Thứ Năm, 2 tháng 6, 2016

Tiếng Sét Ái Tình

 
Con người ta sinh ra là một giống hiếu sinh đa cảm. Mọi đứa trẻ khi lòng lòng mẹ cơ bản về tâm hồn ngây thơ giống nhau, nếu không mang theo một chứng bệnh bẩm sinh gì? Sự di truyền nòi giống huyết mạch là một điều đáng kể, nhưng tâm hồn trẻ thơ ví như tờ giấy trắng. Nếu ta cố ý nhuộm đen hoặc vẽ lên đó một con ác điểu thì lớn lên nó thành màu đen
tăm tối, hoặc hung ác như loài ác điểu. Nếu ta tốn công gìn giữ nó, bảo vệ nó trong trắng hồn nhiên, đừng để nó sớm đau thương tổn thất gì và vẽ dần lên nó một con chim bồ câu thì lớn lên nó sẽ  trở thành hoà bình và lương hảo. Tình yêu cũng vậy, đưá trẻ sinh ra trong ôm ấp của vòng tay người mẹ, bẩm sinh đã  mang sẵn một hạt giống di truyền và được thêm người mẹ chăm sóc như cây xanh mau tươi tốt.

Tất cả mọi thiên tài sinh ra đều có một ngươì mẹ trẻ, hoặc một ngươì chị tốt. Vua Lê Thái Tông và vua Lê Thánh Tông đều là con cháu nòi giống của vua thái tổ Lê Lợi. Nhưng Thái Tông từ nhỏ thiếu vòng tay yêu thương cuả người mẹ mà được bà vú nuôi là ngươì xa lạ và  đám hoạn quan nuôi dạy nên lớn lên u mê  vô cùng tuy rằng ông cũng thuộc nòi giống thông minh. Lê thánh Tông là con thì ngược lại, từ nhỏ sinh ra ở  vùng nhà quê, ẩn náu trong một ngôi chùa  chiụ sự răn dạy cuả mẹ hiền và các  sư cô và sau này lớn lên quả nhiên là một ông  vua anh minh, hiền hậu theo Phật, thương dân và là một nhà thơ của dân tộc.

Theo Platon thì phụ nữ từ 16 đến 30 tuổi là cái tuổi tốt nhất để sinh ra những đứa con hoàn hảo, đàn ông cũng vậy già quá thì con cọc thôi. Người cộng sản chủ chương nuôi con theo đại trà, biến các cô nuôi dạy trẻ thành bà mẹ chung và người mẹ đích thực phải đi lao động sản xuất không được ở nhà làm nội trợ nuôi con. Nếu không thì cưỡng bách vào các tổ chức thiếu niên, hội đoàn.  Chính vì vậy con người ta lớn lên trở nên ích kỷ tiểu nhân và không hề có cảm giác tình yêu cha mẹ, ông bà, đồng bào ruột thịt, thậm chí cả tình yêu nam nữ. Nếu có thì là thứ tình yêu chấp vá. Mọi quan hệ nam nữ chỉ là những giao kèo hợp đồng chung sống mà cả hai bên cùng có lợi.

Tôi và nàng gặp nhau và rất thích  nhau,vì cả tôi và nàng là hai tử số có chung một mẫu số là người mẹ. Chắc hẳn mẹ tôi và mẹ nàng có tâm hồn nhân ái, nhân hậu giống nhau. Kể đến là ngoại hình quyến rũ và thiện tính tàng ẩn bên trong chỉ có tinh mắt  và cùng chung một ảnh hưởng cuả nền giáo dục gia đình tương đương mới có thể nhận ra nhau. Ta hãy tạm gọi là tiếng sét của ái tình. Hay là môn đăng hộ đối về nhân cách, giữa cha tôi và cha nàng đều là những ngươì đàn ông quân tử. Bây giờ tuổi đã xế chiều nhưng tôi vẫn nhớ không quên, trí nhớ hoàn hảo cộng với tâm hồn đa cảm và cái thú thích văn thơ từ nhỏ khuấy động lòng tôi thúc giục làm thơ.


Thương Em
       
Đầu óc vẩn vơ vẫn nghĩ gì
Quanh đi quẩn lại vẫn em thôi
Nỗi niềm xuy tưởng như tia chớp
Sét đánh tiếng lòng mưa bão rơi

Bão lòng chồng chất đã nhiều năm
Giờ nổi điên cuồng gió chẳng ngăn
Cơn bão yêu thương đầy giận giữ
Thương em bạc mệnh cái hồng nhan

Nguời tốt mà sao chiụ thiệt thòi
Vì em nhẹ dạ dễ tin người
Giá em bình tĩnh đừng nôn nóng
Thì để đời đâu đến nỗi này

Chẳng bảo vệ em lỗi tại anh
Nữ thần vệ nữ của trời xanh
Nửa đêm ngước mắt vào xa thẳm
Như thấy bóng em toả mộng lành

Thôi nhé qua rồi trận gió điên
Bao nhiêu độc ác thói hung tàn
Xé nhành dương liễu vì thèm khát
Muốn trọn đời hoa cả xác hồn

Tờ giấy đè lên cưỡng ép duyên
Vì em chót ký vạ vào thân
Ngàn năm lễ giáo còn lên mặt
Xéo nát đời hoa rụng uá tàn

Anh hiểu hết rồi cũng tức thay
Làm thân bồ liễu có ai hay
Búa dìu thiên hạ còn xuyên tạc
Sao khổ em tôi đến thế này?

Thôi nhé nghe anh chỉ một lần
Bình tâm mọi sự với nhân quần
Chuyện xưa hãy bỏ vào xa thẳm
Bản chất con người vốn hiểm gian.


 2008 Lu Hà


Nợ trần ai

Trong cái đầu bốc lửa
Ngùn ngụt những lời thơ
Trào ra từ cân não
Gào lên đòi tình yêu

Tình yêu trốn ở đâu
Vướng trời mây phương xa
Mang nợ nần số kiếp
Bao giờ trả lại ta?

Trong cõi thường hư vô
Tình yêu là mộng mơ
Sáng tối qua cửa sổ
Ánh bình minh hôm qua

Vì anh tìm gặp em
Trong ngàn triệu con tim
Như vạn lần giọt nước
Gặp nhau rồi tan ra

Chờ nhau bên sông hà
Như vào cõi tiên sa
Bóng em ngồi dệt vải
Ngưu Lang chàng ngẩn ngơ

Chức Nữ còn giận hờn
Buổi chiều xa u buồn
Chàng đi và đi mãi
Cánh chim hồng chờ tin

Sao cuộc đời bi thương
Kiện ông trời bất công
Không thuơng người thục nữ
Gây bao nỗi đoạn trường

 2008 Lu Hà



 Quái lạ làm sao
      
Quái lạ làm sao tôi thế này
Làm sao tôi cứ tự vò dày
Làm sao tôi cứ tơ vương maĩ
Người đã cùng tôi chẳng trẻ gì

Người ở phương xa hoa tuyết bay
Muà xuân hoa lá tím màu mây
Muà hè cũng có phong lan nở
Thu đến buồn trôi rụng lá vàng

Quái lạ làm sao tôi cứ buồn
Làm sao tôi vẫn nhớ người luôn
Làm sao tôi cứ dày vò maĩ
Chuyện cuả ngày xưa đã xế tàn

Người ấy ngày xưa rạng rỡ cười
Bồn chồn mong ngóng đợi chờ tôi
Theo em anh chạy vào phòng diễn
Người ấy tin rằng yêu mến tôi

Quái lạ giờ đây trách cứ ai
Non ăn chắc lép để làm gì
Si tình oan trái là như vậy
Tính toán làm chi để thiệt đời

Quái lạ làm sao tôi cứ buồn
Buồn thương người ấy lắm gian truân
Buồn thương người ấy ngây thơ quá
Chẳng oán thù ai thiếu bạn hiền…

Hậu để về sau thế mới xuân
Em t ôi than thở phận ch ưa tròn
Oán thù nên cởi không nên thắt
Anh  khóc thương em khúc đoạn tr ường…

2008 Lu Hà


Soi lai từng sát na

Sao tôi khổ thế này
Trời đầy đoạ tôi đây
Nỗi buồn cứ da diết
Trong con bão đời nay

Sao tôi cứ phaỉ sinh
Trong cõi đời nhục vinh
Sinh ra là đau khổ
Gào lên kiện trời xanh

Ôi cái nợ ba sinh
Khóc cười chưa tàn canh
Laị quay đòi chuyển kiếp
Cay đắng đời chúng sinh

Nhận nhau trước hôn nhân
Là ân sủng nhân gian
Của kiếp người tiền  định
Biết đời mình trầm luân

Nào ai có tội gì
Trôi nổi cõi luân hồi
Nợ nần đeo đẳng mãi
Bao giờ trả hết đây?

Gặp nhau chỉ một lần
Năm tháng cứ trôi dần
Đã gần ba thập kỷ
Vấn vương hoài thời gian

Nay cả hai đã già
Còn nhắc laị chuyện xưa
Đông tây người bốn hướng
Dỏng tai mà lắng nghe

Ai oán tím bầm gan
Xót xa em đi tìm
Biết tìm đâu cho thấy
Trong biển đời gian truân

Cứ nghĩ mà thấy thương
Lệ ứa cõi vô thường
Trời già sao cay độc
Cho phận gái hồng nhan

Cứ kể lể khóc than
Tự đày đoạ cái thân
Trong cái buồn cái nhớ
Như một kẻ mất hồn


Soi mói từng nguyên do
Là lỗi tại làm sao
Mà đời ai phải khổ
Tìm laị từng sát na..

   13.2.08  Lu Hà







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét