Thứ Năm, 24 tháng 7, 2014

Nỗi Niềm Cố Quốc










Thơ ai bán nưả đời chinh chiến
Còn nưả kia lận đận chơi ngông
Thu về réo rắt hàng thông
Hư không thinh sắc nhớ thương bụi trần

Người lữ khách gian nan bôn tẩu
Giọt mưa sa  chan chưá rã rời
Mười năm góc bể chân trời
Tủi hờn cay đắng dần trôi xa mù


Thành phố sạch  gió muà mưa lũ
Giơ bàn tay vui thú nhân loài
Mặt trời chiếu sáng muôn nơi
Ánh hồng phơi phới trọn lời tụng ca

Người có thấy trời sao cao vọng
Giọt mồ hôi rớt xuống luống cày
Đường đời bao nỗi đắng cay
Lẽ nào bất động ngồi đây đợi chờ?

Ta vẫn sống như bao kẻ khác
Thật thản nhiên phó thác quen rồi
Sáng ra đọc báo thảnh thơi
Đêm về thắp nến mộng đời bơ vơ

Miền Tây Ninh mịt mờ xa cách
Chòm mây hồng trên đỉnh Bà Đen
Chiều buông Vàm Cỏ Đông hiền
Trâu về gõ nhịp lạc miền sầu tư

Trời Mỹ Quốc dãi dầu mưa nắng
Hạt sương thu đằng đẵng tịch cô
Ngậm ngùi ngao ngán hư vô
Trầm tư ánh mắt bơ vơ nẻo nào?

Buồn cố quận hồn thơ xao xuyến
Dẫu đời còn bao chuyện thương đau
Bài thơ đăng báo ai mua
Tây Ninh một thuở mặn mà yêu nhau?

Chắc người hiểu vì sao như thế
Nàng mãi là ân ái ngàn thu
Đoá hoa trong trắng tươi màu
Vương bao kỷ niệm nỗi sầu héo hon.

Chú thích: cảm tác từ thơ thi sĩ Hồ Chí Bửu: Ai Mua Thơ?
6.7.2012 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét