Thứ Tư, 3 tháng 5, 2017

Chùm Thơ Tình Dài 213




Tình Bèo Duyên Bọt
Cảm xúc từ bài hát của Hoàng Minh: Tựa Cánh Bèo Tôi

Tình bèo duyên bọt nổi trôi
Theo dòng nước xóay than ôi mảnh đời
Hết mùa hoa bướm lả lơi
Phấn hương ngao ngán hoa cười héo hon


Rửng rưng chim chóc véo von
Đầu môi chót lưỡi vàng son đá mòn
Ngẫm thân phù thể sống còn
Sâm thương ngang trái nước non xa vời

Bước chân lầm lũi cuối trời
Thà làm cây gỗ chơi vơi gữa rừng
Thông reo với gió là mừng
Trái sầu rơi rụng lưng chừng mưa bay

Giận hờn chi nữa đắng cay
Ghen tuông buồn tủi ai hay phận mình
Chắp tay thần trí anh linh
Xin trời phù hộ bình minh nắng vàng

Nâu sồng thôi hết mơ màng
Muối dưa đạm bạc thênh thang nhẹ nhàng
Tiếc chi kiếp phận dở dang
Phũ phàng sóng biển dã tràng cát pha

Lâu đài tình ái nguy nga
Tan tành chốc lát xót xa bụi hồng
Mưa phùn hiu hắt cánh cánh đồng
Thôi đừng đứng đó bên sông gọi đò!

12.4.2017 Lu Hà



Lỡ Làng Đời Hoa
Cảm xúc bài hát của Thanh Hằng: Tâm Sự Đời Tôi

Trái dâu mọng nửa hồn ai điếu
Mắt nai xinh chưa hiểu sòng đời
Lớn lên vội vã tin người
Xốn xang đường mật những lời yêu thương

Tình phụ bạc vấn vương phiền não
Nỗi niềm riêng trao đảo hương trần
Tro tàn lơ lửng bần thần
Đắng lòng con gái tủi thân phấn hồng

Miền xa lắc mênh mông cát bụi
Bọt phù du thui thủi trên sông
Thuyền về nơi ấy vui không
Hạt sương lã chã cánh đồng cỏ hoang

Đừng nhắc lại bẽ bàng tình ái
Chén rựợu nồng tê tái lòng ai
Thiệp mời chau mặt nét ngài
Tên người xa lạ u hòai lệ rơi !

Hoa nhớ bướm lả lơi chi nữa
Hỏi còn ai chan chứa với ta
Hàng hiên chênh chếch gương nga
Vững vàng đôi gót hải hà dặm băng

Chân cất bước thênh thang đại lộ
Trái tim vàng cổ độ trăng soi
Ngàn năm cá nước mặn mòi
Trần gian quán trọ tiếng còi tàu đêm !

15.4.2017 Lu Hà




Trở Về Quê Hương Yêu Dấu
Cảm hứng từ bài hát của Mặc Thế Nhân: Xin Trả Tôi Về

Hãy trở lại xóm làng xưa thương nhớ
Bạn đời ơi rừng cọ những đồi chè
Bóng hoàng hôn tu hú gọi đêm hè
Thơm mùi dạ cánh cò bay chiều lả

Ôi tổ quốc bước chân trần muôn ngả
Lũy tre xanh bát ngát mãi đợi chờ
Bài đồng dao nuôi nấng tuổi ấu thơ
Đầy kỷ niệm nơi chôn rau cắt rốn

Hoen khóe lệ đã bao đời khốn đốn
Giặc bắc phương dày xéo nước non này
Đồng bào tôi chẳng cam chịu đắng cay
Vững đôi gót để làm người nhân bản

Già hay trẻ gái trai đầy uất hận
Gậy tầm vông giáo mác đuổi quân thù
Màu áo lam bếp lửa vọng lời ru
Mùa lúa gặt muối dưa vui đạm bạc

Bài vọng cổ trâm bầu ca khúc nhạc
Ví dặm hò tiếng sáo trúc bay cao
Hồn Nguyễn Du muôn thuở nét thanh tao
Lý Thường Kiệt oai phong Phạm Ngũ Lão

Hãy trả lại giống nòi tôi từng có
Cửu Long Giang quằn quại khóc sông Hồng
Trái tim yêu khoai sắn mía ngô đồng
Lưới ngư phủ tự do trên biển cả

Tôi trở lại tìm bóng hình ba má
Việt Nam ơi đã qúa nửa đời người
Kiếp bần hàn sao vẫn cứ tả tơi
Đuổi theo mãi từ ông bà con cháu!

11.4.2017 Lu Hà





Theo Đuổi Nhau Hòai
Cảm hứng bài hát của Anh Bằng: Sầu Lẻ Bóng

Nhớ quên theo đuổi nhau hòai
Cố quên càng nhớ thương ai dãi dầu
Tuyết sương trắng xóa mái đầu
Lòng người vô tận biển sâu dặm trường

Mưa phùn gió bấc vấn vương
Đồi thông đồng cỏ thê lương não nùng
Lênh đênh sóng vỗ chập chùng
Thuyền tình mất lái bập bùng lửa thiêu

Thiều quang mấy độ phiêu diêu
Đòan tàu dần khuất tiêu điều sân ga
Tiễn đưa cát bụi quan hà
Mong ngày trở lại phôi pha má đào

Thời gian dược liệu hư hao
Tháng năm đằng dặc trăng sao tủi hờn
Nửa đêm gà gáy chập chờn
Rừng xanh nước độc chờn vờn gió đông

Hồn theo mây gió mênh mông
Nỉ non chốc lát qua sông gọi đò
Mảnh mai rặng liễu câu hò
Thu buồn lá rụng cánh cò mờ xa

Bâng khuâng tựa cửa nhìn ra
Sòng đời nhân thế dễ mà đổi thay
Bồ hòn ngậm đắng nuốt cay
Hoa tàn vôi bạc bướm bay hết tình.

17.4.2017 Lu Hà



Đêm Sầu Quán Trọ
Cảm hứng bài hát của Mạnh Phát & Hòai Linh

Sầu quán trọ hạt ngâu thểu não
Chút tình riêng hư ảo bước chân
Vấn vương lữ khách phong trần
Ngược xuôi ôm ấp tấm thân hải hồ

Hoa đào nở lô nhô bướm trắng
Chuyến đò ngang cay đắng lòng anh
Đôi chim đùa rỡn chuyền cành
Vu quy thuyền đóng kinh thành khói say

Mùa pháo đỏ hương bay tà áo
Nửa hồn trinh lơ láo lạc đường
Lối về lá rụng mù sương
Đèn màu nhấp nháy thê lương bóng người

Nghe khúc nhạc chơi vơi tê tái
Điệu van xơ thơ dại mắt nai
Kim bôi hợp cẩn canh dài
Thương ai cô quạnh u hòai thở than

Đời chẳng trọn cung đàn dang dở
Dòng sông kia bên lở bên bồi
Vầng trăng nỡ xẻ làm đôi
Phù du bèo bọt nổi trôi dập dềnh

Chuông luân hồi bồng bềnh đâu đó
Nỗi niềm này thiên cổ còn đây
Rưng rưng cốc lệ vơi đầy
Kiếp nào trở  lại vui vầy ái ân ...?

19.4.2017 Lu Hà



Bao Đời Thống Khổ
cảm xúc bài hát của Mai Hòai Thu: Thương Về Khúc Ruột Miền Trung

Tôi nhớ lại khi còn bé lắm
Miền Trung buồn ảm đạm điêu tàn
Kiếp nghèo theo đuổi bần hàn
Hai mùa mưa nắng gian nan u hòai

Quê hương tôi bi ai thống khổ
Đã bao đời vàng võ héo hon
Mẹ gìa ngồi đợi đàn con
Gió Lào lũ cuốn nước non chập chùng

Người Quảng Trị thủy chung sống chết
Cha bâng khuâng mải miết suy tư
Ông bà tóc bạc hiền từ
Biển còn hung dữ gầm gừ sóng dâng

Đê lại vỡ mấy tầng mây chớp
Cửa nhà xô nhơ nhớp bùn lầy
Trâu bò gà vịt phơi thây
Xác người trôi nổi lệ đầy năm canh

Lúa chưa gặt cũng đành chịu vậy
Gói mì tôm lẩy bẩy bàn chân
Ủy ban cứu trợ tần ngần
Đồng bào cả nức xa gần xót xa

Trằn trọc mãi quê nhà thương nhớ
Hải ngọai sầu dòng máu Lạc Hồng
Chôn nhau cắt rốn cảm thông
Qua sông Thạch Hãn ngóng trông Đông Hà!

16.4.2017 Lu Hà



Tả Tơi Đá Vàng
Cảm hứng bài hát của Thanh Sơn: Bội Bạc

Trách chi đời bạc như vôi
Kiếp người bèo bọt nổi trôi sông hồ
Một đàn bướm trắng lô nhô
Hoa tàn nhụy rữa ô hô ái tình

Đắng cay ai hiểu cho mình
Từng đêm khắc khoải bóng hình mù sương
Bởi lòng chớm nở yêu thương
Sầu mang khổ hạnh thê lương đoạn trường

Mắt nai ngơ ngác phố phường
Mưa vùi gió dập chán chường cung nga
Trăng lên tủi hận gốc đa
Đỏ hoe cành quế canh gà lệ rơi

Đầu môi chót lưỡi nói cười
Đổi thay màu áo tả tơi đá vàng
Xót xa kiếp phận phũ phàng
Thân mình mình chịu dở dang má hồng

Tro tàn lơ lửng cánh đồng
Cúc vàng xào xạc mênh mông phiến sầu
Bâng khuâng tư lự mái đầu
Lẻ loi con cá chân cầu phong rêu

Bàng hoàng nghe tiếng qụa kêu
Ăn sương lạc lối  cô liêu bến đò
Vẳng nghe như tiếng ai hò
Trái tim băng gía tơ vò lưới giăng.

13.4.2017 Lu Hà




Ta Chỉ Còn Thơ
cảm hứng với Nguyễn Kim: Chiều Buồn

Em ơi ta chỉ còn thơ
Nối vòng liên kết đôi bờ đại dương
Tâm hồn hai đứa vấn vương
Nửa vòng trái đất yêu thương vẫn còn

Bên anh tiếng hót véo von
Bình minh rạo rực kìa con chim vàng
Vành khuyên thổn thức mơ màng
Bên em cò lả dịu dàng qua sông

Bướm xinh phấp phới cánh đồng
Bên bông lúa chín bên vồng cải non
Đầm sen ngỏ nhụy nét son
Hướng dương ngào ngạt trăng tròn đêm nay

Hai vầng nhật nguyệt đổi thay
Nam Kha giấc mộng canh chày huyền sương
Điệp hồ nức nở dặm trường
Đằng vân cân đẩu quê hương gọi về

Trập trùng muôn nẻo sơn khê
Rưng rưng ngấn lệ dãi đề mưa ngâu
Cầm tay lã chã hạt châu
Hàng phong vi vút chân cầu cá bơi

Trong mơ anh thấy em cười
Bụi hồng đôi ngả nửa đời sầu tang
Nghẹn ngào thuyền đã sang ngang
Cung đàn dang dở thiếp chàng biệt ly.

12.4.2017 Lu Hà



Mùa Xuân Năm Ấy
Cảm  xúc bài hát của Uyên Nguyên: Hoa Đào Thương Nhớ

Mùa xuân ấy cành đào chớm nở
Nụ hồng xinh bướm tỏ tình thơ
Anh vui nửa mảnh trăng mơ
Lòng em trong trắng như tờ hoa tiên

Mình chung lối hồn nhiên tuổi trẻ
Buổi tan trường thỏ thẻ oanh ca
Ngờ đâu thế cuộc can qua
Ngược xuôi gió bụi sơn hà gọi anh

Đời lính chiến giao tranh ác liệt
Trái tim yêu da diết nhớ thương
Dẫu rằng ngó bẻ tơ vương
Hoa đào lại nở quê hương vẳng hồn

Nay trở lại bồn chồn tâm dạ
Biết tìm ai muôn ngả cuộc đời
Chân trời góc biển chơi vơi
Hỏi mây hỏi gió lệ rơi đôi hàng

Người xưa đã sang ngang tình mới
Ván đóng thuyền buốt nhói tim đau
Cỏ cây hoa lá nát nhàu
Rào thưa vườn cũ bạc màu nắng mưa

Sương lã chã gốc dừa cô quạnh
Bóng hoàng hôn đặc quánh khói lam
Nhện sầu giăng lưới trăng rằm
Liễu buồn ủ rũ con tằm nhả tơ.

12.4.2917 Lu Hà



Canh Chầy Bấy Nhiêu
Cảm xúc từ bài hát: Rồi Ngày Mai Xa Nhau

Em về gĩa biệt người thương
Anh theo cánh gió dặm trường phân ly
Trải mùi vách quế nhung y
Thu tàn nhặt lá ầm ỳ suối reo

Ôm nhau nức nở chân đèo
Ngày mai dấn bước hiểm nghèo xót xa
Còn chăng nửa mảnh trăng ngà
Tình ta đã lỡ thiết tha mất rồi

Bọt bèo cam phận nổi trôi
Phù du duyên mới than ôi mảnh đời
Tro tàn lơ lửng chơi vơi
Nụ hôn lần cuối đất trời mù sương

Đường trần sao lắm thê lương
Gập ghềnh sỏi đá vấn vương đong đầy
Còn đâu nồng ấm ngất ngây
Gom thành kỷ niệm canh chầy bấy nhiêu

Biết rằng cảnh ngộ tiêu điều
Phận ai người ấy sớm chiều lo toan
Bến bờ xa lạ khóc than
Đại dương vùng vẫy non ngàn bể dâu

Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Tuyết rơi trắng xóa chân cầu bâng khuâng
Bồi hồi cảm xúc lâng lâng
Ai cười phảng phất mấy tầng không gian…

11.4.2017 Lu Hà









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét