Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014

Nhớ Chiều Hoàng Hôn



 





Đôi dòng nước mắt chua cay
Xót xa ngấn lệ bồi hồi nhớ em
Còn đây vẫn ánh mắt huyền
Như ngày xưa ấy hoàng hôn chiều tàn
Anh đi theo bóng mây tần
Con tàu lữ khách vương buồn cố nhân

Tình xưa chẳng được toại nguyền
Cho đời thoang thoảng tâm hồn cuả em
Tình thương anh dấu trong tim
Gánh đời nặng trĩu tấm thân phong trần
Chinh nhân đạp giải non ngàn
Nặng lòng cố quốc nồng nàn quê hương
Xa xa một dải mây hồng
Cánh chim vô định bốn phương đất trời
Ta bà trôi nổi luân hồi
Uyên ương là giống đấy thôi hữu tình
Con chim yêu khoảng trời xanh
Kiếp người định mệnh duyên tình giở giang
Thương em phận bạc má hồng
Xót thân quân tử long đong sớm chiều
Hôm nay ngày nghỉ tình cờ
Trên màn hình ảnh người xưa vẫn còn
Hồn thơ nặng nợ thi nhân
Trạnh lòng cầm bút mấy vần thăm em
Lâu nay vẫn được bình an
Chồng con hạnh phúc mọi phần an khang
Cha em có được khoẻ không?
Vẫn ca vẫn hát bình thường  Thái Chân
Anh thì đã quá năm lăm
Người ta lại đoán bốn nhăm là cùng
Lơ thơ điểm bạc lá vàng
Tiền tiêu vưà đủ làng nhàng thế thôi
Ung dung chỉ biết vui cười
Muôn vàn gian khó mặc đời khỏi lo
Đời người sống được bao lâu ?
Lo buồn cũng thế vô tư sướng rồi
Chẳng thù chẳng oán ghét ai
Dương trần hoạn nạn em ơi thường tình
Cái là chính mạng thân mình
Tóc tơ không mất trời xanh xem thường
 Vi vô xoá hết đau thương
 Học theo Lão Tử vô thường trung dung
Tiểu nhân quân tử trùng trùng
Như người với quỷ như ngày với đêm
Tránh người thì quỷ đến liền
Tránh ngày thì lại đêm đen bần hoàn
Miễn cho lòng dạ bình an
Bình minh sẽ đến quỷ tìm bóng đêm
Tiếc rằng chả được cùng em
Luận bàn thế sự tri âm bạn đời
Từ ngày lỡ bước chia ly
Hai ta chịu cảnh đắng cay muôn phần
Ngược xuôi tất bật trần gian
Kẻ tần người sở lao phiền não tâm
Cảm lòng anh mến phục em
Gần ba thập kỷ phơi trần tâm gan
Mấy lời tri kỷ cùng em
Tình huynh nghiã muội muôn vàn yêu thương

13.7. 2008  Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét