Thứ Ba, 19 tháng 3, 2019

Chùm Thơ Tình Dài Số 271


Trở Lại Đi Anh
cảm xúc nhạc Vinh Sử & Ngân Giang

Về đi anh tình xưa nối lại
Chiều mùa thu quan tái xót xa
Cô đơn nửa mảnh trăng ngà
Nửa soi gối chiếc nửa sa dặm trường


Đêm thao thức từng chương kỷ niệm
Đã bao lâu dấu diếm mẹ cha
Từng dòng chữ viết thiết tha
Ngày anh trở lại căn nhà yêu thương

Bước sang ngang dòng sông băng giá
Làm con dâu xứ lạ xa xôi
Trái tim em vẫn bồi hồi
Đời anh phiêu bạt nối trôi sông hồ

Đàn chim én nhấp nhô đỉnh núi
Gió mùa xuân thui thủi mình em
Hoàng hôn đóng cửa buông rèm
Khát khao chờ đợi thòm thèm ánh trăng

Trời chẳng phụ xích thằng Nguyệt Lão
Cuộc trăm năm cởi áo cho nhau
Quản chi mưa nắng dãi dầu
Thời gian phủ bụi vàng thau gương mờ

Gà gáy sáng giấc mơ tình ái
Ngọn lửa lòng hoang dại thơ ngây
Hồn hoa bướm trắng vui vầy
Non thần đỉnh giáp canh chầy cùng anh!

*Nguyên tác: Nối Lại Tình Xưa
2.3.2019 Lu Hà


Vận Nước Nổi Trôi
nối tiếp hai câu thơ của Văn Sĩ Chính Nguyên

“Vào rừng đẽo gỗ mà chơi
Đau cho vận nước vẳng lời rừng thiêng“
Mong sao giữ được chân kiềng
Lòng dân thống nhất chẳng riêng miền nào

Than ôi! ngày tháng hư hao
Núi rừng heo hút đồng bào ta ơi!
Bấy lâu dang dở khóc cười
Thâm sơn cùng cốc cảnh đời buồn thiu

Trẻ già trai gái ỉu xìu
Tài nguyên cằn cỗi liu điu phận hèn
Tham tiền vật chất bon chen
Thân tàn ma dại ho hen chẳng còn

Trách ai cam phận tôi con
Gieo mầm giống đỏ nước non xa rời
Bố Tàu mẹ Việt chơi vơi
Con hoang ngơ ngác tả tơi Lạc Hồng

Cha già dân tộc ngóng trông
Nhìn về phương bắc cánh đồng nội mông
Tân Cương Tây Tạng bềnh bồng
Ba Đình nghiệp chướng chất trồng hồn ma

Chân trời góc biển xót xa
Thương đau xứ sở quê nhà lầm than
Bao giờ lấy lại giang san
Bà Trưng Bà Triệu chứa chan mẹ hiền !

4.3.2019 Lu Hà




Trung Hiếu Nghĩa Hiệp
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 26

Cá trong chậu đừng hòng chạy thoát
Chim nhốt lồng định đoạt khó chi?
Con đừng nóng vội sân si
Để cho thiên hạ xầm xì nhỏ to

Kiều Nguyệt Nga ngày lo đêm sợ
Bùi Kiệm thường kiếm cớ vu vơ
Thấy nàng treo bức tranh thờ
Hình nhân như tượng đợi chờ nhớ nhung

Lục Vân Tiên thi cùng một khóa
Lại nửa chừng đại họa vong thân
Tại sao nàng vẫn lần khân
Linh thiêng chi nữa thánh thần mỉa mai

Kiều vẫn cứ một hai cương quyết
Đạo tòng phu trinh tiết mãi thôi
Kiệm cười nàng nói sai rồi
Bán trâu tậu ruộng ai ngồi chợ trưa?

Ngày tháng ròng nắng mưa tầm tã
Đóa hoa tàn vàng đá phôi pha
Tuổi xuân ngọn gió thu ba
Ong chê bướm chán canh gà quạnh hiu

Rồi quanh năm ỉu xìu góc bếp
Cảnh già nua phên liếp nhà tranh
Muối tiêu nửa mái đầu xanh
Vãi chùa lạnh ngắt vắng tanh bóng người

Kiệm ra sức xả hơi tán tỉnh
Bướm trắng kia biết dính vào đâu
Mười hai bến nước ngọc châu
Lẽ nào mặc áo không bâu trọn đời

Cơm  tay bốc không người so đũa
Miếng trầu hôi giàn dụa không cau
Thời gian vàng võ phai màu
Khóc than bão tố nát nhàu cỏ cây

Kiều đáp trả tưởng đầy kinh sử
Gái tiết trinh sĩ tử làm đầu
Chớ như thói Trịnh nương dâu
Yến anh hò hẹn đêm thâu thỏa tình

Kiệm vẫn biết sôi kinh nấu sử
Gương soi mình do dự phòng không
Hồ Dương chẳng chịu góa chồng
Thầm yêu trộm nhớ Tống công thuở nào

Nàng Hạ Cơ khát khao dục vọng
Có chồng rồi vẫn ngóng trai tơ
Non thần đỉnh giáp hằng mơ
Sớm đưa Doãn Phủ tối chờ Trần Quân

Võ Hậu xưa thanh xuân dai dẳng
Thẩm Tự Cơ đeo đẳng tư thông
Họ Trương hai ngã thay chồng
Ngày đêm hú hí má hồng thắm tươi

Mới đáng sống một đời sung sướng
Phải tội gì gắng gượng người ơi
Muôn loài thụ tạo ý trời
Chính chuyên chi để chết thời thành ma

Quanh cối xay con gà trống gáy
Nghe chối tai hết thảy gần xa
Tiểu nhân rình rập trong nhà
Nguyệt Nga tính chước thoát ra cho rồi

Bùi ông vẫn xa xôi ngon ngọt
Trói buộc nàng vào cột con trai
Kiên trì xuân bất tái lai
Trăng thanh gió mát thuyền ai cắm sào

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên
25.2.2019 Lu Hà





Trung Hiếu Nghĩa Hiệp
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 27

Kiều ảo não ứa trào giọt lệ
Biết cùng ai san sẻ nguồn cơn
May thay lão bộc làm vườn
Thương nàng cũng rất oán hờn Bùi gia

Khuyên con gái trau tria chải chuốt
Bớt hiểm nguy móng vuốt sài lang
Có cơ hội sẽ cứu nàng
Cao bay xa chạy xuyên ngang mé rừng

Ngã phú hộ không ngừng dụ dỗ
Đóa tường vy nay nở mai tàn
Thiệt thòi một kiếp hồng nhan
Phòng không chiếc bóng gối loan lạnh lùng

Hòn vọng phu não nùng sương gió
Ngóng đợi chồng vò võ tháng năm
Tiếc thay cho ánh trăng rằm
Chi bằng Bùi Kiệm tơ tằm giao hoan

Kiều giả bộ phàn nàn một nỗi
Công dưỡng nuôi chắp mối phụng loan
Giúp tôi lập một chay đàn
Dăm ba bảy bữa nhang tàn khói bay

Cùng Vân Tiên tỏ bày chung thủy
Đợi kiếp sau túy lúy men say
Trần gian uống chén đắng cay
Hồn về than thở chuỗi ngày sầu ly

Họ Bùi kia chai lỳ mặt thớt
Sai gia nhân mấy đợt bộn bề
Bày đồ bát bửu chỉnh tề
Bàn thờ rửa ráy phu thê động phòng

Giữa nửa đêm thong dong giờ tý
Lúc canh ba bút ký vần thơ
Xung quanh vắng vẻ như tờ
Vai mang ống quyển lờ mờ ra đi

Bùi Kiệm mới cuồng si mê dại
Thói làng chơi chẳng ngại gia nhân
Bỗng nhiên ớn lạnh toàn thân
Kêu như bò rống tâm thần đảo điên

Chăn chiếu thơm phẩm tiên chưa nắn
Bùi lão gia hô hoán gia nhân
Ầm ầm một lũ vô luân
Thời cơ lão bộc bất thần ra tay

Mới phóng hỏa đốt ngay lều cỏ
Cuối mảnh vườn lứa đỏ góc trời
Cha con la lối trời ơi!
Vội vàng quay lại nàng thời đã xa

Bầy đom đóm trăng ngà theo giúp
Băng qua rừng gặp túp lều tranh
Gót giày đạp cả lên sành
Đường dài sỏi đá nắng hanh thạch bàn

Suối róc rách hương ngàn gió núi
Một mụ già thui thủi bước ra
Hỏi rằng có phải Nguyệt Nga
Đêm qua nằm mộng Phật Đà báo tin

Nàng do dự đứng nhìn bà lão
Phúc hậu thay mới bảo tới đây
Nàng Kiều chưa dám tin ngay
Sương mai thánh thót cỏ may lối mòn

Bà quay tơ trăng tròn lại khuyết
Sống một mình thân thiết xiết bao
Hỏi ra mới biết nơi nào
Giáp ranh biên ải Ô sào hoang vu

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên
25.2.2019 Lu Hà




Trung Hiếu Nghĩa Hiệp
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 28

Kiều Nguyệt Nga nghẹn ngào cảm tạ
Ơn mẹ nuôi nay đã cứu nàng
Lo toan con gái mọi đàng
Trồng rau dệt vải cưu mang lần hồi

Cơn giông tố nổi trôi sống thác
Đã sáu năm lưu lạc chùa chiền
Đêm nằm mộng gặp vị tiên
Thuốc thần giải nạn mắt liền sáng ra

Năm năm tuổi quê nhà mòn mỏi
Lục ông càng còm cõi nhớ con
Vân Tiên lòng cũng héo hon
Tính ngày trở lại may còn gặp cha

Chàng Hớn Minh gọi là sư phụ
Đốt lò hương thủ tự chân kinh
Quy y tam bảo dấu mình
Án đày truy nã triều đình chẳng tha

Tay chống gậy đường xa lê bước
Qua một vùng bộ tộc rẻo cao
Nửa đêm gõ cửa nhà nào
Đại phu  khám mắt thuốc bào chế ngay

Mới phát hiện cho hay muội tóc
Bởi Trịnh Hâm tàn độc hại chàng
Hoa Đà tái thế mấy thang
Mắt băng bó lại thiên đàng mở ra

Ơn tế độ bao la vạn đại
Hẹn ngày sau trở lại bản mường
Lão nghe giặc giã biên cương
Con mau xuống núi tìm đường cứu dân

Sau mấy tháng thuốc thần của lão
Lục Vân Tiên xông xáo như xưa
Võ công tới bậc thượng thừa
Hớn Minh huân tập muối dưa bạn cùng

Lục Vân Tiên ung dung trở lại
Đã bao năm tê tái xót xa
Ai ngờ con thấy mặt cha
Xóm giềng cô bác gần xa đều mừng

Mới mở tiệc tưng bừng náo nhiệt
Sáu năm ròng biền biệt nơi nao?
Khổ đau hoạn nạn biết bao
Ba chìm bảy nổi máu trào lệ rơi

Phần mộ mẹ tới nơi thăm viếng
Lễ vật bày vang tiếng tế văn
Khói hương nghi ngút khóc than
Linh hồn sầu cảm thế gian não nùng

Kiều nguyệt Nga thủy chung son sắt
Khi ra đi xếp đặt mọi đàng
Bạc tiền nhà cửa khang trang
Cho cha yên ổn thuốc thang đủ xài

Lục Vân Tiên thở dài ra vậy
Còn bây giờ nàng ấy ở đau?
Lục ông thuật lại từ đầu
Chuyện đi triều cống Qua Oa nước người

Ở Tây Xuyên rã rời thể xác
Kiều tiên sinh hốc hác ủ ê
Triều đình giáng chức đuổi về
Tuổi già cô quạnh thôn quê một mình

Lục Vân Tiên đăng trình bên đó
Để tạ ơn bày tỏ đôi lời
Gọi là nhạc phụ suốt đời
Trăm năm trọn nghĩa với người tình xưa

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên
26.2.2019 Lu Hà




Trung Hiếu Nghĩa Hiệp
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 29

Nào ai hay mới vừa thức dậy
Một sáng mai chợt thấy Vân Tiên
Kiều công rơi lệ khóc liền
Phiên nhung ngàn dặm sầu miên cuối trời

Cánh chim nhạn chơi vơi đôi ngả
Việt Hồ xa vàng đá phôi pha
Bây chừ chàng rể tìm cha
Mong ngày hội ngộ cả nhà đoàn viên

Oan trái thay hoàng thiên xanh thẳm
Chốn nhân gian ảm đạm đau lòng
Thương thay số phận long đong
Hoa trôi bèo dạt xuôi dòng tử sinh

Cõi âm cung điêu linh dương thế
Bởi vì sao sự thể oán hờn
Nầm non khao khát mẫu đơn
Sân vườn sớm tối chập chờn cỏ may

Chàng xin cha ở ngay bên đó
Luận văn chương đã có Kiều ông
Dùi mài kinh sử võ công
Sang năm nhâm tý chim hồng hộc bay

Đúng như vậy lời thày xưa dạy
Từ bắc phương chuột chạy ra đường
Tràng An con lại tựu trường
Hai ban văn võ phi thường trạng nguyên

Lệnh vua truyền Vân Tiên triều kiến
Quân xâm lăng tràn đến nước ta
Bây giờ nên đánh hay hòa
Thần xin quyết chiến giặc Oa đến cùng

Các tướng lãnh anh hùng chẳng hiếm
Trao thượng phương bảo kiếm ra quân
Ấn phong đủ mặt triều thần
Khen thay quốc trạng dấn thân trận tiền

Đại nguyên soái Vân Tiên tư lự
Trước bệ rồng tiến cử Hớn Minh
Nay vì án mạng ẩn mình
Giữa đường thấy chuyện bất bình ra tay

Có sức khỏe thẳng ngay thao lược
Luận binh thư mưu chước kém ai
Kém chi Hạng Võ thần oai
Chiêu an thu dụng tướng tài lập công

Trẫm chuẩn tấu tấn phong phó soái
Chuyện quân cơ tiến thoái tùy nghi
Cùng Vương Tử Trực một khi
Bày binh bố trận nhất thì quân sư

Ba khanh hãy nhẫn từ lương bổng
Lập đàn thề gióng trống minh tinh
Tế cờ  làm lễ xuất binh
Tiễu trừ hải tặc quên mình vì ta

Khải hoàn ca nước nhà trông đợi
Chớ phụ lòng mong mỏi muôn dân
Triều đình khí thế tam quân
Trịnh Hâm đào tẩu gian thần mưu toan

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên
26.2.2019 Lu Hà



Trung Hiếu Nghĩa Hiệp
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 30

Nhà sư trẻ hân hoan hội kiến
Trong trung quân tráng kiện oai phong
Tinh binh pháo lệnh thong dong
Một rừng gươm giáo quốc phòng uy nghi

Trước cửa thành kiên trì dụ địch
Hỏa tiễn bay trúng đích kinh hoàng
Thần Long Họa Hổ nghênh ngang
Hớn Minh vỗ ngựa chùy phang quá đà

Lũ man di kêu la oai oái
Đôi chùy đồng phó soái tung hoành
Hai tên tướng cướp hư danh
Bốn bề khói lửa tan tành ngói mây

Bỗng Cốt Đột cùng bầy yêu quái
Tung búa rùi hăng hái lạ lùng
Thân hình cổ quái nguyên nhung
Miệng hô thần chú hãi hùng cốt tinh

Không khinh xuất Hớn Minh lùi lại
Lục Vân Tiên từng trái phóng ra
Máu dê máu chó sát ma
Một hồi chống cự phép tà tiêu tan

Tướng Qua Oa bỏ tàn quân chạy
Ải Ô sào lửa cháy lan ra
Vân Tiên đâu dễ chịu tha
Đại đao chém tới đầu ma rụng liền

Treo đầu giặc tòn ten cổ ngựa
Tối mịt mùng rừng bứa cỏ gai
Ngọn đèn leo lắt nhà ai
Ô truy lần tới một hai cậy nhờ

Nàng Nguyệt Nga đợi chờ đằng đẵng
Ba năm trời cay đắng xót xa
Đêm nay dưới ánh trăng ngà
Lòng càng thểu não thương cha nhớ chàng

Nhờ lão bà cưu mang che chở
Chốn biên thùy chăng chớ mãi sao
Ngóng trông bầy quạ nghẹn ngào
Đêm nay Chức Nữ đêm nào Ngưu Lang

Bỗng có khách qua đàng thăm hỏi
Đứng đầu hồi tiếng nói nghe quen
Nàng càng kín cửa cài then
Lão bà mở cửa mon men ra ngoài

Tôi triều đình đặc sai dẹp giặc
Xin cụ cho tạm giấc đêm nay
Bà càng bối rối sợ thay
Nhìn trên bức vách ô hay chính mình

Chàng sinh nghi tấm hình ai vẽ
Con gái già non trẻ họa ra
Hỏi tên mới biết Nguyệt Nga
Bàng hoàng giây phút tôi là Vân Tiên

Thế mới biết thuyền quyên thục nữ
Trai anh hùng duyên nợ gì đây
Khúc nhôi kể lại đã đầy
Vợ chồng đoàn tụ vui vầy trăng thu

Chốn rừng xanh vi vu gió thổi
Chẳng gối loan nóng hổi làn da
Vân Tiên cùng với Nguyệt Nga
Ngại ngùng chi nữa lão bà cáo lui

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên
27.2.2019 Lu Hà



Trung Hiếu Nghĩa Hiệp
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 31

Quân tập hậu cắm dùi lưng giặc
Rắn mất đầu tan tác chim muông
Tinh binh ào ạt tấn công
Qua Oa vỡ mật núi sông kinh hoàng

Bầy thảo khấu theo hàng vô số
Đại bản doanh thấy có Trịnh Hâm
Quân sư nổi trận sóng gầm
Lệnh vào cũi chó tím bầm ruột gan

Trận chiến trước mưu gian kế hiểm
Cha con mày dấu diếm Chúa công
Qua oa nội gián thông đồng
Quân lương trễ nải cỏ bồng xương phơi

Vương Tử Trực giận sôi máu huyết
Nhân dịp này cho biết âm ti
Dùng dằng chứng cớ một khi
Triều đình tra hỏi thôi thì giải đi

Vây bốn mặt man di hoảng loạn
Nỏ thần châu tên bắn như mưa
Thiên triều các tướng say xưa
Áo bào đỏ thắm cho vừa lòng dân

Đại quân tiến ngập tràn biên ải
Mới sáng ra chẳng ngại địch ta
Vân Tiên cưỡi ngựa xông ra
Thấy cờ tướng hiệu rõ là Hớn Minh

Vội phát lệnh dừng binh hạ trại
Giặc giã tan khéo lại gặp nhau
Tiên cười thuật lại trước sau
Chị đang lánh nạn em mau vào chào

Kiều e lệ nghẹn ngào thổn thức
Khuyên hai người về trước tâu bày
Vân Tiên mang bức tranh này
Đèn trời soi xét sẽ quay lại liền

Sở Vương nghe Vân Tiên đại thắng
Thái giám mời quan trạng vào chầu
Muôn tâu thánh thượng rập đầu
Bất thần ứa lệ giọt châu tuôn trào

Vương ngạc nhiên áo bào ban thưởng
Hỏi cớ sao còn vướng mắc gì?
Thưa rằng oanh yến tương tri
Nguyệt Nga hứa hẹn đền nghì trúc mai

Vì Thái Sư một hai cưỡng ép
Với Trịnh Hâm gán ghép sui gia
Không thành nên bắt Nguyệt Nga
Cống cho hải tặc Qua Oa trọn đời

Nay Trịnh Hâm ở nơi đất giặc
Vương quân sư bắt được giải về
Cầu xin thánh thượng mọi bề
Giao cho hình bộ nhiêu khê rõ ràng

Cả triều đình ngỡ ngàng ra vậy
Trẫm tưởng rằng nàng ấy ở phiên
Tơ hồng lại với trạng nguyên
Một thiên định mệnh nhân duyên thuở nào

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên
27.2.2019 Lu Hà



Trung Hiếu Nghĩa Hiệp
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 32

Thái sư tưởng mưu cao kế hiểm
Việc công tư dấu diếm bấy lâu
Bày ra bao chuyện qua mâu
Lòi đuôi con cáo trắng râu bạc đầu

Trước bệ rồng quỳ tâu thánh thượng
Việc khao quân ban thưởng không nên
Khi quân trị tội Vân Tiên
Nguyệt Nga dung dưỡng dưới trên lọc lừa

Kiều thái công say xưa ngày tháng
Việc quan thường chểnh mảng không lo
Bây giờ lại muốn so đo
Mưu toan tạo phản tội to tày trời

Lục Vân Tiên toàn lời sàm tấu
Thái sư quen che dấu tội mình
Trong tay sẵn có bức hình
Chứng minh thần đã tư tình Nguyệt Nga

Sở Vương phán nước ta chiến thắng
Kiều Nguyệt Nga cay đắng xiết bao
Tiết trinh tiếng để má đào
Trăm năm khắc đá ghi vào sử xanh

Trong hoàng tộc tranh giành ngôi vị
Thái sư còn bài trí Trịnh Hâm
Tham lam quen thói tà dâm
Lầu xanh trác táng ngấm ngầm bấy nay

Chuyện Đổng Trác cho hay Lã Bố
Đâm chém nhau vì ả Điêu Thuyền
Cha con phản tặc đảo điên
Luân thường đạo lý hoàng thiên ra gì?

Trẫm không nỡ tru di tam tộc
Đày đi xa lập tức xéo ngay
Rừng xanh hiu hắt qua ngày
Thứ dân nếm trải trả vay nghiệp đời

Còn Trịnh Hâm tội ngươi xứng đáng
Trẫm giao cho quốc trạng sử ngay
Nguyệt Nga trong trắng thơ ngây
Sắc phong quận chúa vui vầy Kiều khanh

Lại phục chức Đông Thành như cũ
Kiều công xưa vô cớ hàm oan
Vương Minh hai tướng chu toàn
Công lao hạng mã giang san thái hòa

Sau chiến thắng Qua Oa vang dội
Mới thong dong hỏi tội Trịnh Hâm
Bạn bè xưa cũ tình thâm
Minh Vương Bùi cũng âm thầm tới nghe

Hớn Minh giận chẳng dè gặp lại
Muốn chém ngay bàn cãi làm gì
Bùi kêu bạn hữu cố tri
Vương rằng tội đáng lăng trì lột da

Kiều Nguyệt Nga xin tha tội chết
Sống không tha nhất thiết đuổi đi
Trọn đời một kiếp man di
Vân Tiên ra lệnh tức thì thả ngay

Bậc quân tử xưa nay vẫn thế
Không bẩn tay giết kẻ khốn cùng
Tiếng thơm vang tới cửu trùng
Gần xa thiên hạ anh hùng trượng phu

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên
28.2.2019 Lu Hà




Trung Hiếu Nghĩa Hiệp
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 33

Khải hoàn ca vi vu gió thổi
Thành Tràng An công tội phân minh
Thong dong tính chuyện ân tình
Trạng Nguyên xa giá triều đình chuẩn y

Mang binh phù quân kỳ võ phục
Hớn Minh cùng Tử Trực chỉnh tề
Có quân hộ vệ rước về
Nguyệt Nga trở lại sơn khê chập chùng

Riêng Bùi Kiệm thẹn thùng nán lại
Trịnh Hâm miền biên ải lần sang
Cam tâm khuyển mã xin hàng
Chèo thuyền bị sóng Hàn Giang nhấn chìm

Qua Ô sào để tìm bà lão
Tấm lòng thành quần áo bạc vàng
Cửa nhà vườn tược khang khang
Cắt người hầu hạ xóm làng bình an

Tiểu đồng giữ mộ phần dòng dã
Hơn ba năm bia đá rêu phong
Đại đề quyên giáo hằng mong
Tính mang hài cốt theo dòng Hàn Giang

Thuyền chẳng có lang thang bờ bụi
Rồi một hôm thui thủi ven sông
Bốn bề quân sĩ chật đông
Đàn chay văn tế tiểu đồng hỡi ơi!

Cố chen chân tới coi cho rõ
Mới giật mình ông đó Vân Tiên
Vinh quy bái tổ trạng nguyên
Lâm môn song hỉ đợi thuyền qua sông

Vội chạy tới bên đường quỳ lạy
Lục Vân Tiên thấy vậy gạn gùng
Giờ lâu thày tớ trùng phùng
Buồm căng gió lộng chập chùng Hàn Giang

Trong hang tối Quỳnh Trang nghe tiếng
Quan trạng nguyên thăm viếng quê nhà
Vội vàng lôi con gái ra
Bôi son trát phấn lợt là màu da

Lục Vân Tiên nhận ra tuồng cũ
Giận sôi lên quát mụ yêu tinh
Một nhà họ Võ bạc tình
Dồn ta vào chỗ tử sinh cùng đường

Trong hang núi Thương tòng ảm đạm
Mắt mù loà thê thăm đá vôi
Chuột dơi muỗi vắt tanh hôi
Hổ gầm khỉ chạy than ôi đoạn trường

Nay lại dám cản đường quan lớn
Hai mẹ con táo tợn đến đây
Mãi Thần xưa bát nước đầy
Làm sao vớt được mặt dày thế sao?

Kiều Nguyệt Nga sai cho túi bạc
Dặn tiểu đồng lính gác hẳn hoi
Chiều tà xa ngựa tơi nơi
Ngư tiều đền đáp vàng mười dăm cân

Kiều Nguyệt Nga sai quân tìm lão
Người làm vườn đức báo ân xưa
Có nhà ngăn gió che mưa
Đủ tiền trang trải muối dưa trọn đời

Bởi tạo hóa trêu ngươi thế đó
Hai mẹ con nhà Võ Thể Loan
Sinh ra là giống lăng loàn
Gà đồng mèo mả mưu toan lọc lừa

Về tới hang cũng vừa sẩm tối
Cọp từ đâu lao tới tha đi
Côn trùng thảo mục chim di
Nắm xương hài cốt đen xì hồn ma

Tới Đông Thành phủ nha mừng rỡ
Lục ông xây dinh thự trong làng
Ai hay sáu lễ sẵn sàng
Quan viên hai họ cưới nàng Nguyệt Nga

Nhà họ Lục gần xa khét tiếng
Quan đầu triều thăm viếng thường xuyên
Bao đời con cháu trạng nguyên
Kinh luân tế thế võ biền kém ai?

Xin hết truyện
*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên
28.2.2019 Lu Hà











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét