Thứ Tư, 18 tháng 5, 2016

Thơ Tình Chùm 785

Tình Trăng…
họa thơ Giang Hoa: Con Đò Tình…

Phập phồng song cửa mấy giờ đêm
Gà gáy cầm canh gió cuốn rèm
Thổn thức làn mây kìa bến mộng
Nghẹn ngào sóng nước ngỡ ngàng xem

Ra đi âu yếm nàng thơ gọi
Trở lại bâng khuâng khách phú thềm
Cây cỏ có thương người bạc mệnh
Quảng hàn ai đó lệ sương thêm …!

17.5.2016 Lu Hà




Cách Trở
họa thơ Giang Hoa: Đuối Nắng Vàng

Buồn bã dạo chơi dưới suối vàng
Trần gian chắc hẳn gió thu sang
Hồn còn nuối tiếc màu son phấn
Mộng níu hoài vương sắc úa tàn
Nhang khói mồ hoang rầu ngọn cỏ
Cúc vàng huyệt lạnh tuyết sương tan
Cờ đen  ảm đạm chiều mưa khóc
Thổn thức đường xa lệ ứa tràn…!

16.5.2016 Lu Hà




Bướm Vàng Phấp Phới
cảm đối với Hiền Châu: Trốn Cái Nắng Hanh

Nàng tự nhốt mình tránh nắng
Mặt trời cay đắng xót xa
Tưởng rằng ánh sáng chan hòa
Ngờ đâu thục nữ nhạt nhòa mồ hôi…!

Chùm lá biếc cười e thẹn
Hiền Châu rón rén dịu dàng
Có chàng cát sĩ mơ màng
Hoàng hôn cò lả dở dang cung đàn…

Năm ngoái nắng tràn bờ cỏ
Bướm hoa bày tỏ nỗi niềm
Bâng khuâng đứng dưới chân thềm
Chích chòe mỏ đỏ êm đềm sóng reo…

Hồ than thở heo may gió
Đôi hồn bé nhỏ lệ rơi !
Tơ duyên chỉ đỏ chơi vơi
Kẻ nam người bắc chân trời xa xôi…

Lục bình nổi trôi trăm ngả
Biết bao giờ có ngọc châu
Lu Hà nửa trái tinh cầu
Chong đèn ngồi dậy bóng câu đợi chờ…

Thơ thổn thức lờ mờ tới
Bóng tiên nga sợi tóc mây
Huơng thơm vầng trán ngất ngây
Quỳnh lan vừa nở vui vầy thâu canh

Bình minh gọi mành trúc kéo
Thi nhân buồn héo hắt lòng
Trang Sinh ngồi dây nhớ mong
Bướm vàng phấp phới sầu đong càng đầy…!

* Hình chụp Hiền Châu mặc áo màu vàng
18.5.2016 Lu Hà




Nhớ Mùa Hè Xưa
cảm đối thơ Thu Vân: Hè Vắng

Nàng Thu Vân nhớ thời con gái
Tiếng ve sầu quan tái người ơi!
Bạn bè phiêu bạt muôn nơi
Chia tay biền biệt chơi vơi nỗi niềm....

Hà lão trượng bên thềm hóng mát
Gió nồm nam ngào ngạt mùi hương
Trăng non một thuở môi hường
Nhớ người thiếu nữ vấn vương đoạn trường...

Hồn vọng tưởng sân trường rợp bóng
Bướm hồng xinh trống gióng cờ bay
Ngẩn ngơ cát sĩ đắm say
Dẫu lìa ngó ý còn cay đắng lòng...

Cánh sen đó sầu đong năm tháng
Nửa cuộc đời đằng đẵng xót xa
Phong ba cát bụi giang hà
Trán nhăn tư lự canh gà hoài vương...

Ghế đá khóc giọt sương như giục
Cầu Tràng Tiền Thê Húc Ngọc Sơn
Bần thần bóng dáng chập chờn
Lửa lòng cháy bỏng đòi cơn mặn nồng...

Nương cánh hạc phiêu bồng trăng gió
Lạch đào nguyên chàng có nhớ không?
Thiếp thường biến hóa thần thông
Nghê thường vũ điệu mênh mông sóng tình...!

18.5.2016 Lu Hà




Đài Sen Đẫm Hạt Huyền Sương
cảm đối thơ Giang Hoa: Hạ Trắng…

Xôn xao bướm trắng hoa hồng
Ve sầu thổn thức cánh đồng cò bay
Yến oanh ngự đỉnh men say
Mà sao tu hú đắng cay nỗi lòng…?

Đỗ quyên thao thức bên dòng
Thương hồn Thục Đế long đong bến sầu
Ái tình dào dạt bóng câu
Hai hàng tơ liễu chân cầu lả lơi…

Vẳng nghe như tiếng khóc cười
Xót xa thiếu nữ chơi vơi nỗi niềm
Trăng lên vò võ quanh thềm
Gió đưa sáo trúc êm đềm canh thâu…

Bần thần nhỏ lệ tuôn châu
Phong trần cổ lụy biển dâu đoạn trường
Dẫu lìa ngó bẻ tơ vương
Đài sen đẫm hạt huyền sương đêm hè

Rì rào phượng vĩ  cành me
Ngổn ngang trăm mối phòng the phấn đào
Giao đài hội ngộ năm nao
Cung đàn dang dở nghẹn ngào vần thơ…!

* Hạ Trắng: Song thất lục bát
18.5.2016 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét