Thứ Năm, 24 tháng 7, 2014

Nỗi Lòng Đỗ Quyên



 




Khắc khoải chim về với gió xuân
Gọi người quân tử chốn xa xăm
Kiếp này chưa trọn như mong đợi
Đôi ngả dương trần dạ héo hon

Ai có ngờ đâu nỗi đoạn trường
Lụy tình thiếu phụ hận trường giang
Sông kia có chảy theo ra biển
Mang tấm tình xưa chót lỡ làng


Xưa đã nhén nhom ánh lưả hồng
Em chưa cảm nhận mối tình chung
Tuổi đời non trẻ ra nông nỗi
Lá thắm cành dương lạc nẻo đường

Tôi đã phong ba vướng bụi trần
Đời trai háo hức với gian truân
Cương thường bản tính do trời định
Man mác tình em lệ ưá tràn

Tôi vẫn nhớ nhung những chuỗi ngày
Cái thời xưa ấy buổi xuân mai
Em tôi đẹp lắm theo năm tháng
Rồi để tình tôi tan gió mây…

Tôi phải ra đi tìm gió xuân
Phương trời xa lạ buổi hoàng hôn
Chiều xa nhung nhớ về nơi chốn
Xứ sở quê ta bóng lụi tàn

Để lại phiá sau một nỗi buồn
Thương em gái nhỏ một thời xuân
Đỗ quyên lưu luyến tình thơ gọi
Thổn thức canh dài hương gió tan …!

30.1.2009 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét