Thứ Tư, 22 tháng 10, 2014

Hiện Tượng Hoàng Quang Thuận Phần 11



https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQihqnt8m8GRjFtFvn6iLZfWQuenaxi0pcc-FOcEAbdKw3TPE3QYw
 


Trích: Chuà Đồng
Chuà Đồng toạ lạc đỉnh Yên Sơn
Lô XÔ sóng NÚI gió MÂY vờn
Tiên cảnh Bồng Lai nơi TRẦN thế
Rồng vàng ẩn hiện điạ linh sơn

Hoàng quang Thuận


Bố ai mà chịu nổi. Tủn mủn chỉ có 4 câu thôi mà sai 4 lỗi cơ bản thuộc về niêm luật đường thi mà dám sưng sưng bảo đây là thơ tứ tuyệt do đức vua Trần Nhân Tông đọc cho. Lại còn ti toe tấp tểnh gửi đi đoạt giải Nobel kia. Thơ mới cũng không được mà chỉ đáng xách dép cho thơ tự do thôi.

Thơ này giống như 4 câu khẩu hiệu tuyên truyền cuả ban văn hoá, ban tuyên huấn hay công ty du lịch gì đó để moi tiền khách thập phương tứ xứ mà thôi. Thà rằng cứ viết toạc nó ra một chầu khẩu hiệu còn hay hơn là làm thơ.
Tôi cũng chỉ dám rón rén có thơ sau. Hy vọng được lắm người chê, nhưng chê ở điểm nào thì phải viết hẳn một bài cho rõ mặt văn chương thi hào, bình luận gia thật oách vào nhé. Cấm không được văng tục chửi bậy.


Chuà Đồng Điạ Linh Sơn

Sừng sững trên cao chất ngất trời
Yên Sơn toạ lạc gió mây trôi
Xôn xao ong bướm hương nồng thắm
Tiên cảnh mời nhau lữ khách cười

Thiên Trúc tự xưa là cưả Phật
Chuà Đồng danh tiếng điạ linh sơn
Rồng vàng thấp thoáng trên mặt biển
Sóng nước lô nhô cát trắng cồn

Phế hưng ai trách đời Lê - Trịnh
Hương khói sầu đưa những tháng ngày
Bể khổ trầm lâm bao nghiệp chướng
Thành phơi xương cốt lệ vơi đầy

Lượng bể trời cao cùng tích đức
Cù lao chín chữ dưỡng từ tâm
Điạ linh nhân kiệt hồn non nước
Phúc đức ơn nhờ Quán Thế Âm!

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Chuà Đồng
17.8.2012 Lu Hà



Trích: Chuà Giải Oan

Khúc hát thiền ca chuà Giải Oan
Rì rào tiếng suối giưã mây ngàn
Ngân nga chuông vọng chiều xa vắng
Cung nữ ngàn xưa tiếng thở than

Có phải đây là suối Giải Oan
Nhà vua đau xót lập đàn tràng
Cây đa soi bóng hồn trinh nữ
Ngân HÀ ô THƯỚC dặm QUAN san

Hoàng quang Thuận

Bài này Thuận đã tiến bộ lên một tí chỉ có 3 lỗi thôi, đúng ra là bốn bởi chữ: chuà giải oan. Thường vua Trần Nhân Tông rất khe khắt trong thơ tứ tuyệt cuả Ngài chữ thứ 5 trong một câu luôn đối âm với chữ thứ 7. Nhưng trường hợp ông Thuận viết ra tôi bỏ qua. Bởi vì ngay cụ Nguyễn Khuyến một tay cao thủ đường thi cũng nới lỏng như : Bác đến chơi nhà ta với ta. Không lẽ gọi lão với ta? Chữ ta với ta hoá ra lại hay rất thâm thúy nhiều ý nghĩa lắm. Bài này tôi tạm xếp vào thể thơ mới, qua khỏi vòng thơ tự do, mặc dù vẫn còn phạm 3 lỗi cơ bản.

Bây giờ xét đến phần nội dung: Rì rào suối nước giữa mây ngàn? Hay chùa này ở trên cao có mây và sương mù bao phủ? Nhưng tại sao lại giữa? Thuận đang đứng ở đâu để quan sát chùa mà biết được suối nước rì rào giữa mây ngàn? Nếu đang ở ngay sân chùa hay bên bờ suối cạnh chùa thì không thể giữa mây ngàn được. Chỉ trừ đứng đứng dưới chân núi nhìn thấy mái chùa xa xa mờ ảo thấp thoáng giữa mây ngàn thì mới có thể nhấp nhận được. Cảm giác của ông Thuận về không gian có vấn đề?

Trong nhà Phật liệu có loại ca nhạc thiền ca? Khi toạ thiền các căn thức khóa lại cả làm sao mà có tâm vọng động để ca hát được kia chứ?

Cây đa soi bóng hồn trinh nữ? Vô lý cây đa nào có thế soi bóng hồn trinh nữ được? Chỉ có mặt suối mặt hồ may ra thôi? Phải chăng Thuận có vấn đề về thị giác và cảm giác?

Đời cô trinh nữ bị vua bỏ rơi thì dính dáng quái gì đến chim ô thước bắc cầu cho Ngưu Lang và Chức Nữ? Rối loạn về tính logich?
Tóm lại là một bài thơ bâng quơ nhí nhố viết ra để mà viết vì mục đích kinh tế thủ lợi, kiếm chác danh vọng tiếng tăm, hay tạo cớ cho một phi vụ làm ăn mờ ám nào đó?

Tôi cũng xin có bài thơ tàm tạm để góp vui với bạn đọc trong Facebook.


Giọt Sầu Thiên Thu

Suối nước rì rào khóc tiễn đưa
Hồn ma thổn thức nấc trong mưa
Khổ đau thiếu nữ đời cung cấm
Lầm lũi qua đi kiếp sống thưà

Thương cảm đức Vua quyết giải oan
Xây chùa xoa dịu những âm hồn
Cây đa ôm ấp tình trinh nữ
Xào xạc năm canh nỗi oán hờn

Du khách đi qua luống ngậm sầu
Trải bao năm tháng gió mưa rầu
Cỏ cây hiu hắt buồn thê thảm
Đức Phật từ bi cứu khổ đau

Chiều tà ảm đạm màu quan tái
Dắt díu dìu nhau những mảnh hồn
Lũ lượt ăn mày nơi cửa Phật
Trăng sao vằng vặc gió mưa tuôn

Ai đến thăm chùa chỉ một lần
Buồn lòng cay đắng kiếp nhân gian
Cung oán ngâm nga đời thiếu phụ
Thi sĩ người ơi chớ lưã lần...!

thơ làm nhân đọc 8 câu thơ tự do vô nghĩa cuả Hoàng quang Thuận: Chuà Giải Oan
17.8.2012 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét