Thứ Sáu, 7 tháng 8, 2015

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 68





Trích: Hòn Vọng Phu

Chiến chinh tràn khói lửa binh đao
Vọng PHU chờ HẾT kiếp má đào
Chinh PHU chiến TRẬN chàng có nhớ
Bồng con hóa đá tự năm nào

Hoàng quang Thuận



4 lỗi cơ bản. Một người làm thơ tồi tàn kém cỏi dốt nát nhất trong lịch sử Việt Nam, nhưng lại được đảng và nhà nước và các cơ quan văn hoá Việt Nam tôn vinh lên hàng thơ thánh thơ thần, đỉnh cao cuả trí tuệ. Chứng tỏ nền văn hoá của nước này đã đến thời mạt vận. Cóc nhái nhảy lên làm thày tác yêu tác quái để tranh giành xôi thịt danh vọng bổng lộc.

Chiến chinh tràn khói lửa binh đao? Gớm phét lác mãi, cuộc chiến chinh nào chả tràn khói lửa binh đao chết chóc tang thương, đúng là nói như vẹt.

Vọng phu chờ hết kiếp má đào? Một câu tối nghĩa không nói là ngu xuẩn, đã là vọng phu tức tên hòn đá chờ chồng, ngóng chồng rồi thì còn đếch gì kiếp má đào nữa mà chờ, có phải là người sống đâu? Hòn đá đá là muôn thuở sừng sững vạn kiếp đời chứ không phải một kiếp, trừ bọn phá đá nung vôi mang mìn đến phá?

Chinh phu chiến trận chàng có nhớ? Một câu ngớ ngẩn vô cảm. Nhớ ai? Nhớ vợ hay nhớ hòn đá?
Bồng con hóa đá tự năm nào? Ai hoá đá, vẫn thiếu đại từ nhân xưng, thiếu hẳn chủ ngữ. Ngay từ đầu đã viết thẳng ra: Vọng phu chờ hết kiếp má đào rồi. Một bài thơ vô cảm, vô nghĩa, nhí nhố. Chữ tự năm nào thiếu một dấu hỏi.

Xin có thơ sau:

Hóa Đá Chờ Chồng

Truyền rằng thiếu phụ đứng bồng con
Năm tháng mỏi mòn dạ héo hon
Chung thủy chờ chồng rầu cỏ úa
Sáng ra hóa đá lệ trời tuôn!

Tượng đá trơ trơ cùng tuế nguyệt
Hoa Sơn dãy núi giọt mưa rơi
Vọng phu đầu bạc trời cao thẳm
Biệt biệt u hoài mãi thế thôi

Đồng Đăng cũng có nàng Tô Thị
Đức hạnh đoan trinh chẳng kém gì
Nước Nam oan trái nhiều tao ngộ
Miệng lưỡi người đời lắm thị phi.

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Hòn Vọng Phu
30.8.2012 Lu Hà



Trích: Bến Thánh

Bóng ai câu cá bên sườn núi
Có phải người xưa hóa NGƯ ông
Tiều PHU mải MIẾT đi TÌM củi
Mây vàng che mát cả dòng sông

Hoàng quang Thuận

Một bài thơ chỉ có bấy nhiêu thôi, ngư ông, tiều phu và mây vàng bên núi và sông sau đó là tịt ngòi chẳng để lại dư âm ấn tượng cảm xúc gì? Đúng là thơ làm cho loại người vô hồn, vô cảm, không óc tim chai đá.

Để tiết kiệm thời tránh bàn nhiều về một bài thơ tủn mủn nghèo nàn này què quặt này. Vậy xin có thơ sau:



Bến Trần Thái Tông

Bến thánh để qua hang thủy động
Có nhiều tượng đá đẹp thần kỳ
Ngư ông mê mải ngồi câu cá
Kiếm củi tiều phu đến Thái Vi

Non xanh nước biếc một dòng sông
Quốc thổ đền ơn đức Thái Tông
Hoa Lư phong cảnh oai hùng vĩ
Con cháu ngàn năm nhớ tấm lòng

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Bến Thánh
30.8.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét