Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

Chùm Thơ Tình Dài 126



 
 Hoàng Hôn Thăm Thẳm Mắt Em*

viết tặng nữ văn sĩ Hoà Đàm



Hoàng hôn thăm thẳm mắt em

Trăng lên lã chã vương thềm sương thu

Thương Ba chiếc bách mịt mù

Bao phen khổ hạnh âm u gió lùa




Kim Sơn như tưởng mút mùa

Xích xiềng đày đọa nhạt nhòa lệ rơi!

Bạn bè chiến hữu trăm nơi    

Trái tim nhiệt huyết trọn đời vì dân



Biển Đông cuồn cuộn sóng thần

Anh hùng thành bại tần ngần xót xa

Lênh đênh bốn biển sơn hà

Xứ người tức tưởi cảnh nhà lầm than



Nghẹn ngào thơ viết chứa chan

Từng thu rơi rụng xuân tàn Ba ơi!

Bát tuần trăng lẻ chơi vơi

Hải âu cánh trắng biển khơi hôn hoàng



Ngói son Nghĩa Thục khang trang

Nhớ mong Mộ Đức mơ màng bóng ai

Mầm non thế hệ tương lai

Thày là quận trưởng u hoài canh thâu



Chiều nay mây lạnh gió sầu

Đăm chiêu tư lự mái đầu chòm râu

Lá vàng thơ thẩn bên cầu

Bóng ba lững thững dãi dầu nắng mưa….!



* Nữ văn sĩ Hòa Đàm viết chuyện ngắn và làm thơ về ngày sinh nhật của Ba mình.

26.10.2014 Lu Hà









Chúa Hãy Tha Lỗi Cho Con *



Chúa ơi! Con nặng chữ tình

Nỗi lòng nhân thế hành tinh nhiệm mầu

Trần gian mưa nắng dãi dầu

Ngược xuôi gồng gánh nương dâu bến đò



Vẳng nghe khúc hát câu hò

Bâng khuâng đưa tiễn con cò qua sông

Đức Bà hải lượng mênh mông

Tình thương vũ trụ mây hồng hiển vinh



Giáo đường ngọn nến lung linh

Amen! Đấm ngực lỗi hình tại con

Mân côi một chuỗi sắt son

Ôm cây thánh giá véo von kinh cầu



Dương cầm thánh thót âu sầu

Lòng con nặng trĩu trên cầu ái ân

Trúc mai oanh yến vô ngần

Đa tình thi sỉ bần thần ngẩn ngơ



Con như cánh hạc bơ vơ

Xem hoa thưởng nguyệt bơ phờ nửa đêm

Trăng non dãi sợi tơ mềm

Bóng cô thục nữ bên thềm Hà ơi!



Hồn con rời rã tả tơi

Đức Cha hỏi tội hay chơi chốn nào

Thưa rằng: Bên trái tim đào

Vẩn vơ mây gió nghẹn ngào bướm hoa!



Bài thơ này coi như lời xưng tội với Cha đạo

21.10.2014 Lu Hà









Canh Dài Thì Sao



Trời ơi! Đến chết mất thôi

Nàng xinh đẹp quá để tôi mộng hoài

Bồng bềnh huyền ảo thiên thai

Đôi dây lướt thướt chân dài bướm bay



Tóc vàng óng ả sương mây

Lờ mờ nhân ảnh ngất ngây thế này

Nỗi niềm thổn thức ai hay

Đêm chờ oanh yến cho say vẻ hồng



Nâng niu chén ngọc mặn nồng

Canh hai sầm sập mây rồng gặp nhau

Ngoài kia cây cỏ ướt nhàu

Đùng đùng sấm chớp nàng chau nét ngài



Nôn nao hội ngộ anh đài

Dập dìu tài tử canh dài thì sao?

Sáng ra bịn rịn nghẹn ngào

Tiếng gà xao xác lệ trào thiên thu...!



Ngọn đèn leo lắt vi vu

Tương tư vời vợi âm u gió lùa

Loanh quanh sầu cả bốn mùa

Trăm năm lỡ hẹn nhạt nhòa kim bôi



Trái tim nhộn nhịp bồi hồi

Nàng thơ mộng quá để rồi đêm thâu

Thương ai ngồi bến giang đầu

Tơ lòng vương vấn bể dâu phong trần !



cảm xúc từ tấm ảnh Gina Nguyen đu dây

1o.11.2014 Lu Hà









Con Gái Bình Định



Ai hay thao lược côn quyền

Tiếng vang Bình Định thuyền quyên má hồng

Nước sông chảy ngập cánh đồng

Long quần hổ đấu bố chồng con dâu



Tương tranh ruộng nát cỏ nhàu

Tiến công thoái thủ bí bàu tả tơi

Chồng còm hổn hển hết hơi

Mắt xanh mày lét bỏ rơi xọt cà



Mỹ nhân hào kiệt sơn hà

Ai về An Thái ghé nhà em chơi

An Vinh duyên dáng lả lơi

Tam Quan bến nước nụ cười gió trăng



Xuôi thuyền mát mái Gò Găng

Sa Huỳnh bẻ liễu dịu dàng thiết tha

Vũng Tô xao xuyến mượt mà

Nước dừa mát lịm lân la ổi xoài



Qui Nhơn Bạt Hồ u hoài

Cung đàn dìu dặt đêm dài chàng ơi!

Dạ lang vọng cổ chơi vơi

Phượng cầu Tư Mã lệ rơi đôi hàng



Sáng mai ta lại dung dăng

Gia Long dạo phố thênh thang gót hài

Diù nhau lên vọng kỳ đài

Dăm ba thế võ nét ngài nở nàng



Vấn vương tình thiếp nghĩa chàng

Hai ban võ thuật rõ ràng chẳng sai

Kinh kông nhảy ngựa anh tài

Xuống trung bình tấn áo dài rách bươm



Tối về đau nhức em chườm

Sức dầu đánh gió hạt cườm lăn lưng

Trầu cau họ mạc tưng bừng

Gieo cầu đúng chỗ thơm lừng thịt xôi



Gia đường tiên tổ mấy hồi

Tam hô tứ bái bồi hồi phu thê

Nâng niu chuốc chén rượu thề

Răng long tóc bạc cận kề bên nhau



Dù cho vàng đá phai màu

Tào khang ân ái dãi dầu nắng mưa

Thương yêu từ sáng đến trưa

Hết ngồi lại đứng cho vừa lòng nhau



cảm xúc khi nghe Trần Thuận giới thiệu về quê hương Bình Định

28.10.2014 Lu Hà









Công Chúa Huyền Trân Ơi!

viết tặng Tran Nguyen



Hồn nhiên tươi mát đáng yêu

Trái tim nhân hậu mĩ miều Hằng Nga

Thanh tao vóc ngọc dáng ngà

Xôn xao oanh yến thướt tha má đào



Nôn nao sóng vỗ dạt dào

Vẳng nghe khúc nhạc nghẹn ngào gió mây

Mặn nồng bao kẻ ngất ngây

Sông Hương núi Ngự vui vầy liễu xanh



Long lanh trĩu hạt trên cành

Quê hương yêu dấu sao đành ra đi?

Bàn dân thiên hạ thầm thì

Bởi bầy dã thú thị phi đủ điều



Việt gian chồn cáo cú diều

Cuốn mình cờ đỏ sớm chiều bưng bô

Nhân quyền dân chủ tri hô

Đấu tranh định hướng Mao- Hồ lưu manh



Bầy đàn cẩu tặc tranh dành

Hàng hai ỏn ẻn ruồi xanh mặt dày

Buồn sao lại chính Điếu Cày

Đi tìm biểu tượng đắng cay phũ phàng



Giấc mơ cộng sản thiên đàng

Giang san lụn bại mơ màng viển vông

Vịt Kiều hải ngoại trụi lông

Trúc Hồ Ngọc Ngạn văn công lạc loài



Gọi tên lật ngược con bài

Diệt trừ chế độ độc tài Huyền Trân

Tình thương nòi giống nồn nàn

Như bao cô gái chứa chan ân tình!



7.11.2014 Lu Hà









Hồn Nhiên Xinh Tươi

tặng Tran Nguyen



Xinh tươi như đoá hoa nhài

Nỡ sao lăng mạ trần ai đám người *

Hồn nhiên ánh mắt nụ cười

Tấm lòng thơm thảo chân trời nước mây



Nguyễn Huyền Trân, nét hao gầy

Hai châu Ô - Lý vơi đầy cô ơi!

Khuynh thành rạo rực trăm nơi

Để hồn thi sĩ chơi vơi bến sầu



Quê hương tang tóc dãi dầu

Trách người vô cảm cơ cầu nước non

Mộng hồn chỉ thắm môi son

Bâng khuâng vóc ngọc biển cồn sóng dâng



Bướm ong dìu dặt lâng lâng

Thanh tao trúc mã mấy tầng không gian

Mặn mà đắm đuối trăng ngàn

Sương thu lã chã ứa tràn thông reo



Trải bao thập kỷ vẫn nghèo

Con trâu ruộng nước chân đèo hoang vu

À ơi! Tiếng mẹ hát ru

Cảnh đời tao ngộ mùa thu lá vàng



Xót xa bao chuyện phũ phàng

Thị phi đơm đặt xóm làng xác xơ

Trái tim đâu dám hững hờ

Tràng Tiền mấy nhịp đôi bờ Hương Giang



* Tran Nguyen chỉ là cô gái ngây thơ hồn nhiên dám bênh vực lẽ phải, nói ra những lời công chính bị một số người xấu vu cho là phản động.

29.10.2014 Lu Hà









Làm Vua Khổ Lắm Hạnh Ơi!

gửi tặng Pich Hạnh



Chán cho cái nghiệp làm Vua

Không bằng con vịt còn thua Chí Phèo

Chí Phèo mang tiếng rằng nghèo

Vẫn còn sung sướng leo đèo lội nương



Ung dung tận hưởng nõn nường

Tự do phóng túng môi hường bướm xuân

Vua thì nhất nhị tam tuần

Khẳng khiu gầy guộc tâm thần chẳng an



Chí Phèo thị Nở chứa chan

Ngắm hoa thưởng nguyệt nồng nàn kém ai?

Dìu nhau lên đỉnh thiên thai

Vui cùng mây gió canh dài ái ân



Lầu son giam giữ tấm thân

Người canh kẻ gác quan dân trông vào

Nửa đêm gà gáy nghẹn ngào

Vua buồn tỉnh giấc lệ trào bờ mi



Oai danh thiên hạ nhất nhì

Cá nằm trên thớt lăng trì dùi đâm

Biết bao phản nghịch ngấm ngầm

Vài ba chục tuổi ván dầm huyệt sâu



Cần chi công bá vương hầu

Thảnh thơi thi sĩ rựơu bầu túi thơ

Chí Phèo thị Nở khù khờ

Tớ đây cùng ngán hững hờ ngó qua



Nhắn nhe mấy chữ làm quà

Gửi cô Pich Hạnh bốn mùa xuân tươi

Đẹp sao lại thấy hoa cười

Trên trang phây búc rạng ngời tuyết băng.



24.10.2014 Lu Hà









Lệ Rơi Bóng Hình

thơ đối đáp Thi Nguyên và Lu Hà



Trích:“ Tổ tiên muội khắp năm châu.

Nghìn muôn kiếp trước, nơi đâu có người.

Duyên chi lai giống nu cười

Vô duyên muội giống, 80 cụ già.!

Bàn thờ, huynh cứ thờ bà.

Còn hình của muội, xin tha, chưa cần... !“



Dám đâu xập xí xập ngầu

Nhìn gà hóa cuốc làm sầu Thi Nguyên

Mấy khi thục nữ thuyền quyên

Họa thơ đối ý thôi miên thiên hà



Quảng Hàn cành quế lá đa

Cuội – Nga dan díu mượt mà gió trăng

Trăm năm sợi chỉ xích thằng

Ô hay hạ giới thiếp chàng ngẩn ngơ



Trúc mai xao xuyến ai ngờ

Trữ La suối mát lờ đờ trầm ngư

Tần ngần có kẻ tương tư

Ngắm hai bức ảnh như từ ngàn xưa



Chập chờn hư ảo gió mưa

Thuyền về Kinh Bắc say chưa bến tình

Muội rằng: Có khắp hành tinh

Thì huynh tiên tổ anh linh sáng ngời



Nghĩa tình ta gửi muôn nơi

Ngàn năm lưu luyến lệ rơi bóng hình

Trong tim ôm ấp cô mình

Chầu văn quan họ rung rinh trái đào



Vườn hoa ong bướm dạt dào

Đoan Hùng Bố Hạ ngọt ngào láng lai

Bưởi cam lìm lịm trần ai

Ta về Nam Bộ u hoài dạ lang!



30.10.2014 Lu Hà











Ta Phải Làm Sao

cảm xúc từ bức hoạ của Trần Thuận tiên cô trọc đầu



Mơn man tiên nữ nhà trời

Giáng trần khổ lụy lả lơi xuân tình

Trái thơm ngào ngạt đẫm mình

Tóc mây lìa bỏ trúc xinh ngọc ngà



Đài sen ngự trị một tòa

Trái tim sao nỡ nhạt nhòa lệ rơi

Bóng cô Trần Thuận chơi vơi

Ngẩn ngơ bức họa bụi đời hồng vân



Ba bông mai tuyết trắng ngần

Hồn thơ ngây ngất bần thần nôn nao

Thương ai ruột xót gan bào

Phù dù bèo bọt nghẹn ngào ái ân



Chúng sinh bao kiếp trần gian

Tình yêu chan chứa non ngàn biển dâu

Ngân Hà nhỏ giọt mưa sầu

Trăng non ẻo lả chân cầu lá thu



Lu Hà nghe gió vi vu

Đông về trằn trọc chân tu u hoài

Vượt mê tìm bến nguyệt đài

Ba đào ngọn sóng canh dài thở than...!



11.11.2014 Lu Hà









Tiếc Thay



Tiếc thay ý tưởng cao siêu

Vượt ngoài khuân khổ là tiêu tùng liền

Bàn về dân trí nhân quyền

Bao la triết học là phiền đó nghe



Công an rình rập nhắn nhe

Liệu hồn mà viết ông ghè gãy răng

Sắp lên tới cửa thiên đàng

Dân giàu nước mạnh xóm làng yên vui



Lại còn bàn tới bàn lui

Con đường kách mệnh thụt lùi tại ai

Đấu tranh dân chủ rác tai

Cam tâm mà sống độc tài thì sao?



Kinh mèo mông thái dạt dào

Bên kia biên giới má đào hảo lơ

Suối trong cá lội lờ đờ

Mán mường chui rọ lờ mờ hơi sương



Lạng Sơn Bắc Cạn Bằng Tường

Toàn dân làm chủ phố phường phởn phao

Thơ văn lý luận xôn xao

Mác Lê vời vợi xu hào mắm tôm



Lu Hà múa máy mồm

Thênh thang suy tựởng nằm ôm mộng vàng

Sông tình bể ái mơ màng

Xóa đi để được nhẹ nhàng cái thân



9.11.2014 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét