Sầu Vương Thế Trần
cảm tác thơ
Mai Hoài Thu: "Còn Vương Bóng Người..."
Ngó sen trắng ngọc ngà tràng hạt
Aó nâu sồng chưa dứt được đâu...
Lời kinh tiếng mõ qua mau
Bờ mê bến giác vực sâu nai vàng...
Nước Việt Mến Yêu ( nuocvietmenyeu.blogspot.com ) Thơ văn tôi viết, chỉ mong qúy vị nếu muốn trích dẫn xin ghi rõ đúng ngày tháng tôi sáng tác để tiện việc tra cứu đối chiếu với hoàn cảnh lịch sử, xuất xứ nào dẫn tới những cảm xúc sáng tạo này. Xin gửi lời chào thân ái và trân trọng tới cộng đồng mạng, tới những người con mang dòng máu Lạc Hồng.
Sầu Vương Thế Trần
cảm tác thơ
Ngó sen trắng ngọc ngà tràng hạt
Aó nâu sồng chưa dứt được đâu...
Lời kinh tiếng mõ qua mau
Bờ mê bến giác vực sâu nai vàng...
Ai Về Thăm Huế Quê Thu
cảm tác thơ
Ai về thăm Huế quê Thu
Chiều lam sương khói bóng dưà lả lơi
Phất phơ tà áo một thời
Áo em trắng quá hồi hồi lòng ai...
Xôn Xao Hương Tình
cảm tác theo ảnh
Trúc xinh trúc mọc đầu đình
Trang xinh Trang đứng một mình cũng xinh
Trúc Trang như bóng với hình
Tóc mây lá trúc cho mình đứng bên
Chắp Tay Cùng Khấn
Xa nhà mây quện khói bay
Đàn chim nhớ tổ về đây tỏ bầy
Giốc bầu tâm sự vơi đầy
Bài Ca Hy Vọng
chuyển thể thơ Jackie Lương: Tình Còn Dài Vòng Tay Sẽ Dài Theo
Hồn thơ trải tâm tình lắng đọng
Đã bao lần bến mộng sông tương
Bóng hình xao xuyến vấn vương
Hiu hiu gió thổi cõi lòng nhớ thương
Sầu Vương Bến Nhớ
cảm tác thơ Hoà Đàm: Sương Khói Miền Quê
Em đi để lại quê hương
Nỗi buồn thương nhớ chiều vương bến sầu
Bờ tre ríu rít bên cầu
Vàng anh thỏ thẻ tiễn đưa dặm trường
Lá Rụng Thu Tàn
tặng Chiếc Lá Vàng
"Lá đổ muôn chiều ôi lá úa,
phải chăng là nước mắt người đi..."
Người đi, đi mãi bao giờ lại
Để lại cho ai mộng ưá hoài...?
Cô Gái Tuổi Xuân Thì
cảm tác thơ
Lững thững trên đường phố
Một mình biết đến đâu
Hững hờ cơn gió thổi
Thoang thoảng cõi hư hao...
Mong Chi Hỡi Người
cảm tác thơ Thuý Anh Lam và Thi Nguyên: Châu Về Hợp Phố
Lu Hà nhớ bóng trăng rằm
Thi Nguyên cùng Thúy Anh Lam ngỡ ngàng
Nét ngài soi bóng Trường Giang
Đuôi sam tuấn mã hiên ngang dặm trường...
Trâm anh rất mực quần hồng
Để người lữ khách tơ lòng vấn vương
Giếng khơi ánh mắt say nồng
Máu dồn tim góp quê hương mặn mà...
Đoan trang dáng ngọc thân ngà
Thiên tình cổ sự mái đầu tương tư
Quan san muôn dặm sơn hà
Kià đàn chim én bao la đất trời...
Trớ trêu bão tố cuộc đời
Gót hồng hoang dại ở nơi tuyết muà
Xót xa hoa thắm giữ màu
Bờ vai bé nhỏ giang đầu thướt tha
Yêu thương từng giọt phù sa
Bên bồi bên lở quê nhà xa xôi
Con chim nhớ tổ than ôi!
Châu về Hợp Phố mong chi hỡi người....!
1.2.2012 Lu Hà
Về Nơi Hẹn Hò
cảm tác thơ tứ cú Mai hoài Thu: Ai Người Tri Kỷ
Làm sao tắt được lưả lòng
Tình ta đang cháy đau thương liệt giường
Cấu cào hai chữ yêu đương
Hương tình nổi sóng trùng dương mịt mù...
Vô tình người nỡ thế ư?
Tim ta se thắt mộng sầu tương tư
Mắt khô ngấn lệ mờ sâu
Chao ôi, sợ quá hố sâu xa mờ...
Ai đem Thu thả hững hờ
Để hồn thơ thẩn bên bờ biển dâu
Tuyết sương che phủ mái đầu
Ma thơ nguyệt lạnh chân cầu nỉ non...
Trời ơi! sao tỏ nguồn cơn
Trăng thu tan nát mảnh hồn vỡ đôi
Trái tim lạnh lẽo đơn côi
Có ai tri kỷ cho đời si mê...
Mây kia phiêu bạt ê chề
Nhắn miền đất lạ não nề mưa rơi
Bạn đời ở chốn xa xôi
Đêm nay có biết về nơi hẹn hò...?
2.2.2012 Lu Hà
Nồng Nàn Nhớ Ai
chuyển thể thơ Thi Nguyên: Bến Vắng
Chiều sương bến vắng một mình
Lăn tăn sóng nước thương cành phù dung
Xa xa chiếc bách trập trùng
Em ngồi bất động bẽ bàng hoàng hôn
Lênh đênh hoa trắng trào tuôn
Bọt bèo trôi nổi nỗi buồn trong tim
Sóng còn mê mải dõi tìm
Bao nhiêu kỷ niệm đắm chìm hư vô...
Tình ơi! dang dở giấc mơ
Câu kinh em chép vương sầu thế nhân
Hạt mưa giọt lệ mi tràn
Hao gày phiến đá nồng nàn nhớ ai....?
30.1.2012 Lu Hà
Bồi Hồi Lòng Ai
tặng Nữ Sĩ Thi Nguyên
Hằng Nga trăng chín cho ai
Đêm nay đi ngủ sáng mai méo rồi
Tội anh chàng Cuội trên trời
Cớ sao bóp méo cho đời buồn thiu?
Sụt sùi từng giọt liu điu
Gió đông bão tuyết hắt hiu thêm buồn
Xuân về trăng khuyết lại tròn
Nhớ nàng Nguyệt Nữ môi son má hồng
Ba thu sợi chỉ tơ vương
Kiếp nào bạch mã cùng rồng sánh đôi?
Đằng vân vui với đất trời
Thảo nguyên xanh ngắt bồi hồi lòng ai?
1.2.2012 Lu Hà
Hoàng Hôn Trên Bờ Biển
cảm tác thơ Thi Nguyên: Biển Vắng
Bâng khuâng tư lự ngồi chơi
Thẫn thờ biển vắng chơi vơi tâm hồn
Nôn nao sóng vỗ bồn chồn
Thuyền kia có biết nỗi buồn cuả cô...
Hoa lòng sóng trắng như mơ
Càn khôn cô gọi dạt dào con tim
Ão huyền đôi mắt lim dim
Tình xưa duyên cũ cuốn chìm biển khơi...
Mối tình dang dở cuộc đời
Câu kinh lời nguyện thuở trời ươm tơ
Hạt mưa trôi những ước mơ
Giọt cay giọt đắng nhạt nhoà hoàng hôn...
30.1.2012 Lu Hà
Buồn Thiếu Phụ
cảm tác thơ Mai hoài Thu: Khóc Tủi
Phế hưng bao cuộc bể dâu
Đau thương tang tóc uá màu cỏ cây
Trải bao năm tháng đắng cay
Canh khuya trằn trọc vơi đầy nỉ non
Nằm nghe sầu gọi nguồn cơn
Bọt bèo trôi nổi sóng cồn biển khơi
Cô đơn bạc bẽo chơi vơi
Thuyền em mất lái tả tơi giưã dòng
Nghẹn ngào sợi chỉ tơ vương
Biếng khuây gương lược má hồng phôi phai
Văn thơ rất mực chương đài
Con nhà gia giáo trần ai mấy người
Dặm trường đất khách xa xôi
Bâng khuâng tư lự một đời phong sương
Thương em anh để trong lòng
Nỗi buồn thiếu phụ đoạn trường canh thâu...
1.2.2012 Lu Hà
Bạn Lòng Biết Không?
cảm tác thơ tứ cú Mai Hoài Thu: Ai Người Tri Kỷ?
Người thiếu phụ mang sầu ai oán
Vương nỗi buồn cổ hận thiên thu
Làm sao dập ngọn lưả đào
Hương tình sóng dậy cấu cào tâm can...
Ai là kẻ nhóm nhen đốm lưả
Để lòng này se sắt tương tư
Mắt khô ngấn lệ mờ sâu
Chao ôi, sợ quá mịt mù sương rơi!
Ai đã nỡ lững lờ mây gió
Để chiều thu chan chưá hoa mơ
Tuyết sương che phủ mái đầu
Hồn thơ nguyệt lặn bóng ma chân cầu...
Trăng vành vạch cớ sao vỡ nưả
Để lòng ta vá víu tim côi
Nưả kia tan biến mất rồi
Dở dang còn lại chẳng rời lià xa...
Hồn phiêu bạt biết đâu bến đậu
Thuyền lênh đênh neo thả giưã dòng
Phong ba bão táp thê lương
Hỡi người tri kỷ bạn lòng biết không...?
3.2.2012 Lu Hà
Tri Kỷ Than Ôi
cảm tác thơ Mai hoài Thu: Ai Người Tri Kỷ?
Ai người tri kỷ với Thu?
Thuyền quyên yểu điệu trơ vơ má hồng
Thương em trăm nỗi đoạn trường
Lênh đênh biển cả theo dòng tương tư
Tháng năm mưa dãi nắng rầu
Có ai tri ngộ tương cầu nỉ non?
Sông Hương nao nức sóng cồn
Chân trời Mỹ Quốc vương buồn cố nhân
Sớm khuya lặn lội kiếm ăn
Chân cò cánh vạc chưá chan mẹ hiền
Khổ đau oán trách nhân duyên
Phải chăng tiền định buồn phiền em tôi
Thắng thua là một trận cười
Miả mai canh bạc sòng đời đỏ đen
Số em lận đận đã quen
Nào thơ nào nhạc triền miên thiệt thòi...
Dụ em vào bẫy theo đòi
Cướp không trắng trợn đười ươi lạc loài...
Tìm người tri kỷ than ôi!
Như sao buổi sớm chơi vơi ma chiều
Em tôi đau khổ đã nhiều
Hồng nhan bạc mệnh tiêu điều hoàng hôn!
3.2.2012 Lu Hà
Nhân Tình Thế Thái Là Chi
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Giấc Mơ Tàn
Lắng nghe thánh thót sầu rơi
Tan trên phiến đá tả tơi mặt đường
Hoàng hôn phủ kín lá sương
Mịt mờ số kiếp long đong tháng ngày...
Đốt nhang làn khói cay cay
Đời còn chi nưã cuồng say mộng tàn
Hồn trinh tim héo vỡ tan
Rưng rưng ngấn lệ muôn vàn khổ đau...
Buồn dâng như một biển sầu
Trời trăng thương nhớ mái đầu bờ vai
Xung quanh chẳng thấy bóng ai
Côn trùng rên rỉ tuyền đài xa xăm...
Đêm về ma quỷ gằm gằm
Ôm nhau lường gạt nhẫn tâm nhục hình
Phều phào hai chữ ái tình
Đua chen giành giật nhục vinh vì tiền...
Gì đâu một lũ đảo điên
Gây bao hận sự ưu phiền thị phi
Rượu nồng chén đắng nhâm nhi
Nhân tình thế thái là chi hỡi người....?
4.2.2012 Lu Hà
Não Nề Năm Canh
cảm tác thơ Mai hoài Thu: Mười Mấy Năm Rồi
Chập chờn bến nước quê hương
Bóng gương lạnh lẽo vấn vương con đò
Chông chênh cầu khỉ bên bờ
Bóng cô thiếu nữ hồn thơ nhú đào...
Gốc đa giếng nước ngọt ngào
Quện sầu khói bếp xôn xao bướm vàng
Áo dài tha thướt lỡ làng
Phải chăng mười bốn năm nàng bơ vơ?
Dù cho xa cách thân sơ
Hương thu thoang thoảng dạt dào tình quê
Đoạn trường dặm nẻo sơn khê
Nhớ thương! thương quá! não nề năm canh!
Tháng năm dầu dãi đầu xanh
Hồn thu biêng biếc bến tình tương tư
Lừ đừ cá lội dưới cầu
Nôn nao một thuở nương dâu rì rào...!
6.2.2012 Lu Hà