Thứ Ba, 5 tháng 5, 2020

Chùm Thơ Tình Ngắn 82


Sầu Tương Tư
tặng Thimyngoc Huynh khi đọc bài: Bệnh

Mấy hôm trằn trọc trên giường
Nỗi niềm u uất vấn vương thương sầu
Con chim lạc bến giang đầu
Tìm đâu trống mái thư cưu đôi bờ…


Quan quan thê thảm bơ phờ
Trái tim ủ rũ tuyết đào gía băng
Người đời thấu hiểu cho chăng ?
Lòng em tan nát dở dang lỡ làng…

Xôn xao tuyệt đỉnh thiên đàng
Ai ngờ vực thẳm bẽ bàng khổ đau
Giờ này ý nghĩa gì đâu
Tương lai mù mịt mái đầu héo hon…

Đêm buồn sóng vỗ trào cơn
Chỉ nghe bão tồ lệ tuôn đôi hàng
Dày vò vỗ gối mơ màng
Bình minh trễ nải kẽ khàng thở than…!

1.5.2013 Lu Hà



Sầu Vương Bến Nhớ
cảm tác thơ Hoà Đàm: Sương Khói Miền Quê

Em đi để lại quê hương
Nỗi buồn thương nhớ chiều vương bến sầu
Bờ tre ríu rít bên cầu
Vàng anh thỏ thẻ tiễn đưa dặm trường

Ngậm ngùi bẻ một cành dương
Gió mưa đôi ngả xuôi dòng xa khơi
Dấu chân cỏ vắng một thời
Bao nhiêu kỷ niệm bồi hồi giọt sương

Bụi mờ lùi mãi sau lưng
Tiếng còi thảng thốt rưng rưng hẹn chờ
Lòng buồn réo gọi lao xao
Tóc mây loã xoã má đào lâng lâng

Hoà Đàm một thuở trào dâng
Hoà Bình năm tháng dở dang lỡ làng
Cái tên cha đặt nhẹ nhàng
Nỗi niềm thổn thức xóm làng giang sơn

Ngót ba thập kỷ đòi cơn
Xôn xao gà gáy lệ tuôn đôi hàng
Nỗi niềm người Việt tha hương
Bát canh rau muống cua đồng năm nao...!

Chú thích: Hoà Đàm là kỷ niệm hội nghị Paris được ký kết?
2.3.2012 Lu Hà



Sầu Vương Thế Trần
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: "Còn Vương Bóng Người..."

Ngó sen trắng ngọc ngà tràng hạt
Aó nâu sồng chưa dứt được đâu...
Lời kinh tiếng mõ qua mau
Bờ mê bến giác vực sâu nai vàng...

Quên cay đắng tình trường một thuở
Sợi mây trời đày đoạ tơ vương
Huyền sương chày ngọc hư không
Muà xuân héo uá yêu đương lỡ làng...

Vầng trăng khuyết dở dang khổ hạnh
Giọt châu sa đôi nhánh sầu tư
Thu về lá rụng chân cầu
Năm canh trằn trọc tương tư bến nào...

Đời con gái phù du lận đận
Chốn chợ đời rao bán lao xao
Dập dìu ong bướm nôn nao
Tiếng thu cành gãy ngẩn ngơ lá hồng...

Màu sương khói trầm hương khói toả
Tiếng chuông chuà vò võ giai không
Thơ ngây lạc lối bến thương
A di đà Phật sầu vương thế trần...

Chú thích: Thu làm thơ lục bát mà anh còn hoạ theo sẽ lệ thuộc vào cảm xúc cuả Thu.
Nên anh cảm tác sang song thất lục bát để chia sẻ cả tâm trạng cuả anh nưã.
11.7.2012 Lu Hà




Say Bia

Ngồi buồn uống mấy vại bia
Mà tôi bỗng thấy mơ mơ màng màng
Toàn thân cảm giác lâng lâng
Bâng khuâng ngây ngất chín tầng cung mây

Mải mê tìm lại bóng ai?
Bao đêm dan díu vui vầy ái ân
Nàng là Bảo Ngọc Thái Chân?
Dấu cha trốn xuống thế trần với tôi

Tiếc thay trong lúc đang say
Quên tên chẳng hỏi nên tôi lỡ làng
Mưa phùn lất phất não nùng
Mấy cô Tiên nữ bên dòng sông Tương

Hao hao dáng vẻ mến thương
Chẳng ai chiụ nói, để lòng tôi đau
Biết nàng ở chốn nơi nao?
Lững lờ nước chảy dật dờ thiên nga

Ung dung dạo gót trên bờ
Nhìn ai cũng thấy dạt dào thiết tha
Hồn tôi nuối tiếc ngẩn ngơ
Cơn say đã dã, men bia đã tàn!

6.1.2011 Lu Hà




Say Men Rượu Đào

Sáng thức dậy thấy mình choáng váng
Tiếng chim kêu văng vẳng đồi thông
Đầu bù tóc rối soi gương
Chiếu chăn xô lệch má hồng nhạt phai

Càng thổn thức canh dài ân ái
Cùng giai nhân tê tái niềm thương
Hải hồ phiêu bạt bốn phương
Bài thơ để lại đoạn trường trầm luân

Đời con gái tuổi xuân hoa nở
Gánh phong tình nặng nợ bi ai
Thuyền em mất lái u hoài
Bọt bèo phận Liễu Chương Đài dở dang *

Thân thục nữ lỡ làng bến đậu
Đò sang ngang cá chậu chim lồng
Trách chi một sợi chỉ hồng
Se tơ Nguyệt Lão nhầm vòng Tào Khang

Đời thống khổ bẽ bàng son phấn
Cõi trần gian lận đận nhân duyên
Đêm qua lạc mộng du thuyền
Cùng chàng cát sĩ say men rượu đào

* theo tích: Liễu Chương Đài

cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Uá Mộng
18.10.2012 Lu Hà



Xe Duyên Châu Trần

Non xanh nước biếc trập trùng
Khói lam rẽ núi bập bùng lửa thiêu
Đường thi non nỉ hương chiều
Suối ngâm róc rách mĩ miều hoàng hôn

Gập ghềnh ngoạn thủy du sơn
Hoa thơm cỏ lạ bồn chồn lòng tôi
Yến oanh thủ thỉ bồi hồi
Quanh co ngõ trúc mộng đời chiêm bao

Một vùng như thể quỳnh giao
Thẹn thùng e lệ má đào lâng lâng
Tao nhân mặc khách nhẹ nhàng
Dặm băng ướm hỏi ngỡ ngàng Nguyệt Nga

Bản làng ta ở đâu xa
Cho tôi chào hỏi ông bà tổ tiên
Mẹ cha thách mấy quan tiền
Kết giao Tần Tấn xe duyên Châu Trần

Con người sinh ở thế gian
Thuyền quyên thục nữ giai nhân nợ nần
Xa gần nô nức hương lân
Trèo đèo lội suối tần ngần viếng thăm.

1.7.2013 Lu Hà



Sen Vàng Thuở Ấy
viết tặng Vanessa Le

Nàng nằm sõng sượt trên thuyền
Bướm ong ngây ngất mắt huyền nôn nao
Nụ hương thơm ngát dạt dào
Đôi môi ngọt lịm má đào thơ ngây

Tóc mềm xen kẽ đan tay
Chùm hoa thương nhớ đắm say lòng người
Chao ôi! Tôi lại bồi hồi
Ngó sen trắng muốt tình đời còn vương

Trời cao thăm thẳm mây hồng
Trăm năm có biết duyên nồng hay không
Bao giờ nên vợ nên chồng
Xích thằng chỉ đỏ tổ tông họ hàng

Hóa công chi bấy phũ phàng
Thắt lưng dải yếm ngỡ ngàng qua sông
Để ai thơ thẩn ngóng trông
Sương gieo nặng hạt cõi lòng mênh mông

Đầm sen thuở ấy còn không
Trải bao thập kỷ tha phương xứ người
Trong mơ hồn lạc chơi vơi
Sen vàng lãng đãng xa xôi hẹn về…!

28.6.2013 Lu Hà



Sinh Lầm Thế Kỷ
tặng thi sĩ Trần Trung Đạo


Hơĩ ngươì thi sĩ của quê hương
Tiếng nấc dâng lên tắc nghẹn lòng
Anh khóc thương đời bao số phận
Sinh lầm thế kỷ nuốt đau thương

Cay đắng làm sao những kiếp người
Có tài có sức vẫn buông trôi
Thở dài tắc lưỡi thôi đành vậy
Biết thế, ừ sao sẽ được gì?

Chỉ tại người ta vẫn kém khôn
Nửa già thế kỷ vẫn lần khân
Đi tìm chân lý nơi đỉnh núi
Giấc mộng vàng son trượt lối mòn

Thuở trước chỉ vài chục triệu dân
Giờ đây đã gấp bốn năm lần
Cơn mê ác mộng còn chưa dứt
Đeo đẳng tình si uá héo tàn

Biết thế làm sao được hở anh
Tháng tư năm ấy buốt năm canh
Lời thơ tứa máu như dòng chảy
Xói tận tim gan cứa ruột mình

Lu Hà



Sợ Nàng Vườn Thơ
cảm tác thơ Vườn Thơ: Sợ Vợ

"Tối về réo rắt cung đờn,
Mát-xa những lúc vợ hờn vu vơ."
Riêng tôi sợ cô Vườn Thơ
Thướt tha yểu điệu má đào nôn nao

Sợ cô lơ lửng hững hờ
Chẳng thèm nhìn mặt bơ vơ tủi sầu...
Hẹn cô ở bến giang đầu
Xôn xao tiền kiếp bể dâu đoạn trường

Nhớ cô rầu rĩ cõi lòng
Thơ đề lá thắm theo dòng sông trôi
Bọt bèo chìm nổi luân hồi
Phù du bao kiếp hỡi người tôi yêu

Cửu Long dào dạt sớm chiều
Thướt tha yểu điệu tiểu kiều là đây
Bướm ong dìu dặt vơi đầy
Non sông đất Việt đắng cay còn nhiều...

13.2.2012 Lu Hà












Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét