Thứ Năm, 1 tháng 4, 2021

Chùm Thơ Tình Ngắn 140

 

 

Sầu Vương Thế Trần

cảm tác thơ


Mai Hoài Thu: "Còn Vương Bóng Người..."

 

Ngó sen trắng ngọc ngà tràng hạt

Aó nâu sồng chưa dứt được đâu...

Lời kinh tiếng mõ qua mau

Bờ mê bến giác vực sâu nai vàng...

 

Quên cay đắng tình trường một thuở

Sợi mây trời đày đoạ tơ vương

Huyền sương chày ngọc hư không

Muà xuân héo uá yêu đương lỡ làng...

 

Vầng trăng khuyết dở dang khổ hạnh

Giọt châu sa đôi nhánh sầu tư

Thu về lá rụng chân cầu

Năm canh trằn trọc tương tư bến nào...

 

Đời con gái phù du lận đận

Chốn chợ đời rao bán lao xao

Dập dìu ong bướm nôn nao

Tiếng thu cành gãy ngẩn ngơ lá hồng...

 

Màu sương khói trầm hương khói toả

Tiếng chuông chuà vò võ giai không

Thơ ngây lạc lối bến thương

A di đà Phật sầu vương thế trần...

 

Chú thích: Thu làm thơ lục bát mà anh còn hoạ theo sẽ lệ thuộc vào cảm xúc cuả Thu.

Nên anh cảm tác sang song thất lục bát để chia sẻ cả tâm trạng cuả anh nưã.

11.7.2012 Lu Hà

 

 

 

 

Bến Giang Đầu

 

Tí tuổi mà như hai cụ non

Hoài Thu Lãm Thắng lại đòi cơn

Lão Trang hoá bớm huyền vi đạo

Nhập thể thần linh trở lại nguồn

 

Núi Tản sông Đà bướm ngẩn ngơ

Mưa giăng ướt lạnh má xuân đào

Bóng cô thục nữ như mây gió

Nhảy nhót chim đuà lạc cõi thơ

 

Chờ lúc trăng lên chồi biếc xanh

Long lanh đáy nước khúc tư tình

Khuân vàng in xuống thuyền ai động

Tăm cá sôi lên chúc mộng lành

 

Lữ khách xa nhà sầu cố quốc

Ý thu rạo rực cả lòng nhau

Bạn đó bên này xa vạn dạm

Trong mơ hẹn gặp bến giang đầu

 

cảm tác từ thơ đường cuả Mai Hoài Thu và Nguyễn Lãm Thắng: Ý Thu

10.7.2012 Lu Hà

 

 

 

 

 

Uá Sầu Cỏ Hoa

 

Bởi vì em chẳng nói ra

Tình như chiếc lá la đà biển xanh

Yến oanh khúc khích trên cành

Trêu người dương thế bồng bềnh bể sâu

 

Xót xa trong cõi ta bà

Lưã lần mà chịu khổ đau suốt đời

Thong dong như cánh chim trời

Ầm ầm vũ bão gốc sồi lật trôi

 

Trùng dương dặm nẻo xa khơi

Trán nhăn tư lự chơi vơi bến nào?

Ngỡ rằng lạc nhạn chiêm bao

Trầm ngư tủi hận nghẹn ngào em ơi!

 

Đêm đen ngồi ngắm sao rơi

Trái tim băng giá tan rồi từ lâu...

Bẽ bàng ảo não xuân thu

Bọt bèo trôi nổi uá sầu cỏ hoa...

 

cảm tác từ thơ đường cuả Thimyngoc Huynh: Có Nỗi Niềm Riêng

 

12.7.2012 Lu Hà

 

 

 

Hồn Lạc Bến Tiên

 

Thân hình cong tớn lên thôi

Như đang chờ đợi bồi hồi bướm mơ

Lòng tôi xao xuyến dạt dào

Hò ơ bến Ngự bồng đào thiên thai

 

Lang thang trong cõi trần ai

Đa tình tự cổ tuyền đài chẳng buông

Xôn xao gà gọi lên chuồng

Trăng treo đầu ngõ má hồng nôn nao

 

Cung đàn dìu dặt non cao

Hải đường lả ngọn má đào cô ơi!

Buồng the cưả sổ trăng soi

Hương thơm ngào ngạt chơi vơi biên đình

 

Long lanh ánh mắt cô mình

Trăm năm có biết duyên tình hay không?

  sao thấp thỏm tơ vương

Thiên nhiên toà ngọc mênh mông biển trào

 

Lão Trang hoá bướm khi nào

Tôi đây cũng muốn lạc vào cõi tiên

Năm canh xoá hết ưu phiền

Ba thu dìu dặt triền miên điệp hồ...

 

12.7.2012 Lu Hà

 

 

 

 

Tình Điên

 

Cho dù cách biệt xa xôi

Sài Gòn vẫy gọi người ơi hãy về

Hai muà mưa nắng dãi dề

Hàng cây Phượng vĩ não nề đợi Thu...

 

Mảnh hồn thứ lữ phiêu du

Tình còn da diết mây mù sương rơi

Nỗi buồn tận cuối chân trời

Trái tim tan nát rã rời tuổi xuân...

 

Giọt sầu thánh thót trăng tàn

Ngày đêm xáo trộn thời gian mịt mùng

Than ôi ảo giác vô cùng

Mênh mông cuồng loạn trập trùng biển khơi...

 

Sóng lòng dữ dội tả tơi

Cô liêu phòng lạnh chơi vơi biển hồ

Hồn điên lạc lõng bơ vơ

Hoang vu heo hút dật dờ đi đâu?...

 

Tìm ai ở bến giang đầu

Chập chờn đom đóm phiến sầu âm u

Vuốt ve mái tóc rối bù

Vai gày thổn thức đớn đau cuộc tình...

 

Sáng ra tỉnh dậy một mình

Soi gương ẻo lả thôi đành vậy sao?

Bây giờ người ở nơi nao

Đêm qua hồn mộng nghẹn ngào tình điên...!

 

cảm tác từ thơ 8 chữ cuả Mai Hoài Thu: Hồn Điên

16.7.2012 Lu Hà

 

 

 

Nỗi Sầu Thiếu Phụ

 

Ban mai đọng giọt sương tan

Mây xa thiếu phụ non ngàn vẩn vơ

Đêm qua hồn lạc bến mơ

Nỉ non ân ái mịt mờ giai nhân

 

Phù du bèo bọt hợp tan

Chân cầu thổn thức lệ tràn bờ mi

Bâng khuâng như cánh chim ri

Ngẩn ngơ giun dế rầm rì suối reo

 

Thân cò lạnh lẽo chân đèo

Ầu ơ cánh vạc cảnh nghèo thôn quê

Xa nhà lữ khách não nề

Dãi dầu mưa nắng ê chề tháng năm

 

Vấn vương thương nhớ Việt Nam

Loạn ly chia cắt tím bầm ruột gan

Còn đâu quá khứ nồng nàn

Tình yêu cháy bỏng mộng tàn người ơi!

 

cảm tác từ bài thất ngôn bát cú cuả Hương Nguyên: Vấn Vương

23.7.2012 Lu Hà

 

 

 

 

Lưa Thưa Giọt Sầu

 Thơ gửi Thimyngọc Huynh

 

Ngọc về thăm chợ Bến Thành

Nai vàng ngơ ngác kinh thành khói sương

Cho anh gửi sợi tơ hồng

Bờ tre giếng nước quê hương nghẹn ngào...

 

Đông vui nhộn nhịp đón chào

Ngược xuôi tấp nập bướm đào ngất ngây

Phố phường chan chưá đắm say

Hồn anh phiêu bạt đắng cay phũ phàng...

 

Dáng em tha thiết dịu dàng

Lòng anh tê tái dở dang lỡ làng

Xa quê thứ lữ mơ màng

Trùng dương biển cả triều dâng bến nào...?

 

Yến oanh ríu rít xôn xao

Cát pha lối nhỏ rì rào gió đưa

Ngậm ngùi thánh thót hạt mưa

Hàng hiên lã chã lưa thưa giọt sầu

 

Lúc này trời sắp sang thu

Lòng nghe sóng vỗ mịt mù canh khuya

Sương rơi ướt má đầm đià

Hồn mơ áo trắng bên bià rừng hoang...

 

26.7.2012 Lu Hà

 

 

 

 

Đoạ Đầy Hồn Ai?

 

Giật mình tỉnh giưã cơn mê

Lòng nghe sóng nước vỗ về canh khuya

Gối đơn nước mắt đầm đià

Tình xuân đã chết bên rià đồng hoang

 

Nghe tin nàng đã theo chồng

Nấm mồ cỏ dại mênh mông cõi sầu

Khắc bia dầu dãi mái đầu

Dấu chôn kỷ niệm nương dâu bến đò

 

Cơn say mộng ảo hẹn hò

Bên bờ non nỉ con cò sang sông

Ván thuyền người đã đóng xong

Giấc mơ hoang tưởng  bóng hồng năm xưa

 

Luỵ tình bể khổ hương đưa

Khói sương heo hút đàn vưà đứt dây

Sụt sùi bao nỗi đắng cay

Tương tư chi nưã đoạ đầy hồn ai?

 

cảm tác từ thơ Hương Nguyên: Hãy Tỉnh Cơn Mê

26.7.2012 Lu Hà

 

 

 

Nguyệt Vọng Cung Đàn

 

Cung đàn nguyệt vọng thanh vân

Thương người nhớ bến trăng ngàn ngẩn ngơ

Đàn buồn nhạc điệu bơ vơ

Giọt sương lã chã như hồ thủy ngân

 

Trời trong lóng lánh vô vàn

Lung linh dặng liễu thiên thần vờn quanh

Đêm rằm theo ánh nước xanh

Vàng rơi sỏi đá rung cành thông reo

 

Tóc mây loã xoã hắt heo

Điệu hò lả lướt mái chèo chơi vơi

Đêm trăng lành lạnh người ơi!

Tầm Dương bến đợi tả tơi cuộc tình...

 

Sụt sùi ngao ngán phận mình

Mà sao du khách lặng thinh hững hờ

Nhạc sầu sóng vỗ đôi bờ

Sao khuê nhấp nháy hồn thơ phong trần...

 

Nguyệt cầm cung oán nhân gian

Đa tình tự cổ giai nhân má đào

Bướm ong dìu dặt xôn xao

Bờ dâu nương bãi nghẹn ngào tơ duyên..

 

cảm tác từ thơ Xuân Diệu: Nguyệt Cầm

22.7.2012 Lu Hà

 

 

 

Thương Hồ Xuân Hương

 

Tôi đã đọc thơ người thiếu phụ

Thương vì một nỗi có như không

Như con cuốc rũ giưã đồng

Phù du bèo bọt biển đông nghẹn ngào

 

Thương cha mẹ nhện nghèo giăng lưới

Vợ chồng Ngâu đắm đuối bên sông

Ai người  quân tử dám thương

Vấn vương một kẻ có chồng cô đơn

 

Thương những lúc đông buồn tê tái

"Kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng"

Hồng nhan trơ cái non cùng

Giang sơn bốn mặt não nùng biển dâu

 

Thương lá rụng chân cầu tơi tả

Từng muà xuân héo uá thu tàn

Còn ai văn bá thi nhân

Thương trăng bàng bạc cung đàn dở dang

 

Thương mái tóc bẽ bàng sương muối

Mắt huyền đen tức tưởi chiều tà

Trầm luân lận đận sa bà

Hàng hiên lã chã nhạt nhoà mưa rơi!

 

cảm tác khi đọc thơ Hồ Xuân Hương: Thương

27.10.2012 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét