Thứ Ba, 6 tháng 1, 2015

Chùm Thơ Tình Dài 131



 




Đôi Mắt Bồ Câu
tặng ca sĩ Lệ Hải

Kìa đôi mắt bồ câu
Trong sáng như tình cầu
Chất chứa niềm thương nhớ
Mà sao nỡ úa sầu


Ồ gió bay mưa rơi
About love lả lơi
Ngân Hà ngàn sao sáng
Thương quá chị Hằng ơi!

Tóc huyền mây lõa xõa
Ve vuốt bàn tay ngà
Chiều hoàng hôn tư lự
Thổn thức ánh dương tà

Cuộc sống hãy còn dài
Xôn xao chào nắng mai
Chim chóc đùa khúc khích
Khắp cõi đời trần ai

Bông hoa nhài cốt cách
Băng tuyết nét tinh thần
Mở tấm lòng nhân thế
Tâm hồn vui đón xuân

Thôi đừng buồn Lệ Hải
Giao thừa đã tới rồi
Em có nghe pháo nổ
Tiếng dương cầm xa xội !

3.1.2015 Lu Hà




Mẹ Hiền Cho Lên Ngôi
tặng ca sĩ Phi Nhung

Các cháu nhỏ mồ côi
Mẹ hiền cho lên ngôi
Những cái đầu ngộ nghĩnh
Thương! Thương qúa đi thôi!

Bởi mẹ là Phi Nhung
Lòng biển sâu vô cùng
Sánh sao tình mẫu hậu
Thần vệ nữ hoàng cung

Công chúa hay hoàng tử
Mai này làm nghệ sĩ
Hát lên cho cuộc đời
Xóa tan niềm thống khổ

Đôi mắt Phật hiền từ
Nam mô a di đà !
Quan thế âm bồ tát
Đất trời vang khúc ca

Những bước chân em nhỏ
Rải rác khắp tinh cầu
Lang thang tìm xó chợ
Chẳng biết đâu là nhà

Bữa cơm chiều giản dị
Quây quần đàn con trẻ
Chiếp chiếp như bầy gà
Nương nhờ đôi cánh mẹ !

4.1.2015 Lu Hà




Tôi Nằm Mơ Thấy Bướm
cảm xúc từ clip cô gái múa bướm

Ô kìa cô gái  xinh
Trống phách gõ xập xình
Điệp hồ xuân đắm đuối
Bay bổng tới thiên đình

Chân cao lên chóng mặt
Xoay quanh bóng lụa mờ
Hương tỏa thơm ngào ngạt
Chim chào mào ngẩn ngơ

Khánh thành chi họ Nguyễn
Tổ tiên cũng thấy mừng
Đông đúc bầy con cháu
Khí thế thật tưng bừng

Giao thừa vui mộng đẹp
Náo nức hồn tìm cô
Thẹn thùng oanh thỏ thẻ
Sáng mai lại làm thơ?

Bàn tay tôi xiết chặt
Chân khóa như gọng kìm
Bướm thôi đừng cựa quậy
Khuya rồi hãy nằm im

Bướm nghe lời ngoan ngoãn
Nhưng ghét cái mặt chàng
Sao mà như ông mãnh
Rung chuyển cả long sàng

5.1.2015 Lu Hà




Kỳ Thủ Tương Phùng

Ai hay tám lạng nửa cân
Xưa nay kỳ thủ văn nhân mấy người
Tung hê hồ thỉ thói đời
Cười trong mây gió lả lơi mảnh hồn

Non cao bể rộng sóng cồn
Tang bồng hội ngộ bồn chồn bướm hoa
Áo xanh bịn rịn nhạt nhòa
Mắt huyền xao xuyến mở tòa thiên hương

Trường văn trận bút thê lương
Kìa ai  mài mực nghê thường tấu ca
Thanh bình Lý Bạch tiên nga
Lu Hà vũ điệu Tản Đà nỉ non

Trăm năm chọn chữ vuông tròn
Sầu vương giấc mộng héo hon cõi lòng
Ngậm ngùi bóng nguyệt gương trong
Chập chờn sóng vỗ theo giòng sông trôi


Trái tim thục nữ bồi hồi
Vân du cánh hạc núi đồi nhấp nhô
Tài cao Bắc Đầu mơ hồ
Tùy theo cảm nhận bình khô rượu tàn

Thâu canh khúc nhạc cung đàn
Giọt sương lã chã nồng nàn ái ân
Cờ vây điểm nước câu thần
Nối thơ xướng họa tần ngần châu sa  !

30.12.2014 Lu Hà



Mong Em Gọi Đúng Tên Anh
viết tặng Trần Thanh

Tên anh viết rõ Lu Hà
Sao em gọi mãi Hà Lu làm gì?
Yến oanh khúc khích thầm thì
Trúc mai thổn thức đầm đìa hạt sương

Trần Thanh nở nụ nõn nường
Thẹn thùng bẽn lẽn nhớ thương càng đầy
Tên chàng cát sĩ ngất ngây
Dạ xin ghi nhớ vui vầy gió xuân

Trăng non ẻo lả mưa tuần
Thâu canh tầm tã bần thần Hằng Nga
Sáng ngày tỉnh dậy nghĩ ra
Thì chàng ấy chính Lu Hà chẳng sai

Trời ơi! Vóc ngọc chương đài
Chùm hoa trinh nữ u hoài tường đông
Bình minh xao xuyến bướm hồng
Tìm hương hút nhụy mặn nổng nôn nao

Thướt tha mấy ả má đào
Thơ tình lai láng dạt dào thuyền quyên
Mộng hồn rạo rực thiên nhiên
Động hồ say đắm thôi miên một tòa

Cầu cho mưa thuận gió hòa
Quanh năm suốt tháng nhạt nhòa tình thơ
Chúng em đâu dám hững hờ
Trữ La suối mát lờ đờ cá bơi

Tình chàng trang trải trăm nơi
Đọc thơ như thể thấy người trăm năm
Kiếp sau con kén dâu tằm
Sen hồng tơ ngó trăng rằm cùng anh!

31.12.2014 Lu Hà




Nỗi Đau Không Lối Thoát

Mưa tầm tã lòng thêm ướt sũng
Phố âm u về vụng bước chân
Bóng bầy trẻ nhỏ tần ngần
Xót xa buồn tủi lê thân rã rời

Nghe tiếng khóc chơi vơi xa thẳm
Lúc thì gần ảm đạm đèn khuya
Ôm manh chiếu rách đầm đìa
Đường đời côi cút bên rìa lầm than

Cơn gió lốc điêu tàn xã hội
Từ bao giờ tăm tối dân đen
Xô bồ nhiễu loạn bon chen
Gầm cầu bãi rác nhử ghèn toét mi

Khắp ngõ chợ rầm rì ấm ức
Gái cùng trai rưng rức lê thê
Bám theo anh chị xì ke
Lớn dần tội lỗi não nề giang san

Kiếp đày đọa trần gian địa ngục
Những cô hồn tủi nhục ước mơ
Nhân loài bạc bẽo thờ ơ
Vì sao vùi dập đôi bờ đại dương

Tại sao thế thiên đường hạnh phúc
Làn sóng người thôi thúc ra đi
Đất lành chim đậu thầm thì
Cột đèn muốn chạy man ri lạc loài.

 *Thơ tâm sự cùng Người Thương Phố Thị
5.1.2015 Lu Hà




Thì Thào Soi Gương

Đò xưa hẹn bến tương phùng
Lẻ loi chiếc bách chập chùng biển khơi
Người thương phố thị kia ơi!
Ai về nhắn gửi đôi lời thủy chung

Non xanh nước biếc vô cùng
Ngàn thu hang đá bập bùng khói sương
Trái tim ngọn lửa tình thương
Mở mang bờ cõi quê hương tự hào

Vẳng nghe tiếng hát nghẹn ngào
Cây nêu tràng pháo cành đào hoài vương
Xuân về lộng gió bốn phương
Sông Hương núi Ngự phố phường xôn xao

Xa nhà ruột thắt dạ bào
Hàng tre xõa tóc thì thào soi gương
Hội hè trai gái nõn nường
Eo thon thôn nữ môi hường mến yêu

Chuông chùa sáo trúc nhạn kêu
Dương cầm thánh thót bao nhiêu nỗi niềm
Đêm thanh sao sáng êm đềm
Hàng cau Vĩ Dạ trăng mềm bóng nga

Nhớ Hàn Mạc Tử xót xa
Hồn thơ tứa máu giang hà khổ đau
Tràng Tiền sóng vỗ chân cầu
Ngẩn ngơ ai đó mái đầu phong sương.

viết tặng Anh Chị Người Thương Phố Thị
31.12.2014 Lu Hà




Tình Xuân Ấm  Áp
cảm xúc khi nghe ca nhạc sĩ Vũ Hoài Trang hát: Đón Xuân Huy Hoàng

Nghe tiếng hát ngậm ngùi thương nhớ
Nỗi niềm xưa chan chứa mãi thôi
Gió đưa khúc nhạc bồi hồi
Cung đàn dìu dặt nổi trôi sông hồ

Mùa xuân đến dư đồ non nước
Nguyện Chúa ban ơn phước thanh bình
Tuổi xuân hy vọng hành tinh
Bàn tay cóng lạnh tâm tình gửi trao

Đàn bướm trắng dạt dào xuân mới
Trăm hoa cười đắm đuối thiết tha
Vui xuân điệu múa thái hòa
Đẹp tươi muôn sắc nhạt nhòa tuyết sương

Kìa thế giới phố phường thôn xóm
Khắp kinh thành nhen nhóm lửa lòng
Giao thừa sáng rực trời trong
Xóa tan phiền não ngược giòng thời gian

Bao thống thiết nồng nàn yêu dấu
Có nghe chăng Bắc Đẩu Ngân 
Quảng Hàn giọt lệ Hằng Nga
Cô đơn bạc bẽo gốc đa sụt sùi

Cuộc dâu bể dập vùi hưng phế
Thái dương còn trần thế của ta
Chắp tay chung một mái nhà
Tình xuân ấm áp bài ca huy hoàng!

2.1.2014 Lu Hà




Ứa Trào Hạt Châu

Sông có khúc lòng người có lúc
Bao cuộc đời vinh nhục xót xa
Trông lên chỉ thấy Ngân Hà
Nhìn xuống non nước sa bà khổ đau

Thương cô gái ngọc ngà trong trắng
Buồn cho anh cay đắng gian nan
Thân tù kiếp tội bần hàn
Khóc người áo vải hành quân trên đường

Bao bà mẹ nằm sương gối đất
Nắm xương tàn lật đật cha ơi!
Vợ con nheo nhóc tả tơi
Gánh gồng xuôi ngược lệ rơi đôi hàng

Gió heo hút xóm làng kiệt quệ
Bởi vì ai thế hệ đắm chìm
Đèn mờ phố thị im lìm
Con nai ngơ ngác tiếng chim gọi hồn

Cứ trằn trọc nỗi buồn muôn thuở
Trái tim đau nức nở nghẹn ngào
Ngoài sân giun dế xôn xao
Canh khuya giá lạnh ứa trào hạt châu

Mưa lã chã mái đầu ướt đẫm
Áo bà ba lấm tấm mồ hôi
Tiếng rao thê thảm bán xôi
Dăm ba đồng bạc nổi trôi cánh bèo

*Chia sẻ nỗi buồn cùng Nguời Thương Phố Thị
6.1.2015 Lu Hà



Xuân Ơi!

Xuân ơi! Xuân sắp đến rồi
Đợi hơn tiếng nữa ta ngồi gõ thơ
Lòng sao trống vắng ai ngờ
Nước non non nước lờ mờ xa xôi

Xứ người lạc lõng đơn côi
Họ hàng chẳng có bồi hồi nhớ nhung
Non cao bể thẳm vô cùng
Lòng người sâu hiểm lạnh lùng mãi sao?

Quê nhà khốn khổ lao đao
Bát cơm manh áo nghẹn ngào thế gian
Nhà tranh vách đất bần hàn
Đồng bào dân tộc nghèo nàn khổ đau

Kinh đô lộ vẻ sang giàu
Bản làng xơ xác lệ chan đôi dòng
Cậy chi nòi giống Lạc Hồng
Thôi đừng khoe nữa con rồng cháu tiên

Tình người bạc bẽo vì tiền
Ủy ban phường khối chính quyền của ai
Đơn từ kiện cáo điếc tai
Tử tù oan ức đêm dài hắc nô

Vì sao rách nát dư đồ
Tổ tiên khó nhọc sông hồ trắng tay
Nguy cơ đại họa từng ngày
Giao thừa nhấp chén đắng cay thế này.

Đêm đón giao thừa 2015 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét