ hiểu, dẫn
dắt họ tới đích chống tà quyền quân phiệt. không lẽ chỉ chống mấy đứa buôn lậu
thuốc phiện hay chống tụi ăn trộm chó mà phải hao tâm tổn sức lo tổ chức đại hội
thanh niên toàn thế giới? Chết cười.
Ngôn ngữ diễn văn hành văn là khẩu khí từng người. Cái
quan trọng là nội dung chính. Cái trò rình mò từng câu từng chữ cắt xén phân
tích lung tung theo cái trí tượng tượng đầu gà óc bã đậu của mình để gán ghép
nhận định, nhận xét người ta thế này thế nọ có phải là bụng dạ hẹp hòi ganh đua
bần tiện ích kỷ tiểu nhân không? Họ cố tình quên đi tấm chân thành mộc mạc dễ
hiểu của cô Trần Kiều Ngọc: Bây giờ cứ nói chống cộng nhiều người dân nghèo quê
kệch không hiểu chữ chống cộng là gì, họ tưởng tên gọi một toán phỉ nào đó mà
không biết cộng chính là nhà nước tà quyền tàn ác ngày nay. Nên nói vì tình yêu
thương của Thiên Chúa chống cái ái đễ bảo vệ chúng sinh nhân loại có gì sai?
Một lũ a dua thuận tay tát nước do tâm địa kém cỏi bất tài
mới thích xăm soi bắt bẻ người khác.
Ở Ba Đình ban tuyên giáo họ sẽ vỗ tay, các chiến sĩ công
an dân chủ rỏm của chúng ta làm việc qúa tốt. Triển khai nghị quyết 36 qúa tốt.
Chúng mình đã thành công gài bẫy tụi Vịt Cừu háo danh tham lam hãnh tiến tranh
giành vị trí ngôi thứ lãnh đạo, các đồng chí công an chuyên nghiệp có trình độ
tâm lý học hoạt động ngoại tuyến mình đánh phá chúng nó tụi thanh nên yêu nước
Trần Kiều Ngọc tơi tả, chúng mình đánh đòn hiểm dụ nó vào vòng chữ nghĩa luẩn
quẩn dở hơi, lem nhem, định nghĩa lem nhem, khái niệm lem nhem mà quên mất mục
tiệu chính là giải thể chế độ vô luân của chúng mình. Dân còn ngu, hải ngoại
còn ganh đua đố kỵ, ta còn vơ vét nhiều tha hồ mà tận hưởng thiên
đường XHCN riêng, mà đảng bác sáng lập ra, Ha ha ha!
Sao mà tôi ghét cái tính của nhiều người Việt Nam thế hở
giời? Nhất là người Bắc Kỳ, họ bị nhồi sọ qúa nặng thành chai lỳ khó tiếp thu,
nói gì cũng như nước đổ đầu vịt. Ngót thế kỷ nay vẫn cứ sao vàng cờ đỏ, đảng lao động Việt Nam quang vinh muôn năm, bác Hồ
là cha gìa dân tộc. Bác Hồ ơi! về cứu chúng con với, đảng cộng sản bây giờ ác
qúa, Nguyễn Phú Trọng bán nước rồi. Họ không hề oán thù chính ông Hồ ông Đồng
bán nước từ khuya. Bác Hồ là ông cố nội của Nguyễn Phú Trọng, ông Nguyễn Phú Trọng
là hạt giống đỏ con tinh trùng cụt đuôi của bác Hồ. Cái ác của Nguyễn Phú Trọng
thấm vào đâu như trong cuộc cải cách ruộng đất và đánh nhân văn giai phẩm theo
lệnh ông Hồ ngày xưa.
Mặc dù tôi cũng chui ra từ lòng người Mẹ Việt Nam ở một tỉnh trung du bắc bộ. Tôi là người Việt Nam chánh hiệu con cò vàng. Tôi ăn gạo Việt, uống nước sông Hồng Hà, Tôi lớn lên theo tiếng hát ru hời của Mẹ và Bà Nội, Bà Ngoại. Tôi học trường làng, tôi ra ngoại quốc sinh sống, tôi ăn bánh mì phết bơ và bây giờ ngoảnh mặt nhìn lại mấy ai có thể na ná giống tính tôi, đồng cảm với tôi. Ít qúa, lèo tèo vài người thôi. Tôi buồn qúa nhớ lại lời ông tôi lúc sinh thời căn dặn: Thuở nhỏ cha mẹ nuôi con bằng vú sữa, lớn lên nuôi con bằng tinh thần, con chim nó đẹp thì cái lồng nó phải đẹp, ai xách cái lồng đó người ta cũng cảm thấy tự hào. Cái kim nó nhọn thì nó phải nhọn từ nhỏ, không thể đợi nó lớn lên nó mới nhọn
Mặc dù tôi cũng chui ra từ lòng người Mẹ Việt Nam ở một tỉnh trung du bắc bộ. Tôi là người Việt Nam chánh hiệu con cò vàng. Tôi ăn gạo Việt, uống nước sông Hồng Hà, Tôi lớn lên theo tiếng hát ru hời của Mẹ và Bà Nội, Bà Ngoại. Tôi học trường làng, tôi ra ngoại quốc sinh sống, tôi ăn bánh mì phết bơ và bây giờ ngoảnh mặt nhìn lại mấy ai có thể na ná giống tính tôi, đồng cảm với tôi. Ít qúa, lèo tèo vài người thôi. Tôi buồn qúa nhớ lại lời ông tôi lúc sinh thời căn dặn: Thuở nhỏ cha mẹ nuôi con bằng vú sữa, lớn lên nuôi con bằng tinh thần, con chim nó đẹp thì cái lồng nó phải đẹp, ai xách cái lồng đó người ta cũng cảm thấy tự hào. Cái kim nó nhọn thì nó phải nhọn từ nhỏ, không thể đợi nó lớn lên nó mới nhọn
Theo triết gia Platon: Mọi đứa trẻ con sinh ra đều có thể
trở thành thiên tài, trừ trường hợp dị tật bẩm sinh. Nếu đứa trẻ đó có người Mẹ
và người Chị tốt. Vậy ông Platon đánh gía cao vai trò nuôi dạy con cái của người
Mẹ hơn người Cha.
Tôi thấy Ông Nội tôi và triết gia Platon nói đúng. Con ai
người ấy nuôi , không thể nuôi dạy trẻ theo kiểu ông Hồ, đại trà, cô bảo mẫu,
trại lính, 10 năm trồng cây trăm năm trồng người sẽ không tạo nên con người
nhân bản mà chỉ tạo nên một giống loại ngu xuẩn đần độn háo danh cạnh tranh nhỏ
mọn biển lận bất tài mất nhân cách lương tri nhân phẩm mà thôi. Ngày xưa ông Quản
Trọng khuyên Tề Hoàn Công muốn giữ nước lâu bền là thuật trồng người là nuôi dưỡng
sức dân, cho dân ăn no, thanh niên lớn lên cường tráng khoẻ mạnh chứ không phải
trồng người là nhồi nhét tư tưởng Mác Lê Mao Trạch Đông, nhồi sọ vô thần lòng
căm thù giai cấp kiểu ông Hồ rồi làm tay sai đế quốc xã hội chủ nghĩa thế giới
đại đồng mơ hồ, mù mịt, tăm tối.
Vì sao tôi lại viết những lời ca thán bi ai, thất vọng như
vậy?
Chả là mấy phút đây trên facebook vẫn còn có người chỉ
trích cô Trần Kiều Ngọc, họ thôi tranh cãi về câu chữ chống cái Ác và chống Cộng
khác nhau.
Họ lại giở chiêu mãi võ Sơn Đông khai thác mâu thuẫn tìm
sơ hở nhỏ mọn. Truớc thì họ bảo: Trần Kiều Ngọc chủ trương không chống cộng
không chống độc tài mà chỉ hô hào làm từ thiện.
Sau thì họ bảo: Chính Trần Kiều Ngọc kêu gọi nên dừng làm
từ thiện, thay cho người Việt quốc nội con cá thì tặng cái cần câu, người ta
khát nước thì chỉ cho họ cách đào giếng. Đại để là tạo nên khả năng tự lực tự
cường đừng ỉ nại vào đồng bào hải ngoại nữa, cô Trần Kiều Ngọc nói rất đúng. Sau
họ lại trưng ảnh Trần Kiều Ngọc vẫn về Việt Nam làm từ thiện cùng chồng con gái
đầu lòng và em gái. Ảnh chụp từ đời nảo đời nao. Nghĩa là họ không hề quan tâm
đến vấn nạn đại họa mất nước mà chỉ chăm chăm đánh vào cá nhân cô Trần Kiều Ngọc
mà thôi. Kẻ viết lời và đăng hình chỉ trích cô Trần Kiểu Ngọc là kẻ không rõ
danh tính, tấm hình đại diện y thị thì lấy trên google. Vậy nó là đứa tồi tàn nấp
trong bóng tối, ném đá dấu tay. Chỉ có lũ đầu bò óc chó đại ngu xuẩn mới tung
hê y thị mà thôi. Những gì y thị viết dù có văn vẻ có lâm ly hay ho đến đâu thì
cũng đáng ném vào sọt rác. Đằng này văn phạm nhắng nhít nặng về vu khống chụp
mũ lếu láo kiểu bồi bút, tuyên giáo tuyên huấn, dư luận viên, chống cộng rỏm và
hay chống cộng thiệt nhưng bất tài không có khả năng ghen tỵ đố kỵ hẹp hòi.
Tại sao tôi cứ phải lọ mọ lên facebook đọc những comment,
những mẩu văn nhố nhăng của thiên hạ như lũ kền kền bọ hung lăn xả vào soi mói
đời tư xào xáo từng câu nói của cô Trần Kiều Ngọc? Tôi có phải cha chú họ hàng
máu mủ ruột thịt gì với cô Trần Kiều Ngọc, tôi có lợi lộc béo bở gì khi tôi phản
bác lại những người chống cô Ngọc?
Bởi vì tôi thấy cô Ngọc là thánh thiện, một nhân tố tích cực
cho xã hội đồng bào tổ quốc tôi. Tôi cao tuổi rồi chả làm nên trò trống tích sự
gì, thì tôi ủng hộ bảo vệ người có khả năng làm nên trò trống. Trần Kiều Ngọc
là cô gái thực sự có trí tuệ tài năng và tâm hồn. Còn chuyện những bí mật khuất
tất sau sân khấu thì chưa thấy cái gì đáng lo ngại, tôi chả có lý do bằng cớ gì
nghi ngờ cô Trần Kiều Ngọc bắt tay với cộng sản hay dân chủ cuội chống cộng rỏm
chống cái Ác rỏm.
Ừ thì ngày xưa cô Ngọc có về Việt Nam làm từ thiện là hình
ảnh đẹp của tấm lòng nhân ái phúc hậu. Nhưng sau cô Ngọc suy nghĩ cứ làm từ thiện
kiểu này có đúng không, hay là nối giáo cho giặc, nuôi béo cộng sản, nuôi béo
tà quyền và cô chuyển hướng hành động. Con người ta sinh ra có cái đầu để suy
nghĩ để tìm ra những giải pháp tối ưu theo từng hoàn cảnh biến đổi của sự vật.
Không ai cứ nắm tay cả ngày bo bo ý kiến mình, suy nghĩ của mình, quan điểm của
mình mãi mãi đúng.
Đối với tôi tổ quốc Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là
cùng một lòng đồng bào từ mũi Cà Mau đến địa đầu Móng Cái, ngày xa xưa nuớc ta
còn kéo dài tới tận sông Hoàng Hà, bao trùm cả dải đất Quảng Đông Quảng Tây.
Bây giờ co cụm lại thành con rồng hình chữ S gày còm, đầu chúi sang Lào phơi
lưng ra biển Đông chịu cuồng phong bão tố ngập lụt, gáy chìa ra hướng đảo Hải
Nam, cổ thắt lại vùng đất nghèo nàn chó ăn đá gà ăn sỏi, bụng phình ra phía nam
Bộ, có cánh đồng Tháp Mười làm gỉa ăn thật, miền Tây phì nhiêu bao la kênh rạch
cá nhảy lên xuồng. Thế đó, giặc Tàu còn thèm khát muốn cướp nước ta, muốn biến
chúng ta thành con tôm nữa, có khi bị xóa tên Việt Nam trên bản đồ thế giới
thành quận lỵ của Tàu.
Tôi không phải chuyên gia nghiên cứu về nhân chủng học. Chỉ
là anh nông dân ba linh thôn nhưng cũng có nhận xét rằng: Nhìn từ hình thái địa
lý mà làm cho tính cách dân 3 miền Bắc Trung Nam khác nhau. Tôi buộc lòng ngao
ngán phải nói thật tình: Dân Bắc nham hiểm ranh ma lèo lá, thông minh lỏi. Dân
miền Trung ba phải ai mạnh thì theo, hiền hòa thích thơ ca. Dân nam Bộ bộc trực
thẳng tính, ruột để ngoài da, khề khà kiểu bác Tư chú Năm miệt vườn.
Dư luận viên hồng vệ binh thanh niên cờ đỏ cũng khác nhau,
dư luận viên miền Bắc hay đánh lén cắn trộm rồi bỏ chạy, dư luân viên miền
Trung điêu ngoa gìa mồm tục tằn thô bỉ, dư luận viên miền Nam hung hãn dữ tợn.
Cả ba vùng Bắc Trung Nam có chung một điểm giống nhau là cuồng Hồ cuồng đảng
ngu dai, ngu kiên trì ngu nhẫn nại, suốt đời ngu theo lập trường không thay đổi,
chết thì thôi.
Tính cách cộng sản cũng vậy: Bắc cộng, trung cộng và nam cộng
khác hẳn nhau. Cả ba thằng không bao giờ tin nhau. Thằng bắc cộng luôn chèn ép
thằng trung cộng và nam cộng. Hai thằng trung và nam chỉ là bù nhìn tay sai cho
bắc cộng. Thuận ta thì sống trái ta là chết. Từ bộ chính trị, bộ công an, bộ quốc
phòng, giáo dục y tế vân vân và vân vân... toàn người bắc nắm, trung cộng và
nam cộng chỉ theo voi nhai bã mía làm tà lọt cho bắc cộng mà thôi. Cái ý nghĩ lề
thói đó đã trở thành tính cách nhân cách không bao giờ thay đỗi. Chả thế mà ông
Nguyễn Phú Trọng nói hụych toẹt ra: Chức tổng bí thư phải là người bắc có ní nuận.
Lý luận gì? biết lèo lá ba qua sẵn sàng bán nước cho Tàu, biết cách làm vừa
lòng quan thày, biết đu dây giữa hai Mỹ và Tàu, biết khai thác mâu thuẫn, phân
hoá nội bộ, Chứ không phải lý luận Mác Lệ hay tư tưởng không có gì của ông Hồ
Chí Minh. Người Nam Kỳ thẳng tính hay trung kỳ ba phải không thể đảm đương trọng
trách này của đảng. Còn đảng còn chúng mình tha hồ ăn cao xương người, nhai bào
thai uống rượu mao đài hưởng thọ, hưởng lộc trời dài dài.
Mất đảng là tiêu tùng tất cả, vợ con mình chỉ còn nước vác
bị chống gậy đi ăn mày. Người miền Nam từ khi có đảng đến nay không ai nắm chức
tổng bí thư, Nguyễn Tấn Dũng khuynh đảo thét ra lửa một thời cũng chỉ là thủ tướng.
Trừ Lê Duẩn ma quái biết được bí mật đời tư gốc gác ông Hồ, nắm được yếu điểm
cái lo sợ của Hồ mà khống chế Hồ, Duẩn muốn làm bố làm ông tổ của ông Hồ chứ
không phải là vai đàn em con cháu ông Hồ. Ông Hồ theo nhận xét của lão phu giống
như trong phim chưởng là một cao thủ võ lâm thượng thừa lắm mưu mẹo thủ đoạn rợn
rùng, quyền biến vô cùng ngang ngửa với Tào Tháo nhưng do cơ may nào đó mà Lê
Duẩn biết hết những chiêu thức bí mật của Hồ. Nên Lê Duẩn người miền Nam hóa ra
lại là một đại ma đầu như lừa Hồ uống độc dược mà không chịu cho thuốc giải. Biến
cáo Hồ thành tôi tớ qùy mọp dưới chân mình tiếp tục diễn vai lãnh tụ bù nhìn, cha
già dân tộc bác Hồ kính yêu của các cháu thanh niên nhi đồng. Duẩn đày ải Hồ
như một tên nô lệ cao cấp, ép Hồ đến chết chỉ trong một thời gian ngắn sau khi
sảy ra vụ Tết mậu thân năm 1968. Thế mà Duẩn vẫn c òn trơ trẽn sụt sùi đọc điếu
văn: “Non sông đất nước ta đã sinh ra Hồ Chủ Tịch và chính người đã làm rạng rỡ
vẻ vang cho non sông đất nước ta”. Thật là bỉ ổi vô cùng chính Lê Duẩn thừa biết
ké Hồ chính là anh ba Tàu nói tiếng Việt còn trọ trẹ, viết chữ Việt không thạo,
còn kách mệnh, nổi zậy, v. v… không thành thạo như tiếng Tàu là tiếng mẹ đẻ của
anh Hồ ấy.
Đảng cộng hay cộng rỏm, thực chất là tư bản đỏ, tư bản rừng
rú còn đội lốt da cáo bây giờ rất sợ những biến động nhân tình thế thái ở hải
ngoại. Đai hội thanh niên do cô Trần Kiều Ngọc là một mối đe dọa xa, một triển
vọng khả năng mầm mống nguy hiểm cho chính quyền quân phiệt độc tài hay gọi là
công an trị. Nên chúng tung tay chân tụi chống cộng rỏm, văn bút cò mồi lăn xả
vào đánh phá, tranh nhau vặt lông cô Ngọc. Cô Ngọc nhãn nhụi vậy chả có lông
thì chúng tìm tỳ vết cỏn con mà rêu rao biến báo phân tích lung tung để nhằm giảm
ý chí uy tín của cô Trần Kiều Ngọc mà thôi.
22.9.2017 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét